
Kẻ Nặn Sáp – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Văn phòng của Peter Crew nằm ở trung tâm Southampton, trên một con đường dày đặc văn phòng môi giới bất động sản. Đó là dấu ấn của thời đại, Roz thầm nghĩ khi bước qua mấy văn phòng rộng rãi, nhưng vắng tanh vắng ngắt. Tình trạng suy thoái đã phủ một lớp mây đen chẳng thể xua tan xuống toàn bộ nơi này, cũng như mọi ngóc ngách khác của nền kinh tế.
Peter Crew là một người đàn ông cao lênh khênh và khó đoán tuổi, với đôi mắt nhạt màu, bộ tóc giả vàng hoe hất sang một bên. Còn tóc thật của ông ta có màu trắng ngà, nằm ẹp bên dưới bộ tóc giả trông không khác gì một tấm mạng bẩn thỉu. Chốc chốc, ông ta lại thò một ngón tay vào dưới bộ tóc giả và cào cào da đầu. Hậu quả tất yếu là khiến bộ tóc giả bị hở hoác ra một đoạn nhỏ thẳng phía trên mũi. Chẳng khác nào một con gà to tướng đang đậu trên đỉnh đầu ông ta. Cô thấy đồng cảm với mối ác cảm của Olive Martin.
Crew mỉm cười, cố tình nhếch môi lên khi cô đề nghị được ghi âm cuộc trò chuyện. “Tùy cô thôi.” Ông ta đan hai tay vào nhau và đặt lên bàn, “Cô Leigh, vậy là cô đã gặp thân chủ của tôi. Cô ta thế nào rồi?”
“Cô ta ngạc nhiên khi biết mình vẫn có luật sư cố vấn.”
“Tôi không hiểu.”
“Theo lời Olive, cô ta không hề nhận được tin tức gì từ ông trong suốt bốn năm qua. Ông vẫn đang đại diện cho cô ta đấy chứ?”
Ông ta thoáng lộ vẻ bối rối, nhưng hệt như nụ cười ban nãy, biểu cảm ấy chẳng chân thật chút nào, “Trời đất, lâu đến vậy sao? Không thể nào. Chẳng phải năm ngoái tôi có viết thư cho cô ta sao?”
“Ông nói vậy thì tôi biết vậy, thưa ông Crew.”
Crew rảo bước đến bên một chiếc tù ở góc phòng và lật tìm trong đống hồ sơ. “Đây rồi, Olive Martin. Ôi trời, cô nói đúng. Bốn năm. Quả là vậy.” Ông ta mau mắn thêm vào, “Nhưng cũng không hề có liên lạc gì từ phía cô ta.” Ông ta rút tập hồ sơ ra rồi mang lại bàn làm việc. “Luật là một ngành kinh doanh khá tốn kém, cô Leigh ạ. Chúng tôi không gửi thư chỉ để cho vui, cô biết đấy.”
Roz nhướng mày, “Vậy ai là người trả tiền? Tôi đoán cô ta không được miễn chi phí tư vấn pháp lý.”
Crew chỉnh lại mớ tóc giả màu vàng, “Bố cô ta trả, nhưng nói thật, tôi không chắc bây giờ thì thế nào. Ông ta chết rồi mà.”
“Tôi không hề biết.”
“Bị trụy tim, cách đây một năm rồi. Ba ngày sau mới có người phát hiện ra. Thật là một vụ rối rắm. Chúng tôi vẫn đang cố phân loại tài sản.” Ông ta châm một điếu thuốc và bỏ dở nó trên rìa chiếc gạt tàn đã đầy ắp.
Roz viết vài dòng nguệch ngoạc bằng bút chì lên tập giấy ghi chú. “Olive có biết bố mình đã chết không?”
Crew ngạc nhiên, “Tất nhiên là biết chứ.”
“Là ai nói cho cô ta vậy? Rõ ràng phía ông không hề viết thư thông báo rồi.”
Đột nhiên Crew hồ nghi nhìn Roz như thể một người đi dạo vô tình thấy rắn trên bãi cỏ, “Tôi có gọi điện đến trại giam và nói chuyện với giám đốc. Tôi nghĩ Olive sẽ bớt đau buồn hơn nếu cô ta được trực tiếp nghe tin từ ai đó có thẩm quyền.” Ông ta bỗng tỏ ra cảnh giác, “Hay cô đang ám chỉ rằng đến giờ cô ta vẫn không hề hay biết?”
“Không, tôi chỉ thắc mắc thôi, nếu bố cô ta có để lại tài sản, mà không liên lạc gì với Olive, thì ai sẽ được hưởng quyền thừa kế đây?
Crew lắc đầu, “Tôi không thể tiết lộ được. Hiển nhiên là không phải Olive rồi.”
“Tại sao lại hiển nhiên?”
Ông ta tỏ vẻ bất mãn, “Cô đang nghĩ gì vậy? Olive đã giết vợ và con gái út của ông ta, khiến người đàn ông tội nghiệp đó phải sống thui thủi một mình suốt những năm tháng cuối đời trong chính ngôi nhà nơi xảy ra thảm kịch. Chẳng ai muốn mua ngôi nhà. Cô có thể hình dung cuộc đời ông ta bi thảm đến thế nào không? Ông ta sống ẩn dật cô độc, chằng mấy khi ra ngoài, và cũng không tiếp bất cứ ai. May nhờ mấy bình sữa bỏ ngoài cửa, mọi người mới nhận thấy điều bất thường. Như tôi đã nói, ông ta chết được ba ngày mới có người phát hiện ra. Tất nhiên, ông ta sẽ không để tiền lại cho Olive.”
Roz nhún vai, “Vậy tại sao ông ta lại trả tiền thuê luật sư cho cô ta. Chẳng phải việc này không nhất quán sao?”
Crew tảng lờ câu hỏi của cô, “Dù ông ta có muốn thế chăng nữa thì việc này cũng là bất khả. Olive không thể nhận tài sản thừa kế vì tội sát hại mẹ đẻ và em gái.”
Roz thừa nhận quan điểm ấy, “Ông ta để lại nhiều tài sản không?”
“Thật đáng ngạc nhiên là có. ông ta kiếm được một khoản kha khá nhờ chơi chứng khoán.” vẻ thèm thuồng tiếc nuối thoáng hiện lên trong đôi mắt Crew khi ông ta gãi sồn sột lên phần da đầu bên dưới bộ tóc giả, “Chẳng biết do may mắn hay đoán định như thần, nhưng ông ta đã bán sạch cổ phiếu trước ngày thứ Hai đen tối*. Tài sản hiện giờ trị giá khoảng nửa triệu bảng.”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.