Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chị, những thứ đó để làm gì thế?” Carmine Giraudo đứng giữa văn phòng của chị gái, xung quanh là vô số hộp bìa đang được tháo ra. Anh cầm một móc khóa bạc gồm ba chìa. “Chìa khóa xe đâu rồi chị? Không phải cái 4Runner* của chị nhé.”

“Đưa đây nào,” Sophie nói, vươn người tới.

“Trước hết cứ nói cho em đây là chìa khóa xe của ai đã.”

“Chị không nhớ.” Sophie lắc đầu. “Nào, đưa nó cho chị?”

Cậu cười phá lên, giơ giơ chùm chìa khóa trước mặt cô. “Chị có muốn nói với em những việc chị đang định làm không, nấm lùn*?”

“Đừng có hòng.”

“Hẳn là có một căn lều bên bãi biển Malibu? Và một chiếc xe nho nhỏ đang giấu trong gara ở một nơi nào đó?” Cậu quăng chùm chìa khóa về phía cô: “Em biết chị có bí mật gì đó, chỉ là em vẫn chưa tìm ra thôi.”

“Và em sẽ không bao giờ tìm ra đâu.” Cậu nghĩ Sophie đang nói đùa.

Sophie cất chùm chìa khóa vào ngăn kéo dưới bên trái cạnh hai cái ly và một chai Dewar mà cô đặt ở đó.

“Có khi chị có một nhà kho ở Los Angeles cũng nên. Chị giấu mấy cái xác ở đó hả? Một chiếc xe hơi cũ và một đôi tình nhân đang bị trói.”

Đuổi em trai ra ngoài, Sophie đứng thẳng, tay chống nạnh, điệu bộ giống hệt mẹ và bà ngoại, cô tìm kiếm trong đống đồ gỗ và hộp, lật từng tờ báo và tạp chí, các cuốn sách và vô số những thứ ngổn ngang quanh mình. Căn phòng có mùi sơn mới và những món nội thất lớn – một tấm thảm mới, hai cái bàn, hộp đựng tài liệu, giá sách, ghế sô pha, ghế tựa – đã được bài trí đâu vào đấy. Ngày mai, khách hàng sẽ đến đây và tựa bên cửa sổ nhìn thẳng xuống tòa án ở góc công viên Mission. Cô có thể tự mình xoay xở phần còn lại.

“Em còn nhiều việc phải làm đấy, Carmine. Sắp đến giờ rồi.”

“Có gì bí mật với chùm chìa khóa đó vậy?” Cậu cảm thấy bị tổn thương vì không được tin tưởng.

“Chị sẽ nói với em sau. Đến lúc đó em sẽ biết sự thật. Và đấy sẽ là những lời cuối cùng trong đời chị.”

Cậu cứng họng, ném về phía cô cái nhìn nghi ngờ y hệt bà ngoại. Sophie đáp trả bằng một cái nhìn tương tự.

“Hợp với chị đấy, nấm lùn.”

Cô vờ như không thèm quan tâm tới biệt danh mà cả hai đều biết rõ cô rất ghét. Cô luôn muốn mình cao hơn, thanh mảnh, như một người mẫu thời trang thay vì thấp và đầy đặn như những người phụ nữ khác trong nhà Giraudo và Marsay. Cô đã từng phạm sai lầm khi chia sẻ với Carmine rằng kiếp sau cô sẽ cao sáu feet*, nhanh nhẹn và ngực phẳng, như nữ thần báo tử Valkyrie. Carmine không bao giờ quên chuyện đó.

Mặc dù cô đã tự dặn bản thân không nên khó chịu với những trò đùa của Carmine, nhưng trong cuộc sống, thực sự quá khó để tin tưởng một ai đó – kể cả em trai mình – nhất là khi cậu luôn hứng thú trêu chọc và khiến cô bối rối. Chồng cũ của cô, công tố viên Ben Lansing, cũng thích trêu cô, nhưng có vẻ những trò chọc ghẹo hồi đầu của anh ta tử tế và đáng yêu hơn.

Carmine nói “Chị có thể ngồi với em và Jeannie.”

“Chị sẽ ngồi quan sát từ đây.”
“Chị vẫn bực mình vụ chìa khóa à? Em không có ý gì đâu.” Cậu tỏ ra vô tội. “Mặc kệ chị và bí mật của chị.”

“Chị đang căng thẳng, Carmine. Thế thôi. Chị có quá nhiều việc phải làm.”

“Đúng là có quá nhiều thứ cần phải làm ở đây.” Cậu ngó quanh văn phòng. “Đây là một căn phòng đẹp, Sophie, nhưng em không hiểu chị xoay xở thế nào để đủ sống.”

“Cảm ơn vì những lời chúc tốt đẹp nhé.”

“Chị sẽ phải làm việc đến chết thôi nếu muốn trả đủ tiền thuê nhà.”

“Thật à?” Cô vỗ vỗ trán. “Chị nghĩ là chị được miễn phí khoản đó.”

“Trời, khốn thật. Thảo nào chẳng ma nào ngó ngàng đến chị. Họ chạy mất dép hết rồi.”

Cũng như mẹ, Carmine nghĩ rằng với người một nhà thì sự thẳng thắn thô lỗ là chấp nhận được.

“Chị nghe em này,” cậu nói, “em nghĩ chị sẽ thành công. Em hi vọng chị sẽ trở thành một luật sư thành đạt và có cả một bộ phim về mình. Nhưng không phải tất cả các vụ án đều nổi đình nổi đám như vụ của Orlando Cardigan. Có vẻ như không có nhiều tội phạm ở SanSeb.”

Liệu Carmine có thực sự hiểu cô không hề biết việc bảo vệ cho con trai của Orlando Cardigan sẽ mang lại món hời lớn đến vậy: một khoản thù lao khổng lồ được trả ngay lập tức? Cardigan quyết định chọn cô bởi cô từng là một công tố viên cứng rắn. Còn bây giờ, sau khi thành công với vụ Cardigan, cô đã có thể chuyển từ một căn phòng lạnh lẽo kề bên khu đỗ xe của siêu thị tới căn hộ nằm trong một tòa nhà lâu đời, gần tòa án và nhìn thẳng xuống công viên Mission.

Cô dùng chung sảnh tiếp tân và máy photo với bốn luật sư khác, nhưng căn hộ ba phòng của cô cũng có một văn phòng nhỏ phía ngoài và có một khoảng không vừa đủ cho một buồng thay quần áo riêng. Cô đã thuê cả một tư vấn pháp lý, Clary. Cô cũng hi vọng công việc sẽ tiến triển đủ tốt để thuê thêm một trợ lý và một thám tử làm việc cả ngày. Còn bây giờ, cô vẫn đang tự làm các công việc giấy tờ và văn thư, còn điện thoại trong phòng thì ai nghe cũng được.

Mặc dù cô đã bày biện nội thất, treo các bức tranh, dọn dẹp hết các hộp giấy, nhưng văn phòng trông vẫn không được gọn gàng. Cô có thể đổi chỗ ở, nhưng dù làm như vậy cô vẫn là Sophie Giraudo.

Qua ô cửa sổ, Sophie nhìn xuống góc tòa án ở công viên đang kín đặc người, nhưng cô không hề để tâm đến đám đông đang tụ tập lại đó. Cô yêu quý em trai mình, nhưng cậu luôn biết cách chọc tức cô. Cô không thể ngừng nghĩ về chùm chìa khóa trong ngăn bàn. Tại sao cô vẫn giữ chúng sau ngần ấy năm chứ? Carmine sẽ nói gì nếu nó biết nguồn gốc của chùm chìa khóa kia?

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x