Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

2
Hồ phù dung in bóng lâu đài

Chỗ ở của Vương Phù bài trí rất cầu kỳ, xa hoa quá mức thành ra tạo cảm giác ngột ngạt.

Lúc mới vào vương phủ, Vương Thược luôn mặc quần áo nhạt màu, lục nhạt, vàng tơ, xanh ngọc, nàng biết như vậy sẽ khiến mình trông càng yếu ớt mong manh, pha loãng dung nhan lóa mắt, bản thân cũng giống thiếu nữ hơn.

Nàng cũng cho người gỡ bỏ phần lớn đồ trang trí trong phòng, gắng bày biện thật đơn sơ mộc mạc.

Vận vương có hỏi, nàng chỉ ôm lấy cuốn sách Vương Phù để lại, chau mày áy náy cười: “Thiếp ở phòng tỷ tỷ đã là không ổn, nào dám bày đặt hoa lệ nữa.”

“Tuổi còn nhỏ mà bài trí như vậy cũng ngoan ngoãn quá.” Vận vương đùa nàng.

Nàng nhoẻn cười cúi đầu đọc sách, giấu vẻ trào phúng thoáng qua đáy mắt.

Một cánh hoa Ngu mỹ nhân đã vàng kẹp trong trang sách chầm chậm rơi xuống theo tay lật.

Nàng vừa nhặt lên xem, vừa thong thả đọc trang sách nọ.

Nào mãi lòng yêu mới,

Mà quên ái ân xưa.

Nhìn hoa nhòa nước mắt,

Vua Sở hỏi chẳng thưa.

Là bài “Tức phu nhân”(*) của Vương Duy.

(*) Tức phu nhân, còn gọi là Đào Hoa phu nhân, dung nhan xinh đẹp như hoa đào, vốn là vợ của vua nước Tức (một nước nhỏ thời Xuân Thu). Năm 680 TCN vua Sở diệt nước Tức, chiếm Tức phu nhân làm vợ. Nàng tuy bị buộc phải lấy vua Sở sinh hai con nhưng trọn đời không nói một lời nào với vua Sở.

Nàng bỗng thấy ngực như bị kim đâm, tuy chẳng đau buốt, nhưng vẫn từ từ rỉ máu. Song trên khuôn mặt nàng lại hiện ra nụ cười dịu dàng hơn nữa, khiến Vận vương ngồi cạnh bất giác vươn tay ra ôm lấy nàng, hôn nhẹ vào tai, nói: “Đúng là tâm tình thiếu nữ, cánh hoa úa vàng có gì hay mà nhìn.”

Vương Thược cụp đôi mi dày rợp xuống, cong khóe môi thêm. Nàng đã liếc thấy trong khe giữa hai trang sách, có hai chữ nguệch ngoạc yếu ớt: Cứu ta.

Nét bút xiêu xẹo như thế, vẫn không giấu được vẻ thanh tú vốn dĩ.

Là nét chữ của Vương Phù, mấy tháng nay nàng đã quen.Vương Thược bình thản tựa vào vai Vận vương, kẹp cánh hoa Ngu mỹ nhân vào chỗ cũ, che đi hai chữ kia.

Giờ đã cuối thu, lá rụng lả tả. Nàng tiện tay nhặt phiến lá phong bên cạnh lên, thong thả lật qua cuốn sách một lượt, tìm nơi kẹp vào.

Vận vương ôm lấy vai nàng dỗ dành: “Nàng gầy yếu, nên về phòng thì hơn, kẻo trúng gió lại đau đầu.”

Nàng gật đầu, nắm tay hắn đứng dậy khỏi hàng hiên, nào ngờ đột nhiên choáng váng, cả người mềm nhũn ra, phải dựa vào người hắn.

Vận vương hối hả đỡ lấy nàng, hỏi han: “Sao thế, trúng gió đau đầu thực rồi ư?”

Nàng chưa kịp đáp, đã vội bưng miệng nôn khan.

Đứa bé trong bụng nàng đã hơn một tháng, giờ đang là lúc phải dưỡng thai cẩn thận.

Quách Hoàn tới thăm nàng đầu tiên, đi cùng là nhũ mẫu bế Linh Huy, con gái cô ta. Quách Hoàn ẵm Linh Huy đến bên giường, đặt nó ngồi xuống cạnh nàng, cười nói: “Lúc ta sinh Linh Huy rất thuận lợi, nên hôm nay mới đem nó đến, hy vọng đứa bé trong bụng muội cũng được như Linh Huy, không hành mẹ nó.”

Vương Thược mỉm cười, với tay ôm lấy Linh Huy: “Đa tạ tỷ tỷ quan tâm.” Tay nàng đè lên đầu gối và vai đứa nhỏ, hết sức chuẩn xác, khiến nó không cách nào chạm được vào bụng mình.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x