
Khắc Khoải Đợi Chờ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Lâu đài kỳ dị được xây bằng gạch đỏ ở Gripsholm, những tháp chuông tròn, những bậc thang hẹp quanh co, làm Grace vui thích. Nhưng niềm vui ấy giảm đi khi nàng đứng trước chân dung của Gustav đệ tứ. Đôi mắt lồ lộ màu xanh, hai má đỏ au, đôi môi mỏng dính, khuôn mặt tầm thường nhu nhược khiến Grace rất đỗi ngạc nhiên và nghe ngây ngây khó chịu trong người. Người yêu của Willa trông giống thế này? Nếu vậy, Willa rõ rồ dại mà kỳ vọng ở anh ta, rõ điên khùng mà yêu anh ta say đắm. “Xấu xí quá! Chẳng phải mẫu đàn ông của Wilia”.
Polsen ngắm nghía bức tranh.
– Tranh gì mà quá tệ – Anh nhận xét – Vô duyên và cứng cỏi. Cô phải tưởng tượng ra một đôi mắt linh động và sáng quắc, một đôi môi mỉm cười. Cá tính phải luôn luôn mạnh mẽ hơn là những cái nhìn sắc sảo. – Anh vẫy bàn tay nơi khuôn mặt bức tranh – Cô phải thổi vào đó một bầu máu nóng và một sự linh hoạt nữa.
– Nếu gặp anh ta, mình sẽ nhận ra khuôn mặt này không mấy khó.
– Đúng thế. Tìm gặp Gustav không phải là điều không thể. Nhân dịp này, chúng ta sẽ đi thăm hết lâu đài. Cô xem đấy, qua bao nhiêu thế kỷ các ông vua, các bà hoàng đã đi lên những bậc thang này.
– Gần đây nữa chứ, Willa và anh chàng Gustav. Tôi không biết là anh ta có hứa hẹn những điều mà các ông vua đã từng hứa hẹn với các bà hoàng hậu không.
– Hứa là một chuyện. Các bà nhận được cái gì lại là chuyện khác.
Grace không hiểu là Polsen muốn ám chỉ các bà hoàng bất hạnh thời trung cổ hay muốn ám chỉ Willa, nhưng nàng bắt gặp cái vẻ u uất trên khuôn mặt của Polsen, như thể cái khuôn mặt trong bức tranh đã làm cho anh ray rứt. Grace đã không nhìn thấy cái nhìn lạnh lẽo của anh ra mặt hồ nước bên kia khung cửa sổ. Hồ nước cuộn lên những vòi nhỏ giá băng khắp mọi nơi từ Stockholm cho đến tận cái nơi heo hút hẻo lánh này. Vào mùa đông, những cống rãnh đóng băng sẽ tê liệt. Grace buông thả cho tình cảm lôi cuốn giống như Kate, hốt hoảng trước một mùa đông đang đến.
Sau đấy hai người bước ra khỏi lâu đài, đi dạo quanh bờ hồ trong ánh nắng hây hây. Một con thiên nga đang nhẹ nhàng bơi giữa những thân lau bàng bạc, một dãy nhà màu vàng màu đỏ bên kia bờ soi mình dưới làn nước trông giống như một đám lửa đang ngún tắt dần. Tiếng quạ kêu trên lùm cây, bầu không khí tĩnh mịch đứng gió đến nỗi không một chiếc lá nhẹ rơi.
– Ta mở chai champagne nhé! – Polsen nói.
Grace gượng mỉm cười.
– Ừ, em hứa là không buồn nữa.
Polsen đi đến chiếc xe Volvo, quay lại với một giỏ thức ăn và trải chiếc khăn trên mặt đất. Anh mở chai champagne một cách thành thạo, và rót đầy hai ly.
– Em suy nghĩ nhiều quá! – Polsen nói – Anh cũng ở trong trạng thái ấy, do đó vợ anh đã bỏ anh. Đối với nàng, anh là người chán ngắt và buồn tẻ. Em đã từng yêu chưa, Grace?
– Làm sao tránh được, anh!
– Mấy lần?
– Chỉ hai lần – Giọng nàng bỗng trở nên dè đặt, điều mà nàng không sao bỏ được mỗi khi phải nói đến những tình cảm riêng tư của mình – Đã nói với anh rồi, giữa em và những người khác luôn có bàn máy chữ cách ngăn. Bất chợt em chúi mũi vào công việc mãi đến hai giờ sáng và sau đấy là kiệt lực hoàn toàn. Với tình yêu điều đó chẳng được gì cả. Dù sao, em là con người trong yêu đương cũng như trong công việc, luôn luôn cảm thấy hạnh phúc nhất.
– Em không thể ném bỏ cái bàn máy chữ quỷ quái đó được sao?
– Anh biết đấy, không thể được. – Nàng nói lớn – Nó là một phần đời của em. Không có nó em chỉ còn lại một nửa con người thôi.
Polsen nhìn ngắm nàng với vẻ tư lự thường bắt gặp nơi anh.
– Sách em viết về gì?
– Ờ! Về những cặp vợ chồng son, những vấn đề xã hội, những đứa con vô thừa nhận, về sự rắc rối của bản tính con người. Tất cả đều quan trọng.
– Đúng, tất cả đều quan trọng, do đó em quên cả cười.
– Thật sao? – Grace ngước mắt nhìn lên với vẻ lo lắng thật sự, và Polsen bất chợt cúi xuống hôn nàng. Nàng thoạt tiên hốt hoảng đến nỗi ngồi lặng người đi. Nghe cảm giác dịu ngọt của đôi môi anh làm cho nàng ngây ngất, tưởng chừng như mùi vị ngọt ngào của rượu champagne. Rồi nàng khẽ nhích người ra.
– Sao anh làm thế?
– Bởi vì đó là một điều rất dễ thương.
– Cho anh hay cho em?
Polsen bật cười lên, đôi bàn tay to lớn đặt trên vai nàng.
– Nào ăn một chút gì. Bánh xăng uých, gà, trứng luộc. Em đói chứ? Và nếu em muốn hỏi anh là anh có hôn Willa không, câu trả lời là không.
Grace nhìn xuống đất. Nàng đã không biết Polsen đưa Willa đi pic-nic.
– Bọn anh thường dẫn thằng bé đi theo, Magnus. – Polsen nói, khi đọc được ý nghĩ của nàng – Bọn anh dạy nó bơi, Willa bơi giỏi như rái cá, còn anh thì thôi, khỏi hỏi nữa. Nhưng vui thật là vui.
– Willa có hay đi pic-nic[8] với Gustav không?
– Nàng thường đi xa vào những ngày cuối tuần. Thỉnh thoảng nàng bảo đi với gia đình Sinclairs. Họ có một ngôi nhà tranh ở trong khu rừng. Anh nghĩ đó là nơi nàng hay đến.
– À vì vậy lũ nhỏ thường hay nói đến những con nai trong khu rừng. Nhưng chắc chắn nàng còn đi đến một nơi nào khác nữa, nơi có Sven và Ulrika.
– Đúng thế, chúng ta sẽ phát hiện ra điều này. Nhưng bây giờ em hãy xích lại gần anh thêm chút nữa và nói anh nghe vì sao em và Willa khác nhau.
– Tại sao lại không khác nhau? Bọn em đâu phải là chị em ruột, chỉ là chị em họ thôi. Cho dù hai bà mẹ là hai chị em sinh đôi nhưng các ông bố bọn em khác nhau chứ. Bố mẹ của Willa đã bỏ nhau khi nàng còn bé. Nàng từ đó bắt đầu là một người khó hiểu. Em nghĩ sự vui nhộn của nàng chỉ là một sự giả tạo. Ba mẹ em tương đối hạnh phúc.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.