Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Ứng Hoan đem băng vải của Ứng Trì thu lại, xoay người kéo cặp sách qua, nhét vào trong cặp chuẩn bị mang về giặt.

Ánh mắt tùy ý mà nhìn, liếc một cái liền thấy dưới khán phòng có một chàng trai mặc đồng phục bóng chày màu đỏ, hoặc nói thiếu niên bởi vì cậu ta nhìn qua thực trẻ tuổi, chỉ trên dưới 20, tóc rất ngắn, lộ ra khuôn mặt anh tuấn sạch sẽ, cả người mang hơi thở thanh xuân, còn có chút chí khí thiếu niên.

Ứng Hoan thấy rất ít người mặc màu đỏ mà đẹp như vậy, khí chất đàn ông nội liễm lại càng mạnh mẽ.

Bởi vì lúc trước không nhìn thấy chính mặt, cho nên không nhận ra anh chính là Quyền Thủ đã KO Ứng Trì, cho dù thấy cũng không nhất định nhớ rõ… Ánh mắt hai người chạm nhau ba giây, Ứng Hoan có chút ngượng ngùng mà quay đầu, kéo khóa cặp lên.

Ứng Trì bỗng nhiên che mặt lại, lớn tiếng la: “Aaaaaaaa! Mặt em trở thành đầu heo! Về nhà như thế nào!!”

Ứng Hoan hoảng sợ, quay đầu lại xem cậu, nhìn em trai bỗng nhiên phát bệnh thần kinh, mặt không biểu cảm nói:: “Trở về như thế nào? Đương nhiên là ngồi xe điện ngầm trở về.”

Ứng Trì tiếp tục gào: “Về nhà còn bị đánh aaa!”

Từ Kính Dư: “…”

Anh tự mình nghĩ lại một chút, cảm thấy vừa rồi bản thân đã hạ thủ lưu tình.

Thi đấu kết thúc, người xem chậm rãi tan cuộc, còn một bộ phận người xem nữ không rời đi mà nóng lòng muốn làm quen với Từ Kính Dư, đang muốn tiến lên chào hỏi, ánh mắt Từ Kính Dư đảo qua bọn họ liền nhanh chân hướng khán phòng phía sau mà đi.

Chu Bách Hạo cùng Ngô Khởi còn ngồi tại chỗ, anh ta rất có hứng thú mà nhìn trung tâm võ đài, trêu ghẹo hỏi: “Trong đội cho phép đội viên yêu sớm sao?”

Ngô Khởi cười cười: “Cậu làm thế nào biết hai người đó yêu sớm?”

Chu Bách Hạo cũng cười nói: “Đoán, hai người nhìn rất thân mật, lớn lên cũng không giống nhau, nhìn cũng xứng đôi…” Anh ta dừng một chút, nhìn về phía Từ Kính Dư đã chạy tới trước mặt, xoay chuyển đề tài, “Như thế nào lâu vậy? Đi lấy tiền thưởng sao?”

Từ Kính Dư cầm bao tay từ chỗ ngồi, ném lên trên vai, quay đầu lại nhìn cái đầu heo còn nằm dưới võ đài, ánh mắt dừng lại trên người tiểu cô nương lộ eo, lộ chân, làn da của cô ấy so với Ứng Trì còn trắng hơn một ít, mi mắt rũ xuống, thần sắc ôn nhu mà nhìn thiếu niên kia.

Khoảng cách có chút xa, trong câu lạc bộ còn mở nhạc, anh nghe không rõ họ nói cái gì, nhưng thật sự bội phục sự kiên nhẫn của cô ấy.

Nhưng mà, bạn trai thế này cũng thật mẹ nó rất mệt, mỗi ngày đều làm nũng.

Không có gì cũng làm nũng.

Vì cái gì con trai còn hướng con gái làm nũng?

Anh khịt mũi coi thường.

“Loại tiền thưởng này còn muốn? Anh nếu muốn có thể đi lãnh, dù sao cũng dùng tên anh thi đấu.” Từ Kính Dư vừa muốn thu hồi ánh mắt, liền thấy tiểu cô nương cười một chút, lộ ra hai cái răng nanh nhỏ, hàm răng vừa nhỏ vừa trắng. Anh sửng sốt mọt chút, cô liền khép môi, răng nanh nhỏ lại ẩn nấp rồi, giống như là không thích cười lộ ra răng nanh như vậy.

“Cậu còn mặt mũi nói.”

Chu Bách Hạo so với Từ Kính Dư lớn hơn ba tuổi, từ nhỏ đã cùng nhau học đánh quyền, Từ Kính Dư muốn trở thành Quyền Thủ chuyên nghiệp, cũng đi theo con đường này, chỉ là… Muốn đánh mấy năm nghiệp dư, tốt nghiệp đại học xong mới chuyển sang chuyên nghiệp, đây là gia đình cậu ấy yêu cầu. Chu Bách Hạo kế thừa gia nghiệp, tiếp quản câu lạc bộ Quyền Anh Thiên Bác của gia tộc, hai người cũng coi như cùng con đường.

Trong vòng luẩn quẩn này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, ông chủ đứng đầu câu lạc bộ Quyền Anh Thiên Bác đỉnh cấp thế giới vậy mà chỉ vì một vạn tiền thưởng liền đến câu lạc bộ quyền anh ngầm để thi đấu, việc này truyền ra ngoài không phải sẽ bị chê cười sao?

Từ Kính Dư không tiếp lời này, nhìn về phía Ngô Khởi, “Anh không đi tìm cậu ta?”

Ngô Khởi có chút do dự, Ứng Trì xác thực không tồi, nhưng kinh nghiệm không đủ, hơn nữa chỉ là một học sinh cao trung thi đấu quyền anh ngầm, rất hiển nhiên đây không phải học sinh chuyên thể dục, lúc này đưa người về phỏng chừng có chút khó. Anh ta nhìn về phía Từ Kính Dư, hỏi: “Cậu cùng cậu ấy đánh xong, cảm giác thế nào?”

Từ Kính Dư nghĩ nghĩ, nói: “Là người thông minh, phản ứng rất nhanh nhạy, năng lực học tập cũng rất nhanh, sẽ bắt chước quyền pháp của tôi, nhược điểm rõ ràng là thể lực không quá tốt… Chỉ là, mấy vấn đề này không lớn, thể lực có thể huấn luyện để mạnh hơn.”

Ngô Khởi cười cười, vừa nhấc mắt, phát hiện trên võ đài đã không còn ai, Ứng Hoan cùng Ứng Trì không biết đi từ khi nào. Anh tự hỏi một lát, cười, “Đi về trước đi, hôm nay cũng đã chậm, dù sao biết cậy ấy là một học sinh trung học, chạy không được.”

Đêm nay mang cả đội cùng lãnh đạo đi ăm cơm, một đám người đều uống rượu. Từ Kính Dư sắp tới còn phải thi đấu nên cấm rượu, vị trí tài xế liền cứ thế rơi lên người, tiện đường đem Ngô Khởi về nhà, Chu Bách Hạo ở cùng tiểu khu với anh, ba người đi chung xe, con đường này đi qua câu lạc bộ thi đấu ngầm, Chu Bách Hạo thuận miệng đề nghị: “Nơi này buổi tối còn thi đấu, muốn đi xem không?”

Từ Kính Dư không ý kiến, Ngô Khởi gần đây vẫn luôn tìm kiếm hạt giống tốt, tâm tư vừa động, cũng liền đi vào theo.

Không nghĩ tới thật đúng là làm cho anh gặp gỡ một người.

Đáng giá.

Đêm 12 giờ khuya.

Ứng Hoan cùng Ứng Trì trở lại dưới lầu, Ứng Trì thấy trong nhà đèn vẫn còn sáng, trong lòng nhút nhát: “Chị, đợi chút nữa chị phải giúp em.”

Ứng Hoan gật đầu: “Đươc, giúp em.”

“Ai, nếu lấy được tiền thưởng thì về nhà ăn đòn cũng không sao, nhưng không lấy được, còn bị đánh hai lần…” Ứng Trì ngẫm lại liền thấy đau khổ.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x