Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

ĐÔI NAM NỮ CHẾT BỞI VẾT CÀO CẤU

“Văn Kỳ, câu chuyện mà cậu vừa kể có thật không vậy?” Hạ Thiên kéo chăn ra để lộ nửa cái đầu, nói với Văn Kỳ đang gõ máy tính ở giường đối diện.

Văn Kỳ mỉm cười thần bí rồi nói “Cậu xem, sau lưng cậu có đôi mắt màu đỏ, trên lưng cậu sẽ để lại móng màu đỏ tươi.”

Hạ Thiên chu miệng lên rồi tức tối bước ra, trước khi đi không quên quay đầu lại nói “Chuyện nhỏ, lão nương ra ngoài hẹn hò, không nói chuyện linh tinh với cậu nữa.” Nói xong, cô bước đi chẳng thèm quay đầu lại lấy một lần.

Văn Kỳ nhìn theo bóng dáng của Hạ Thiên, lắc đầu rồi mỉm cười khinh khi. Quay lại với thế giới bé nhỏ của riêng mình, hiện nay cô đang toàn tâm toàn ý chuẩn bị viết một bộ tiểu thuyết kinh dị. Cô đã viết xong đề cương từ ba tháng trước.

Cô mím môi, ra bộ dạng suy tính điều gì đó. Khẽ lặng người, cô đăng nhập tài khoản QQ, dự định nói chuyện với mấy người trong nghề một lát. Đối với một tác giả vừa gia nhập vào giới tiểu thuyết kinh dị, nói chuyện với các tiền bối là một chuyện không thể thiếu.

Văn Kỳ vừa lên QQ, tiếng tin nhắn đã vang lên không ngừng.

Cô mở cửa sổ chat, nhận ra đó là một người xa lạ, nickname của người này rất kỳ quái… Nhất Thổ.

Tin nhắn của Nhất Thổ gửi cho cô cũng rất quái dị “Ta vẫn luôn dõi theo cô!”

Văn Kỳ cảm thấy con người này rất thú vị, vậy nên quyết định add người này thành bạn.

Trong mạng nội bộ của trường đại học Thiên Nhai, cô cũng khá nổi tiếng, nhưng không phải vì viết mấy tiểu thuyết kinh dị, mà vì có được vẻ ngoài xinh đẹp cuốn hút, lại có trí tuệ thông minh, có thể nói là một nữ sinh vừa có sắc lại vừa có tài.

Trong mạng nội bộ của trường, mỗi bài viết của Văn Kỳ đều được rất nhiều người vào đọc, hơn nữa, đại đa phần là những nam sinh, cũng có không ít nữ sinh, nhưng đều là các fan tiểu thuyết kinh dị của cô. Nói như Hạ Thiên vừa mới ra ngoài kia, cũng có thể coi là một trong những người hâm mộ Văn Kỳ.

Thời gian trôi qua quá nhanh, Văn Kỳ tập trung gõ chữ tới tận đêm khuya, khẽ vươn vai, cô than dài một tiếng. Chính lúc này, cô lại nhận được một tin nhắn từ Nhất Thổ.

“Mệt rồi thì hãy uống cốc cà phê, ta vẫn luôn nhìn về phía cô đấy.”

Sau đó, nick QQ của Nhất Thổ bỗng vụt tắt, đầu óc Văn Kỳ vô cùng hỗn loạn, cả căn phòng im lặng như tờ, cô âm thầm cảm thấy có một đôi mắt đang quan sát mình từ một góc khuất nào đó. Thời gian như ngưng đọng lại, đối với một người chuyên viết tiểu thuyết kinh dị, bất cứ hiện tượng kỳ quái nào cũng là một đề tài thú vị, đặc biệt là những chuyện do chính mình trải nghiệm.

Nội tâm cô hiện nay vô cùng hỗn loạn, phiền phức như thể bị cào cấu, chiếc quạt nhỏ vẫn kẽo kẹt bên cạnh, chỉ là cô chẳng hề cảm thấy nóng nực chút nào. Đột nhiên, một tia sáng chói rực chiếu qua cửa sổ, Văn Kỳ quay đầu lại, bắt gặp đôi mắt quỷ quái đang nhìn mình chằm chằm, suýt chút nữa là cô hồn bay phách tán.

Giọng nói của nhân viên quản lý kí túc xá nữ La Lệ Hồng loáng thoáng vọng lên “Văn Kỳ, xuống dưới có người tìm cô.” Nói xong, ánh sáng đó biến mất.

Văn Kỳ chẳng cần nghĩ nhiều cũng biết đó là Vương Thành, thế là cô đóng laptop lại, đi đôi giày cao gót vào rồi bước ra khỏi phòng. Bước trên con đường tối mù chẳng có một ai, cả khu kí túc xá lúc này đã im lặng như tờ. Văn Kỳ mượn ánh sáng lờ mờ của chiếc di động, từ từ tiến lên, cộc, cộc, cộc, chỉ có tiếng giày cao gót nện trên mặt đất vọng lại, cô bỗng nghĩ tới tin nhắn quái dị kia. “Ta vẫn luôn dõi theo cô.”

Vừa bước ra khỏi tòa kí túc xá nữ, Vương Thành ngô nghê đứng dưới sân chờ Văn Kỳ, vừa thấy cô, anh liền nói “Văn Kỳ, gần đây em làm sao thế, anh gọi điện em cũng chẳng nhấc máy?” Tuy có đôi chút trách móc, thế nhưng phần nhiều ánh mắt anh vẫn tràn ngập tình yêu.

Văn Kỳ kéo lấy Vương Thành, kể cho anh nghe về gã quái dị trên mạng kia.

Vương Thành nói “Có khi nào có người biết em đang viết tiểu thuyết kinh dị cho nên chọc ghẹo chăng?”

Văn Kỳ cau chặt đôi mày rồi rầu rĩ lên tiếng “Em thấy sự việc không đơn giản như vậy.”

Để bầu không khí ôn hòa hơn, Vương Thành lập tức đưa lời an ủi “Này, em đừng có nghi ngờ lung tung, có anh ở đây, chẳng có chuyện gì xảy ra đâu. Anh sẽ gánh vác hết cho em.”

Văn Kỳ mỉm cười ngọt ngào, mối tình hơn hai năm vẫn vẹn nguyên như lúc ban đầu.

Tuy cha Văn Kỳ không biết cô đang hẹn hò, thế nhưng cô biết ông nhất định sẽ phản đối, bởi Vương Thành không phù hợp với tiêu chuẩn môn đăng hộ đối của ông. Thực ra, cha Văn Kỳ từ lâu đã dặn cô không được hẹn hò yêu đương khi còn đi học, sợ rằng sẽ làm ảnh hưởng tới việc học.

Văn Kỳ mãi không mở lời, cô không biết phải nói thế nào, sợ rằng vừa nói ra đã khiến người ta tổn thương, cô cứ định nói lại thôi, mãi lúc sau mới lên tiếng “Vương Thành, em nghĩ đã đến lúc kết thúc rồi!”

Vương Thành vừa nghe, mặt mày biến sắc, lặng đi một lúc rồi nói “Văn Kỳ, em đang đùa anh hả?”

Đáng tiếc, đây không phải lời đùa cợt mà là sự thật.

Văn Kỳ lại nói tiếp “Vương Thành, chúng ta thực sự không phù hợp. Anh và em thuộc hai thế giới khác nhau, em còn phải phấn đấu vì lý tưởng và tiền đồ của mình, không thể nào chịu khổ cùng anh cả đời.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x