
Lạc Chốn Phù Hoa – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2: Gặp gỡ bất ngờ
Tô Mạt nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa, đẩy cửa đi vào. Người trong phòng hội nghị đồng loạt ngẩng đầu nhìn cô.
Bên bàn làm việc là hai người đàn ông và hai người phụ nữ. Hai người đàn ông ngồi trong tư thế thoải mái, hai cô gái trẻ ngồi thẳng người nghiêm trang, trước mặt họ là tập tài liệu và laptop. Cảnh tượng trong phòng đơn giản và chuyên nghiệp nhưng có một vẻ kỳ lạ khó diễn tả. Đó là vì hai cô thư ký vô cùng xinh đẹp. Họ có cặp môi đỏ mọng, đôi mắt nhỏ màu đen nổi bật. Trông họ như đi dự cuộc thi hoa hậu.
Bốn người trong phòng nhìn Tô Mạt bằng ánh mắt kinh ngạc. Đến khi nhìn rõ dung nhan hai người đàn ông, Tô Mạt không khỏi sững sờ.
Ánh mắt Tô Mạt lướt qua Thượng Thuần, dừng lại ở người đàn ông trẻ tuổi ngồi ở vị trí chủ tọa vài giây. Tô Mạt từng gặp anh ta hai lần, một lần anh ta tới nhà xưởng tìm cậu cô. Lúc đó, mặc dù anh ta không hề lên tiếng nhưng cô bỗng có cảm tình với anh ta. Lần thứ hai gặp ở chỗ Mạc Úy Thanh, anh ta đưa người bạn say rượu về nhà.
Vào thời khắc này, Tô Mạt chợt nghĩ người đàn ông trước mặt chắc là người dễ nói chuyện.
Đôi mắt đen đầy vẻ hiếu kỳ của người đàn ông dừng lại ở vải băng trắng buộc cánh tay Tô Mạt rồi lại chuyển lên mặt cô. Anh ta vẫn không lên tiếng.
Thượng Thuần là người lên tiếng trước. Hắn mỉm cười với người bạn đồng thời là đối tác ở bên cạnh. “Ô, đây chẳng phải là cô giúp việc nhà tôi hay sao? Sao cô lại có mặt ở nơi này? Tôi nhớ ra rồi… nhà tôi đột nhiên đổi người giúp việc khác, lẽ nào bị cậu kéo về đây?”
Người đàn ông trẻ tuổi cười. “Tôi không hề biết vụ này.” Anh ta lại một lần nữa nhìn Tô Mạt, vẻ mặt đầy nghi hoặc như khích lệ cô lên tiếng giải thích.
Tô Mạt do dự vào giây rồi lên tiếng: “Vương Tổng?”
Người đàn ông trẻ tuổi gật đầu, thái độ rất nhã nhặn. “Là tôi.”
Ban đầu, Tô Mạt vốn tương đối bình tĩnh, nhưng không hiểu tại sao sau khi anh ta lên tiếng, cô đột nhiên trở nên căng thẳng. Cô lắp bắp kể lại sự việc. Tô Mạt ăn nói không mấy gãy gọn nhưng đối phương nhẫn nại lắng nghe. Cuối cùng, người đan ông trẻ tuổi chau mày. “Tôi không biết chuyện này nhưng tôi không thể chỉ nghe một phía từ cô. Tôi phải tìm người khác tìm hiểu tình hình. Hay là như vậy đi, bây giờ tôi còn bận tiếp khách, buổi chiều cô đến đây…”
Trong lúc Tô Mạt và người đàn ông trẻ tuổi nói chuyện, Thượng Thuần không rời ánh mắt khỏi cô. Bắt gặp vẻ mặt nhợt nhạt của Tô Mạt, hắn bất giác cười cười, xen ngang: “Vương Tư Nguy này, cậu hay thật đấy, bắt một cô gái yếu ớt đi làm việc chân tay nặng nhọc ở nhà kho, cậu dùng người chẳng đạt yêu cầu chút nào. Cậu hãy nhìn cánh tay mảnh mai của cô ấy đi. Chậc, cậu nhẫn tâm hành hạ người ta như vậy sao?”
Vương Tư Nguy liếc nhìn Thượng Thuần. Miệng vẫn cười cười. Cuối cùng, anh ta hỏi Tô Mạt: “Quản lý Tùng giới thiệu cô vào làm à?”
Tô Mạt không thoải mái khi bị Thượng Thuần nhìn chằm chằm. Cô cúi đầu, trả lời: “Cũng có thể nói là vậy.”
Vương Tư Nguy không bận tâm đến câu trả lời nước đôi của cô, anh ta nói: “Cô cứ về nghỉ ngơi trước đi, công ty có quy định của công ty. Chiều nay phòng Nhân sự sẽ có câu trả lời cho cô.”
Nghe câu trả lời ngắn gọn của Vương Tư Nguy, Tô Mạt đoán không ra ý tứ của anh ta, buột miệng nói: “Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn đòi lại công bằng. Nếu các anh còn bắt tôi bồi thường tổn thất hàng hóa…”
Vương Tư Nguy lịch sự cắt ngang lời cô: “Tô tiểu thư, tôi còn bận việc.” Như sợ cô nghe không rõ, anh ta nói rành rọt từng từ một: “Chiều nay phòng Nhân sự sẽ gọi điện cho cô được chưa?”
Tô Mạt sợ chọc giận anh ta, buộc phải gật đầu, quay người đi ra cửa.
Cô xuống đại sảnh tìm ông Chung, kể lại cuộc trò chuyện vừa rồi.
Ông Chung nhíu mày, lắc đầu. “Nghe qua là biết người ta thoái thác trách nhiệm, lời nói không đáng tin cậy một chút nào, cứ để cậu đi nói chuyện với bọn họ.”
Tô Mạt vội ngăn cậu: “Người cháu vừa gặp hình như là tổng giám đốc của công ty, chính là người lần trước đến tìm cậu, tên Vương Tư Nguy.”
Ông Chung ngẩn người. “Vương Tư Nguy? Sao thằng đó lại tham gia vào vụ này?”
Tô Mạt hơi tò mò: “Cậu và anh ta có mối quan hệ làm ăn à?”
Ông Chung thở dài. “Không phải.” Ông không giải thích rõ, Tô Mạt cũng không tiện hỏi nhiều. Một lúc sau, ông lên tiếng: “Chúng ta về nhà đợi đi, xem thằng đó nói thế nào, không xong thì chúng ta lại đến đây.”
Tô Mạt gật đầu, trong lòng thấp thỏm không yên. Về đến nhà, cô cầm điện thoại di động đợi suốt buổi chiều. Đến tầm chạng vạng, điện thoại mới đổ chuông, Tô Mạt còn chưa nhìn kĩ số điện thoại đã lập tức bắt máy, là Tùng Dung gọi tới.
Tùng Dung vẫn giữ giọng điệu thờ ơ quen thuộc, chị ta nói thằng: “Bên nhà kho nói không cần cô nữa.”
Tô Mạt im lặng chờ đợi.
Tùng Dung nói tiếp: “Dù bọn họ chấp nhận, bây giờ cô cũng chẳng thể làm việc ở đó. Phòng Kinh doanh của tôi vừa có một người nghỉ việc, cô đến đây đi!”
Tô Mạt giật mình, không ngờ sự việc lại có biến chuyển bất ngờ như vậy, nhưng cô không bộc lộ tâm trạng ngay như trước mà bình tĩnh hỏi: “Chuyện bồi thường thì sao?”
Tùng Dung nói: “Cô cầm hóa đơn viện phí đến đây, công ty sẽ thanh toán cho cô.”
Lúc này, Tô Mạt mới hoàn toàn yên tâm. Tùng Dung đã nói câu này thì có nghĩa việc hàng hóa hỏng hóc không liên quan đến cô. Tô Mạt hỏi tiếp: “Bao giờ tôi có thể đi làm?”
Tùng Dung tỏ ra khách sao: “Không vội, cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe hẳn rồi tính sau. Khi nào đến công ty, cô nhớ tới phòng Nhân sự báo cáo trước.”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.