
Lễ Diễu Hành Phục Sinh – Đọc sách online ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chính Sarah là người cho Emily biết kiến thức đầu đời về tình dục. Chúng đang ăn kem que vị cam và đùa cợt với nhau quanh cái võng bị đứt ở sân sau nhà chúng ở Larchmont, New York – là một trong những thành phố ngoại ô mà chúng sống sau khi sống ở Tenafly – và khi Emily lắng nghe đầu óc cô bé đầy những suy nghĩ băn khoăn và xáo trộn.
“Và ý chị là họ đưa cái đó vào trong cơ thể mình?”
“Đúng rồi. Cho đến tận cùng. Và nó rất đau.”
“Sẽ như thế nào nếu nó không vừ>
“Không, nó vừa chứ. Bọn họ sẽ làm cho chúng vừa.”
“Và rồi sẽ thế nào?”
“Rồi thì em sẽ có em bé. Vì thế tại sao em sẽ không làm chuyện đó cho đến khi em lấy chồng. Ngoại trừ, em biết Elaine Simko ở lớp tám chứ? Cô ta đã làm việc đó với một cậu bạn trai và đã có con, và vì thế mà cô ta đã phải bỏ học. Không một ai có thể biết được bây giờ cô ta đang ở đâu.”
“Chị có chắc không? Elaine Simko?”
“Hoàn toàn chắc chắn.”
“Thế tại sao cô ta lại muốn làm một chuyện giống như thế?”
“Bạn trai đã quyến rũ cô ta.”
“Điều đó có nghĩa là gì?”
Sarah mút que kem thật chậm và sâu. “Em còn quá bé để có thể hiểu được.”
“Em không còn bé nữa. Nhưng chị bảo là nó đau cơ mà, Sarah. Nếu nó đau, tại sao cô ta lại…”
“Thật ra, nó đau, những nó cũng có cảm giác dễ chịu. Em biết cảm giác như thế nào khi thỉnh thoảng em tắm trong bồn, hay thỉnh thoảng em đưa tay xuống chỗ đó và rửa, và có cảm giác…”
“Ôi,” Và Emily nhìn xuống ngượng ngùng. “Em hiểu rồi.”
Cô bé thường nói “Em hiểu rồi” về những điều mà cô thật sự không hoàn toàn hiểu – và vì thế, về vấn đề này, với Sarah cũng vậy thôi. Không một ai trong bọn chúng có thể hiểu được tại sao m lại phải chuyển nhà thường xuyên đến như vậy, chẳng hạn – chúng bắt đầu kết bạn được với nơi chúng ở thì cũng là lúc chúng phải chuyển đi nơi khác – nhưng chúng không bao giờ thắc mắc về điều đó cả.
Pookie thật khó hiểu về nhiều chuyện. “Tôi nói với các con về mọi chuyện,” chị sẽ nói khoác với những người khác như vậy; “chúng tôi không có bất kỳ một bí mật nào trong gia đình” – và rồi trong câu nói tiếp theo chị sẽ hạ giọng nói điều gì đó để bọn trẻ không nghe thấy được.
Để giữ đúng cam kết trong ly hôn, Walter Grimes thường đến thăm bọn trẻ hai hay ba lần trong một năm ở bất kỳ ngôi nhà nào chúng đang ở thuê, và thỉnh thoảng anh sẽ ngủ đêm tại ghế sofa ở phòng khách. Vào năm Emily lên mười, cô bé thức trắng cả đêm vào đêm Giáng sinh, lắng nghe âm thanh bất thường phát ra từ bố mẹ chúng ở dưới nhà – họ đang nói và nói – và vì cô phải biết chuyện gì đang xảy ra nên cô hành động như một đứa trẻ: cô gọi mẹ.
“Gì thế con?” Pookie bật đèn và cúi xuống với cô, nồng nặc mùi rượu gin.
“Dạ dày con khó chịu.”
“Con có muốn uống thuốc tiêu hoá không?”
“Không.”
“Vậy con muốn gì?”
“Con không biết.”
“Đừng nhõng nhẽo nữa. Để mẹ bế con vào, và con chỉ cần nghĩ đến những món quà tốt đẹp nhất cho Lễ Giáng sinh và rơi vào giấc ngủ. Và con không được gọi mẹ nữa nhé; con hứa chứ?”
“Vâng ạ.”
“Vì mẹ và bố đang có một chuyện quan trọng muốn nói. Bố mẹ đang nói chuyện về rất nhiều việc mà đáng nhẽ ra bố mẹ đã phải nói từ rất, rất lâu rồi, và bố mẹ đã bắt đầu hiểu nhau…”
Chị dành cho Emily một nụ hôn ướt át, tắt đèn và đi vội xuống tầng, nơi mà cuộc nói chuyện vẫn tiếp diễn, và Emily nằm đó chờ đợi một giấc ngủ trong dạt dào hạnh phúc. Đi đến một sự hiểu nhau! Giống như một lời nói của một bà mẹ ly hôn trong phim được nói trước khi nhạc nổi lên cho hồi cuối.
Nhưng buổi sáng hôm sau mử ra giống như tất cả các sáng của những lần đi thăm trước: bố lặng lẽ và lịch sự như một người lạ mặt ở bữa sáng, và Pookie tránh không nhìn bố; rồi bố gọi taxi để đưa bố ra tàu. Thoạt đầu Emily nghĩ rằng có thể bố chỉ đi về thành phố để lấy những thứ bố cần, nhưng hy vọng đó đã tan biến trong những ngày và tuần sau đó. Cô bé có thể sẽ không bao giờ tìm ra được từ ngữ để hỏi mẹ mình về điều đó, và cô cũng không nhắc điều đó với Sarah.
Cả hai cô con gái đều mắc những gì mà nha sĩ nói là bị hàm nhô và bọn trẻ gọi là răng vẩu, nhưng tình trạng của Sarah còn xấu hơn: khi cô bé mười bốn tuổi cô không thể ngậm được miệng. Walter Grimes đồng ý chi trả cho việc chỉnh răng, và điều này có nghĩa là Sarah sẽ đi tàu ra New York một tuần một lần có cả buổi chiều với bố để chỉnh hàm. Emily cảm thấy ghen tị, cả về việc chỉnh răng cũng như việc đi ra thành phố, nhưng Pookie giải thích rằng bố mẹ không thể có đủ kinh phí để điều trị cho cả hai con cùng một lúc; rồi sẽ đến lượt cô, khi cô lớn hơn.
Trong thời gian chỉnh sửa, hàm của Sarah thật kinh khủng: chúng giữ lại những mẩu thức ăn màu trắng, và ai đó ở trường gọi cô bé là một nhà kho đồ ngũ kim biết đi. Ai có thể tưởng tượng ra hôn một người như vậy? Ai, với vấn đề đó, có thể chịu đến gần cô được bao lâu?
Sarah giặt chiếc áo len rất cẩn thận với sự cố gắng giữ cho màu nhuộm vẫn còn ở chỗ nách áo, nhưng điều đó đã không thực hiện được: chiếc áo len màu xanh hải quân bạc màu thành màu xanh trứng chim cổ đỏ ở chỗ nách, và một chiếc áo màu đỏ thì biến thành màu hồng hơi vàng. Mồ hôi nặng của cô, không ít tồi tệ hơn cái hàm, dường như là một tai họa vậy.
Một tai họa nữa gieo đến cho cả hai cô gái khi Pookie thông báo chị đã tìm thấy một ngôi nhà tuyệt vời trong một thị trấn nhỏ tuyệt vời có tên là Bradley, và rằng họ sẽ chuyển đến đó trong mùa thu.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.