
Lính Bắn Tỉa Mỹ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
THUẦN HÓA NHỮNG CON NGỰA BẤT KHAM VÀ CÁC TRÒ VUI KHÁC
LÀ MỘT GÃ CAO BỒI TỪ TRONG TÂM KHẢM
Mọi câu chuyện đều có một khởi đầu.
Chuyện của tôi bắt đầu ở vùng Trung – Bắc bang Texas. Tôi lớn lên trong những thị trấn nhỏ nơi tôi đã học được ý nghĩa quan trọng của gia đình và các giá trị truyền thống như lòng yêu nước, tính tự lập, biết chăm sóc gia đình và hàng xóm. Tôi tự hào nói rằng tôi vẫn gắng sống đời mình theo những giá trị này. Tôi có ý thức mạnh mẽ về công lý, trắng – đen rất rõ ràng. Tôi không nhìn mọi thứ lờ nhờ. Tôi nghĩ bảo vệ người khác là một việc quan trọng. Tôi không nề hà việc nặng nhọc. Nhưng đồng thời tôi cũng muốn được vui chơi. Cuộc đời thật ngắn ngủi thì tại sao ta lại không tận hưởng.
Tôi được nuôi dưỡng với niềm tin và đến giờ vẫn tin vào đức tin Kitô. Nếu tôi phải đặt thứ tự ưu tiên, thì thứ tự đó sẽ là: Chúa, Đất nước và Gia đình. Có thể sẽ có vài tranh cãi về thứ tự ưu tiên của hai thứ đứng sau, nhưng bây giờ tôi lại tin rằng Gia đình, trong những hoàn cảnh nào đó, có thể còn được đặt ưu tiên trên cả Đất nước. Nhưng khoảng cách này cũng rất sít sao.
Tôi vẫn luôn thích súng đạn, thích săn bắn và theo một ý nghĩa nào đó tôi nghĩ có thể nói rằng tôi luôn luôn là một gã cao bồi. Tôi biết cưỡi ngựa từ ngày tôi mới biết đi. Nhưng bây giờ thì tôi sẽ không tự xưng mình là gã cao bồi thực thụ nữa, bởi vì đã rất lâu rồi kể từ khi tôi còn làm việc cho một nông trại, và có lẽ tôi cũng đã mất đi rất nhiều những gì mà tôi từng có khi làm công việc đó. Tuy nhiên, từ trong tâm khảm, nếu tôi không phải là một SEAL, thì tôi sẽ là một gã cao bồi, hoặc phải là như vậy. Mưu sinh là một vấn đề thật khó khăn khi anh đã có gia đình.
Tôi không còn nhớ tôi bắt đầu săn bắn từ bao giờ, nhưng có lẽ là từ khi tôi còn rất nhỏ. Gia đình tôi có một giấy phép săn hươu ở khu đất chỉ cách nhà vài ki lô mét, chúng tôi từng đi săn vào mỗi mùa đông. (Để dân Bắc Mỹ* rõ hơn thì giấy phép săn hươu là một loại quyền sở hữu, nhờ đó chủ sở hữu quyền này được thuê hoặc cho thuê lại quyền săn bắn trong một thời gian nhất định; anh trả tiền thuê và anh sẽ có quyền săn bắn trong khu vực đó.
Cách thức thuê quyền săn bắn có thể khác nhau tùy thuộc vào nơi cư trú, nhưng cách mà tôi kể trên khá phổ biến ở đây.) Ngoài hươu nai ra chúng tôi còn săn bắn cả gà tây, chim bồ câu, chim cút nữa, tùy theo mùa. “Chúng tôi” ở đây là mẹ tôi, cha tôi và cậu em trai kém tôi bốn tuổi. Chúng tôi trải qua những ngày cuối tuần trên một chiếc xe kéo moóc đã cũ hiệu RV. Dù cái nhà di động đó không được lớn lắm nhưng chúng tôi là một gia đình nhỏ, nên chúng tôi vẫn thấy vui vẻ.
Nguyên văn: “Yankee”, một từ nếu sử dụng ở ngoài nước Mỹ là để chỉ người Mỹ nói chung; nếu do người miền Nam (Mỹ) sử dụng là để chỉ dân Bắc Mỹ. Chris là người miền Nam, vẫn hay bị trêu chọc về “thổ âm” của mình nên Chris hay giải thích những “thổ âm” đó cho dân Bắc Mỹ hiểu.
Cha tôi làm việc cho Công ty Southwestern Bell và công ty AT&T, ông cứ tách ra rồi lại tái nhập với công ty suốt quãng đường dài trong sự nghiệp của ông. Cha tôi là một nhà quản lý, vài năm một lần, mỗi khi ông được thăng chức thì chúng tôi lại phải chuyển nhà. Theo đó mà tôi đã được nuôi dưỡng và lớn lên trên khắp mọi vùng của bang Texas.
Mặc dù là một người thành đạt, nhưng cha tôi ghét công việc của mình; không ghét thực sự công việc đó mà là ghét những gì đi kèm với công việc. Bộ máy quan liêu. Thực tế là ông phải làm việc trong văn phòng. Ông thực sự ghét việc phải đóng bộ com lê và thắt cà vạt mỗi ngày.
“Ta không quan tâm đến việc con kiếm được bao nhiêu tiền,” cha tôi thường nói với tôi. “Nó chẳng đáng gì nếu con không cảm thấy hạnh phúc.” Đó là lời khuyên giá trị nhất ông dành cho tôi: Hãy làm những gì mà mình muốn trong đời. Cho đến hôm nay tôi vẫn theo đuổi triết lý đó.
Bằng rất nhiều cách cha là người bạn thân nhất của tôi lúc trưởng thành, nhưng đồng thời ông có thể kết hợp triết lý đó với một liều lượng vừa phải của nguyên tắc làm cha. Có một đường ranh và tôi không bao giờ muốn vượt qua ranh giới đó. Thỉnh thoảng tôi cũng bị ăn đòn (dân Bắc Mỹ gọi là xơi mấy roi) khi đáng bị đánh đòn, nhưng cha tôi không đánh quá mạnh và không đánh khi đang giận dữ. Nếu cha tôi điên lên, ông dùng vài phút để hạ hỏa trước khi táng cho tôi vài roi, ngay sau đó ông lại ôm tôi vào lòng.
Em trai tôi kể cậu ta và tôi cũng hay tranh cãi với nhau đến nổ cổ. Tôi không biết có đúng vậy không, nhưng thực sự chúng tôi cũng có lúc choảng nhau. Cậu em tôi nhỏ con hơn nhưng hắn luôn cố giành phần thắng về mình bằng được và hắn chẳng bao giờ chịu bỏ cuộc. Hắn là một người có cá tính mạnh và là một trong những người bạn tốt nhất của tôi cho đến tận hôm nay. Anh em chúng tôi gây nhau luôn nhưng chúng tôi cũng có nhiều trò vui, và luôn hiểu rằng chúng tôi lúc nào cũng ủng hộ nhau.
Trường trung học của chúng tôi từng có một bức tượng con báo ở ngay trước tiền sảnh. Hằng năm chúng tôi có truyền thống là các học sinh lớp trên sẽ tìm cách đặt lũ học sinh mới nhập học trên con báo đó như một nghi lễ dọa nạt. Tất nhiên bọn nhóc sẽ cự lại. Khi em trai tôi tựu trường, thì tôi đã tốt nghiệp rồi, nhưng tôi vẫn trở lại đó vào ngày đầu tiên hắn nhập học, và tôi treo thưởng một trăm đô la cho bất cứ ai có thể đặt hắn lên lưng con báo.
Tôi vẫn còn tờ một trăm đô la đó.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.