Lời Hứa Của Bóng Đêm – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Ba ngày trước.
Brady vừa kết thúc bài phóng sự về kiến trúc Gaudi, sau một tháng chuẩn bị và mười lăm ngày đi thực địa ở Tây Ban Nha. Trước đó, tạp chí National Geogmphic đã mua độc quyền bài phóng sự dài tám trang của anh. Là phóng viên tự do Brady chọn đề tài, và bán chúng cho mạng lưới của mình trước khi thực hiện phóng sự.
Anh viết bài và cung cấp luôn những bức ảnh bởi với anh không tự tay tiến hành hết mọi công đoạn của một bài báo là điều không thể tưởng tượng được. Nếu như những bức ảnh chỉ dừng lại việc minh họa cho bài viết, thì tức là bài viết đó không thành công.
Chúng phải làm nổi bật giá trị của bài viết, không chỉ làm nó phong phú thêm mà còn phải khiến nó có thêm chiều sâu. Đó phải là một sự khám phá được dẫn dắt bởi ngôn từ. Nếu như câu chữ tôn lên phần hồn, thì ảnh minh họa mang lại cho đề tài một cơ thể đầy cảm xúc.
Cuộc du hành được anh mở đầu bằng một câu nói của người Tây Ban Nha: ‘Kiến trúc là sự sắp đặt của ánh sáng’. Lối vào chính của lâu đài Guell như một mặt gương ở trang đối diện. Ánh mặt trời rọi lên mặt tiền màu trắng, lấp lánh trên song sắt rèn của những cánh cửa lớn lúc này đang rộng mở, để lộ ra hai hố đen, hai cái miệng sâu hun hút như muốn thôi thúc độc giả dám tham gia cuộc phiêu lưu.
Brady đặt bản in laser xuống bàn và gật gật đầu. Tốt rồi. Mấy tay biên tập hẳn sẽ hài lòng.
Anh vươn vai ngáp dài rồi đi hâm nóng một cốc cà phê trong góc bếp nhỏ của xưởng.
Còn giờ thì sao?
Lần này, anh chờ đến lúc công việc hiện tại kết thúc rồi mới tiếp tục nghĩ tới đề tài tiếp theo. Anh sẽ làm gì bây giờ? Sẽ tấn công đề tài nào? Thường thường, anh luôn có sẵn đôi ba ý trong trong đầu, để dần dần tìm hiểu suy nghĩ cho chín, nhằm xác định góc độ tiếp cận trước khi dành toàn bộ thời gian cho chúng.
Lần này, không một đề tài nào trong số những thứ đang có trong đầu hấp dẫn anh. Brady là người làm việc theo nhu cầu. Anh sẽ không dành thời gian cho một phóng sự khi đề tài của nó không thực sự đặt ra cho anh nhiều câu hỏi.
Trước khi chọn viết về Gaudi, Brady đã lưỡng lự rất lâu và bỏ ra tận mười lăm ngày để suy nghĩ. Và điều này đang diễn ra ngày một thường xuyên hơn. Phải chăng anh đang dần chán nản?
Không, đó là do sự đơn điệu đang ăn mòn mọi thứ. Mình thực hiện những dự án không đủ độc đáo, không đặc biệt, không rủi ro, cũng chẳng thật sự thú vị. Đó là sự thật…
Anh cần phải chuyển sang điều gì đó khác lôi cuốn hơn. Điều làm chính anh cũng phải ngạc nhiên.
Thong thả lựa chọn đề tài. Anh có thể cho phép mình làm thế, thu nhập của anh rất ổn.
“Lần này sẽ là vấn đề gì?” Anh tự hỏi. “Các băng nhóm ở New York? Nạn buôn lậu vũ khí trong nước? Những chất gây nghiện mới?”
Không… người ta đã làm hết rồi.
Anh bỗng nhận thấy theo bản năng mình đang dần hướng tới chủ đề bạo lực và tội ác. Liệu có phải đó chính là thứ mình cần? Tội ác và máu… Brady thầm cười trong lòng. Những thứ này chẳng hề xa lạ trong nghề nghiệp của Annabel, vợ anh, cảnh sát tại Brooklyn. Đó tóm lại là một sự méo mó trong hôn nhân, làm ảnh hưởng đến anh và nguồn cảm hứng của anh.
Brady mất mười lăm phút để suy nghĩ trong lúc nhấm nháp cà phê, trước khi đặt chiếc tách xuống thành bồn rửa và thốt lên:
“Hôm nay thế là đủ, nghỉ thôi.”
Anh ních chiếc áo vest da lót bông cũ vào người, rời xưởng rồi đi về phía khu phố Dumbo.
Nằm giữa những tòa nhà tại Brooklyn và cầu treo Manhattan, khu phố nhỏ. Dumbo, một khu công nghiệp của thế kỷ trước, để lại sau lưng nó những nhà kho lớn và tòa nhà thương mại cao tầng, lúc này, đã được giới nghệ sĩ sửa lại thành khu nhà và các phòng trưng bày mỹ thuật.
Những con hẻm tối tăm nằm xen kẽ giữa các câu lạc bộ thời thượng và những mặt tiền đơn điệu, có thể dẫn tới một tổ hợp những căn hộ rộng rãi hoặc những đống đổ nát, han gỉ. Ngày cũng như đêm, Dumbo có thể khiến người ta yêu thích bao nhiêu thì cũng chán ghét bấy nhiêu.
Bị vây quanh bởi những tòa nhà khổng lồ bằng đá và thép, tiếng ồn ào của xe hơi và những tuyến tàu điện trên cao không bao giờ dứt. Brady coi sự náo nhiệt nơi đây như một bức màn ngăn giữa thế giới và phần lãnh thổ của riêng mình. Rời khỏi Dumbo, quay lại với những tiếng ầm ì đầy dễ chịu của thành phố cũng giống như bước ra khỏi vòi sen và rời bỏ màn hơi nóng đầy mơn trớn của nó.
Anh tận hưởng chút ánh sáng cuối chiều và đi bộ tới tận phố Heights, nơi anh sống cùng Annabel. Nơi đây không hề có dấu vết của đám nhà kho đã cải dụng, chỉ có những khu nhà đẹp san sát, nằm phía trên bờ biển và có tầm nhìn tuyệt đẹp ra mũi Manhattan, các hòn đảo của vịnh và lối đi dạo dài chìa ra phía ngoài biển.
Căn hộ vắng tanh, Annabel chưa về. Brady vẫn chưa quen với giờ giấc làm việc thay đổi liên tục của vợ mình. Để một cuộc điều tra có thể tiến triển tốt, Annabel sẵn sàng làm việc vào mọi lúc, sáng sớm, ban ngày cũng như ban đêm. Cô là một người đầy đam mê, đối với công việc cũng như những gì cô yêu thích. Cô không bao giờ làm gì nửa vời.
Ánh sáng ban ngày dần biến mất trên mái vòm bằng kính phía trên nóc phòng khách. Brady chưa vội bật đèn, anh muốn tận hưởng bầu không khí siêu thực xung quanh một chút.
Căn phòng được trang trí bằng tượng gỗ và đồ cổ vốn được anh mang về từ những chuyến du lịch hay các kỳ nghỉ với vợ. Ánh sáng xanh lam nhàn nhạt bao trùm lên đồ đạc và đồ mỹ nghệ, làm bóng chúng khẽ động đậy, giống như chính chúng đang sống dậy.
Brady bật công tắc và ánh đèn bừng lên, xua tan những cái bóng.
Sách liên quan
Hồ Sơ Số 113 – Đọc sách online ebook pdf
Émile Gaboriau
Hang Dã Thú – Đọc sách online ebook pdf
Jeffery Deaver
Sài Gòn Năm Xưa – Đọc sách online ebook pdf
Vương Hồng Sển