
Lời Nguyền Của Màn Đêm – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Lời Nguyền Của Màn Đêm của tác giả V.E. Schwab
Phần u tối nhất của màn đêm
Henry Strauss quay trở lại cửa hàng.
Bea lại chiếm cái ghế bọc da đã cũ, cuốn sách hội họa sáng bóng mở trên đùi cô ấy. “Cậu đi đâu thế?”
Anh quay lại nhìn cánh cửa mở, nhíu mày. “Chẳng đi đâu cả.”
Cô ấy nhún vai, lật từng trang của cuốn sách đại cương về nghệ thuật tân cổ điển mà cô vốn không có ý định mua.
Đâu phải thư viện chứ. Henry thở dài, trở lại với tủ đựng tiền.
“Xin lỗi,” anh nói với cô gái bên cạnh quầy. “Chúng ta tới đâu rồi nhỉ?”
Cô cắn môi. Cô tên là Emily, anh nghĩ thế. “Em định hỏi là anh có muốn đi uống gì đó không.”
Anh nở nụ cười, hơi bối rối – một thói quen mà anh bắt đầu nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ bỏ được. Cô xinh đẹp, thực lòng mà nói là thế, nhưng đôi mắt ấy sáng lên màu rắc rối, một thứ ánh sáng trắng quen thuộc. Anh thấy mừng khi không phải nói dối rằng mình đã có việc vào tối nay.
“Lần khác vậy,” cô mỉm cười.
“Lần khác vậy,” anh lặp lại khi cô cầm sách lên và đi mất. Cánh cửa vừa đóng lại thì Bea hắng giọng.
“Sao thế?” Anh hỏi mà chẳng quay đầu lại.
“Cậu có thể hỏi số cô ấy mà.”
“Chúng ta có kế hoạch khác rồi,” anh đáp, gõ những tấm vé lên quầy.
Anh nghe tiếng tấm da thuộc căng ra khi cô ấy đứng dậy khỏi ghế. “Cậu biết không,” cô ấy nói, quàng tay lên vai anh, “điều tuyệt vời nhất của những dự định là cậu có thể dời chúng sang ngày khác đấy.”
Anh quay đầu, tay đặt lên eo cô, vậy là giờ cả hai chẳng khác gì những cô cậu bé khổ sở trong buổi vũ hội của trường, chân cẳng vẽ những vòng tròn rộng như mắt lưới, hoặc như dây xích.
“Beatrice Helen,” anh nhăn nhó.
“Henry Samuel.”
Họ đứng đó, ngay giữa cửa tiệm, hai kẻ đầu hai đứng ôm nhau như mấy nhóc thiếu nhi. Có lẽ vào ngày xửa ngày xưa, Bea sẽ dựa vào sát hơn, lên giọng dạy anh phải tìm kiếm một người (mới) và xứng đáng được hạnh phúc (một lần nữa).
Nhưng họ đã thỏa thuận rồi: cô ấy không nhắc tới Tabitha nữa, còn Henry sẽ không nhắc tới Giáo sư. Mỗi người đều có những kẻ thù đã ngã xuống và cả những vết sẹo chiến tích.
“Xin lỗi,” một ông bác lớn tuổi lên tiếng, có vẻ ngại ngùng khi cắt ngang họ. Bác ấy cầm một cuốn sách, Henry mỉm cười, tháo mình ra khỏi mắt xích và lui lại sau quầy để tiếp khách.
Bea rút vé ra khỏi bàn, nói sẽ gặp anh ở buổi diễn, Henry gật đầu chào cô và bác trai cũng đang đi ra, để buổi chiều còn lại trong khoảng lặng với những người lạ dễ chịu.
Anh lật ngược tấm biển đóng cửa hàng lúc sáu giờ kém năm. Lời Cuối không phải là cửa tiệm của anh, nhưng cũng có thể coi là vậy.
Đã vài tuần anh không gặp bà chủ thực sự của nơi này rồi, bà Meredith, người đang dùng những năm tháng vàng son của mình để đi du lịch khắp thế giới bằng tiền bảo hiểm của người chồng quá cố. Người phụ nữ đã ở mùa thu của cuộc đời và đang ham mê mùa xuân thứ hai.
Henry đổ chút đồ ăn vào cái đĩa nhỏ màu đỏ sau quầy cho Sách, chú mèo lớn tuổi của cửa hàng. Một lát sau, cái đầu màu cam xơ xác mới chịu ló ra khỏi những tập sách ở dãy THƠ.
Chú mèo này thích leo ra sau những chồng sách, ngủ cả ngày ở đó. Chúng ta sẽ chỉ nhận biết được sự hiện diện của nó thông qua cái đĩa đã sạch trơn và đôi khi là vẻ há hốc mổm của một vị khách nào đó tình cờ bắt gặp đôi mắt vàng bất động lập lòe phía sau kệ.
Sách là nhân vật duy nhất ở cửa tiệm này lâu hơn Henry.
Anh đã làm việc ở đây năm năm, kể từ khi còn là sinh viên cao học của khoa Thần học. Lúc đầu, đây chỉ là công việc bán thời gian của anh, một cách để trang trải chi phí học tập, nhưng rồi trường đã xa mà cửa hàng thì vẫn đó.
Henry biết anh nên tìm một công việc khác, vì tiền lương quá rẻ rúng, không xứng với hai mươi mốt năm theo học chương trình giáo dục chính quy đắt đỏ.
Đương nhiên, bên cạnh đó còn có lời nhắc nhở của anh trai David của anh, giọng điệu nghe hệt như cha, bình thản hỏi anh rằng công việc này sẽ đi đến đâu, nêu nó thực sự là cách anh định sống cả đời.
Nhưng Henry không biết làm gì khác, anh cũng không thể bắt mình ra đi được. Đây là nơi duy nhất anh chưa thất bại.
Hơn nữa, thực ra Henry yêu cửa hàng này. Yêu mùi sách và trọng lượng vững vàng của chúng trên kệ, sự hiện hữu của những tựa sách cũ, sự xâm lấn của những tựa sách mới và cả sự thực rằng một thành phố như New York sẽ luôn có độc giả.
Bea khăng khăng rằng bất kỳ ai làm việc ở một tiệm sách đều muốn trở thành nhà văn, nhưng Henry chưa từng mơ mình làm tiểu thuyết gia. Đương nhiên, anh cũng đã thử cầm bút, nhưng chưa bao giờ thực sự viết nên điều gì.
Anh không thể tìm ra đúng từ, đúng câu chuyện và giọng văn. Không thể khám phá ra điều mình có thể bổ sung cho muôn vàn giá sách.
Henry thích làm người canh gác cho những câu chuyện hơn là người kể chúng.
Anh tắt đèn, cầm lấy tấm vé và áo khoác, rồi đi tới buổi biểu diễn của Robbie.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.