
Luân Hồi Cung Chủ – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Luân Hồi Cung Chủ của tác giả Gia Cát Thanh Vân mời bạn đọc thưởng thức.
Hồi 2. Thiên Tàn Phủ
Chẳng biết đã trải qua bao nhiêu thời khắc, Hàn Tử Kỳ mở mắt ra trông thấy mình đang nằm trong cái hốc đá cạnh bờ suối nước chảy ào ào.
Cậu bé lóp ngóp chui ra ngoài tìm chỗ leo lên bờ, nghe trong mình ê ẩm, nhức nhối nhưng biết rõ mình không bị trọng thương trong lòng thầm mừng rỡ.
Trời đã tối từ lâu, vầng trăng vừa lên, ánh trăng lọt qua lá cành soi sáng lờ mờ.
Đây là một khu rừng rậm cách Hàn Sơn trang rất xa, Hàn Tử Kỳ đưa mắt nhìn quanh, bất giác rơi hai giọt nước mắt.
Cậu bé cất tiếng run run:
– Mẹ ơi! Mẹ còn sống hay đã chết? Con biết tìm mẹ ở nơi nào? Kẻ thù nào giết mẹ?
Thẫn thờ một lúc thật lâu, Hàn Tử Kỳ đưa tay gạt nước mắt, rồi lững thững bước vào trong cánh rừng già.
Cậu bé đi mãi cho tới khi vầng trăng đã lên đỉnh đầu nghe trong người mỏi mệt, ngồi tựa lưng vào một gốc cây cổ thụ định làm một giấc, sáng mai sẽ lên đường.
Hàn Tử Kỳ toan nhắm mắt chợt nhận ra cách đó khoảng hai mươi trượng có một cái hang, phía ngoài là vách đá có nhiều đốm sáng xanh rờn lạnh lẽo.
Nhìn kỹ những đốm xanh rờn kia, Hàn Tử Kỳ kinh hãi kêu lên:
– Ồ, Ma hoa!
Thực vậy, những đốm sáng xanh rờn kia chính là những chiếc sọ người lâu năm tháng gió mưa, biến thành đóa Ma hoa trông qua ai ai cũng phải khiếp sợ.
Hàn Tử Kỳ nghe rờn rợn cả xương sống, trước đây, cậu bé có nghe Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi nói về chuyện Ma hoa nhưng chưa trông thấy lần nào, giờ lại xuất hiện ở trong cánh rừng này.
Hàn Tử Kỳ đứng dậy bước tới gần đến xem. Có tất cả mười một đóa Ma hoa. Dĩ nhiên mười mấy đóa Ma hoa này là bọn người thám hiểm hoặc đi tìm tung tích bí kíp, kỳ thư tới đây bị giết chứ chẳng sai.
Nhưng ai đã giết họ? Tất nhiên trong cánh rừng này có người nên bọn họ mới lâm nạn.
Ngẫm nghĩ một lúc, Hàn Tử Kỳ đưa mắt nhìn qua cái hang. Bất chợt, cậu bé nhận ra trên cửa hang có ba chữ viết bằng chỉ lực.
Hàn Tử Kỳ nhìn ba chữ kia, bật kêu:
– Thiên Tàn Phủ! Ồ! Thì ra nơi đây là chỗ ẩn náu của Thiên Tàn Quái Tẩu, nghe nói lão quái nhân này đã tuyệt tích từ lâu.
Hàn Tử Kỳ nghe mẫu thân Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi kể lại, hai mươi năm trước Thiên Tàn Quái Tẩu là một đại cao thủ đã gây khủng khiếp trong hai đạo hắc bạch trên chốn giang hồ. Trận ác chiến tại ngọn núi Hôi nhạn phong, lão nhân đã sát hại trên một trăm cao thủ, hơn một trăm người bị thương, riêng lão nhân không hề hấn gì.
Nhưng sau đó chẳng hiểu sao đột nhiên lão nhân biến mất, nên chốn giang hồ không một ai tìm gặp lão nơi đâu cả. Có người cho lão đã chết, cũng có người bảo lão đi tìm bí pháp trừng sinh sống lâu gây họa cho mọi người, nay không ngờ lão lại xuất hiện trong cánh rừng này.
Bẩm sinh vốn là một đứa bé thông minh, cang trường, Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm:
– Ta hãy vào phía trong xem có lão nhân hay không?
Hàn Tử Kỳ từng bước tiến vào cánh cửa tò vò Thiên Tàn Phủ.
Từng trận gió lạnh buốt người từ phía trong hang động thốc ra. Hàn Tử Kỳ vận chân khí chống lại hàn tà xâm nhập vào cơ thể.
Vào trong hang động khoảng vài trượng, ánh sáng lờ mờ, lắng tai nghe không có gì khác lạ, Hàn Tử Kỳ chầm chậm bước tới.
Tiến vào thêm khoảng một trượng, thình lình bên tai Hàn Tử Kỳ nghe tiếng quát chấn động khắp cả hang động:
– Đứng lại!
Tiếng quát quá to khiến Hàn Tử Kỳ phải giật mình ngưng bước tức khắc. Phía trong hang động mập mờ. Hàn Tử Kỳ vận nhỡn lực tinh vi nhìn vào.
Cậu bé trông thấy một lão quái nhân râu tóc bạc phơ, mắt sáng như hai ngọn đèn, mình mặc trường xám vá nhiều nơi, ngồi trên chiếc bồ đoàn dưới lát cỏ khô.
Hàn Tử Kỳ chưa kịp mở lời, lão quái nhân lại quát:
– Ngươi phải chết!
Đạo kình lạnh lẽo từ ngọn chưởng lão quái nhân ào tới Hàn Tử Kỳ.
Hàn Tử Kỳ giật mình dịch sang trái ba thước tránh đạo kình lạnh buốt đó.
Cậu bé vô cùng kinh hãi. Từ chỗ bồ đoàn tới cậu bé khoảng trăm trượng, đạo kình vừa rồi nặng như chiếc búa đồng, công lực của lão quái nhân quả nhiên quỉ thần cũng kinh sợ.
Hàn Tử Kỳ đứng nhìn lão quái nhân râu tóc bạc phơ chưa nói được lời nào.
Rọi cặp mắt thần vào mặt Hàn Tử Kỳ như quan sát, lão quái nhân râu tóc bạc phơ trầm giọng:
– Tiểu tử, ngươi là ai, tại sao dám xông vào Thiên tàn phủ của lão phu giữa đêm khuya?
Hàn Tử Kỳ chắp tay cung kính:
– Thưa lão tiền bối, vãn bối là một đứa bé giang hồ lang bạt, đi đêm lạc bước vào cánh rừng này, định tìm chỗ nghỉ ngơi, không biết có bậc cao nhân nhàn ẩn, nên đã làm kinh động giấc ngủ, xin lão tiền bối lượng thứ cho.
Lão quái nhân râu tóc bạc phơ hừ lạnh như tiếng kèn ma:
– Tiểu tử, trước khi vào Thiên Tàn phủ ngươi có trông thấy đám khô lâu nằm ngoài vách đá hay không?
Hàn Tử Kỳ gật đầu:
– Thưa lão tiền bối, tiểu bối trông thấy tất cả có mười một đóa Ma hoa, đó là hài cốt của các nạn nhân bị giết.
Lão quái nhân râu tóc bạc phơ quát to:
– Nói nhảm, bọn chúng to gan lớn mật dám tới đây xâm phạm vào vùng đất cấm, nên lão phu trừng phạt bọn chúng đấy.
Lão hỏi:
– Tiểu tử! Ngươi biết lão phu là ai không?
Giọng nói của lão quái nhân hằn học như đang nổi giận. Hàn Tử Kỳ không biết phải đáp ứng thế nào cho ổn, cứ mãi do dự.
Lão quái nhân râutóc bạc phơ nổi giận quát:
– Ngươi có nghe chưa? Lão phu hỏi ngươi có biết ta là ai không?
Hàn Tử Kỳ sợ hãi đáp mau:
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.