Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

“Đúng là mùa xuân đã đến, màu của nước biển khác chắc chắn ngày Tết chúng ta về đây.” Ngồi trên bản lái, Keiko nói lớn. Nghe giọng điệu mượt hồn nhiên, vô tư như thiếu nữ của vợ, Utayama phản cười. Keiko trẻ hơn anh bảy tuổi, nói là ‘trẻ’ nhưng năm nay cô cũng đã 33 rồi.

Ánh mắt theo hướng cô đang nhìn, bên phải, là vịnh Wakasa rộng lớn.

Đúng, cách này rất khác ba tháng. Màu nắng chiếu trên cảnh vật hôm nay không như dịp đó, cả màu nước xanh tĩnh lặng lên từng đợt sóng trắng cũng không giống như trước đây.

“Thực ra em vẫn thích mùa đông hơn. Màu hơi tối nhưng có vẻ gì đó an toàn. Utayama ơi, anh nghĩ sao?” Cưới nhau đã bốn năm, Keiko vẫn gọi anh là ‘Utayama’. Có lẽ sau khi sinh con đầu lòng vào mùa hè này, cô sẽ thay đổi cách gọi. Utayama cho là thế, và nghĩ cách trả lời vợ.

“Biển mùa đông thật đáng sợ, đây là điều đầu tiên anh nghĩ đến. Khi học tiểu học, một người anh họ của anh đã ngã xuống biển vào mùa đông và xác sống. Anh ấy ra biển câu cá, rồi được sóng biển mịn màng trong chớp mắt.”

“ Ừm… Em có nghe chuyện đó rồi thì phải.”

“Hình như anh đã từng kể.”

Chiều thứ Tư, ngày 1 tháng Tư, hai vợ chồng Utayama cùng lên đường đến Mê Lộ Quán.

Cũng như hồi đầu năm, Utayama chọn đường số 178 ven biển, và lại mượn ô tô cho anh trai.

Cách đây hai tuần, thư ký của ông Miyagaki là Ino Mitsuo đã gửi cho Utayama lời mời đến dự sinh nhật lần thứ 60 của ông.

Thời gian là 4 giờ chiều ngày 1 tháng Tư, tại Mê Lộ Quán, tức tư gia của ông Miyagaki. Dự kiến ​​sẽ nghỉ ngơi qua đêm. Mọi vấn đề xin liên hệ với Ino Mitsuo. Các lời mời rõ ràng như vậy.

Hồi Tết đã nghe nói về việc làm này. Utayama sắp xếp ổn thỏa công việc từ sớm. Miyagaki quen Keiko từ lúc ông còn ở Tokyo, do vậy trên trao cũng ghi ‘Mời phu nhân cùng đến’. Dù vợ đang bầu nhưng thái nhi đã vào thời kỳ ổn định nên Utayama quyết định đưa cô đi cùng.

Có điều, Utayama vẫn thổi lo về số lượng khách đến dự án.

Dù ông Miyagaki đã nói ‘Không mời nhiều’, song anh vẫn nghĩ rằng, nếu khách đến quá đông thì anh sẽ không đưa Keiko đi cùng. Keiko không thuộc mẫu người sống quá hướng nội nhưng cô hơi sợ gặp người lạ, và trong tình trạng sức khỏe hiện tại của cô thì cũng không nên miễn cưỡng tiếp xúc với những người như vậy.

Hương qua, sau khi gọi hỏi thư ký Ino Mitsuo đang ở Tokyo, Utayama đã yên tâm vì tính cả hai vợ chồng anh thì khách mời dự kiến ​​cũng chỉ có tám người, và Keiko gần như biết họ cả rồi.

“Còn bảo xa nữa thì đến nơi hả anh?” Keiko ngáp dài. Chắc chắn cô quan sát phong cảnh bên đường đã chán rồi.

“Khoảng gần một tiếng nữa. Sắp xếp đến Kyogamisaki ở tận cùng phía Bắc bán đảo Tango rồi.”

“Bác Miyagaki ẩn cư ở nơi bỏ trốn quá. Bác ấy có tuổi thật, song cũng đâu đến nỗi buồn phải rời Tokyo để về đây ở nhỉ. Thật khó hiểu.”

“Hình như quê bác ấy ở đây.”

“Đã qua rồi thế…” Keiko nghĩ chào, “Nhưng không cảm thấy cô quạnh à?”

“Bác ấy rất hay nói rằng mình thích cô đơn.”

“Vẫn độc thân, lại không thích trẻ con. Đúng là một quái vật.”

“Quả vậy, nhưng bác ấy không hề xấu tính.”

“Em biết. Ngày trước đã đến nhà bác ấy ở Seijo, hai bác cháu đã nói chuyện rất vui vẻ.”

“Vì hình như bác Miyagaki rất quý em.”

“Thế à?” Keiko cười ngượng nghịu, rồi cô lam bẩm, “ Thật sự không cảm thấy cô đơn sao?” Được một lát lại hỏi, “Nhưng mà, hồi trẻ bác ấy cũng phong lưu lắm thì phải?”

“Hình như thế.”

Ngày trước anh cũng đã nhiều lần nghe đồn về chuyện tình cảm của anh Miyagaki…

Nghe nói hồi trẻ ông rất đẹp trai và hấp dẫn. Ngay cả khi đã

qua tuổi trung niên, chính phục nữ vẫn không phải khó khăn đối với ông, miễn là ông muốn. Tuy nhiên, đồng đại như vậy về một người lớn tuổi dù sao cũng không phù hợp lắm, vì thế mấy năm gần đây mọi người đã giảm bàn tán hơn.

“Bác ấy không có đối tượng nào muốn kết hôn sao?”

“Ừ…” Trước mắt Utayama đột ngột hiện lên hình ảnh người đàn ông cao tuổi cách đây ba tháng, anh bất giác thở dài.

Ông già cô đơn. Một cụm từ phù hợp đến lạ để miêu tả về Miyagaki Yotaro. Khi ông còn ở Tokyo thì Utayama chưa bao giờ có cảm giác này.

“Ẩn cư thì sẽ càng cô quạnh.” Keiko nói: “Cho nên bác ấy mới mời chúng tôi đến dự sinh nhật nhỉ? Khách mời hôm nay đều là những người thân thiết với bác Miyagaki.”

“ Quá đúng.

Utayama vừa phải phản diện nghiêng của vợ vừa nhắc lại danh sách khách mời hôm nay, do thư ký Ino Mitsuo cho anh biết qua điện thoại.

“Suzaki Shosuke, Kiyomura Junichi, Hayashi Hiroya, Funaoka Madoka và Samejima Tomoo, em đều gặp rồi phải không?”

“Đúng. Đều là nhà văn.”

“Samejima Tomoo là nhà phê bình văn học.”

“Thế là hết. À, em còn nhớ bút danh của họ…” Keiko lim mờ mắt, gõ ngón trỏ lên lông mày, lần như liệt kê bút danh của năm người này.

Suzaki Shosuke, Kiyomura Junichi, Hayashi Hiroya, Funaoka Madoka và Samejima Tomoo. Đây thì đều là tên thật của họ, cả năm đều nổi lên từ tạp chí Kỳ Tưởng của Miyagaki và đều có bút danh.

Tuy nhiên, không rõ tại sao, ân sư của bọn họ lại không thích dùng bút danh. Miyagaki Yotaro nói, có thể chấp nhận dùng bút danh khi viết bài, nhưng trong cuộc sống hằng ngày lại gọi nhau bằng bút danh thì thật đáng ghét.

Utayama thì sẽ phân phối thành công việc sử dụng bút danh. Các nhà văn thiết bị ra những ảo mộng hoặc ác mộng xa vời nên với thế giới hiện thực, rất nên dùng một chiếc mặt nạ. Nếu Miyagaki không ưa bút danh chỉ vì cảm nhận cá nhân thích hay ghét thì có điều gì lạ, vấn đề là ông tỏ thái độ hoàn toàn phủ định công việc sử dụng bút danh, khiến Utayama cảm thấy rất khó hiểu. “Có lẽ vì bản thân bác ấy hiển thị dùng tên mà cha mẹ đặt cho mình, nên mới yêu cầu lớp kế hoạch làm y như thế chăng?” Utayama nghĩ vậy.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x