Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Mị Cốt Thiên Thành của tác giả Du Gia Tiểu Kiều

Chương 2: Ám Vệ Vệ Thập Nhị

Nến chế tạo bằng bạc tinh khiết. Bốn phía vách tường nạm dạ minh châu to cỡ miệng chén, ban ngày dùng băng gạc bao bọc, đến buổi tối, gỡ băng gạc xuống, coi như trong sảnh chính không thắp nến cũng sáng rỡ.

Không oán được Tô Hồng Tụ có thể hận như vậy, không oán được sát khí trên người Tô Hồng Tụ có thể nặng như vậy.

Hồ tiểu yêu cúi đầu nhìn xuống, nhìn trang phục Tô Hồng Tụ ăn mặc trên người.

Áo không biết lấy vải vóc gì làm thành, giống như màu đỏ chót tươi đẹp, ống tay áo lại bởi vì hàng năm lặp đi lặp lại giặt giũ mà hơi trắng bệch.

Quần phía dưới ngược lại chất vải tốt, chỉ có điều trùng hợp cùng loại vải vóc với màn cửa sổ bằng lụa mỏng.

Hồ tiểu yêu cúi xuống thấp nữa nhìn, không biết đôi giày của Tô Hồng Tụ đeo mấy năm, mũi giày mài mòn, trên mũi giày đã phấn trắng một mảng.

Hồ tiểu yêu đưa tay cẩn thận sờ lên đầu tóc, cũng lục soát cẩn thận từ trên xuống dưới bản thân một lần, nàng không khỏi than thở, ánh mắt chán chường.

Thật đúng là khó có thể coi mộc mạc, thậm chí không sờ được tới cây trâm, vòng tay ngọc bội càng không.

Hồ tiểu yêu nhớ tới nàng từng đi theo Tô Hồng Tụ, xem phòng của nàng ta, nơi nào là phòng, vốn là túp lều đơn giản dùng rơm rạ đắp lên, ngay cả khi nàng còn là hồ ly, cửu ca làm cho nàng ổ lông hồ ly còn bền chắc ấm áp hơn phòng cỏ tranh kia nhiều.

Cũng được, trước hết miễn cưỡng ráng qua một đêm.

Mặc dù hồ tiểu yêu tu luyện không tinh, nhưng hồ tộc trời sinh tinh thông thuật quyến rũ, muốn gạt người khác cam tâm tình nguyện vây quanh nàng, vì nàng móc tim móc phổi dốc hết tâm huyết, vẫn là việc rất nhỏ.

Chỉ có điều, hôm nay hồ tiểu yêu vừa mới chiếm cứ thân thể Tô Hồng Tụ, lại hao phí lượng lớn tinh lực tới tu bổ thân thể hư hại của Tô Hồng Tụ, nàng thật sự quá mệt mỏi, linh lực tiêu hao quá lớn, ngay cả thuật quyến rũ cơ bản nhất cũng không thi triển được rồi.

Hồ tiểu yêu lắc lắc cái đuôi – đi một lúc nàng phát hiện mình giờ đã không có đuôi, nàng chỉ thoáng vặn vẹo uốn éo vòng eo mảnh khảnh, rồi nện bước nhỏ như khói lượn lờ ra khỏi sảnh chính.

Trên hành lang tràn ngập tiếng bước chân, giọng nói, tiếng cười, đùa giỡn, đột nhiên không có gì.

Mọi âm thanh đều im lìm.

Ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt dồn về dáng người đong đưa, bởi vì hồ tiểu yêu còn chưa học được dùng hai chân đi bộ, trong lúc di chuyển khó tránh khỏi hơi say lảo đảo.

Đây là bước đi đầu tiên của học sinh mới Tô Hồng Tụ.

Dưới vòng trăng chiếu rọi, Tô Hồng Tụ thướt tha duyên dáng, eo nhỏ nhắn đong đưa.

Năm nay nàng mới mười sáu, màu da như châu ngọc, mặt mày như vẽ, một mái tóc đen xõa sau lưng, dài đến bên hông, soi rõ bóng người, nàng chậm rãi đi về phía trước, toàn thân từ trên xuống dưới giống như bao phủ một tầng sáng nhàn nhạt mỏng, giống như liễu yếu đu đưa theo gió, như nàng tiên trong tranh, gió vừa thổi,

vải mỏng trên người Tô Hồng Tụ đung đưa theo gió, đẹp đẽ động lòng người, giống như đón gió nhảy múa, lại giống như nhỏ bé yếu đuối đến cực hạn, quả thật có thể được người nâng trong bàn tay, nhẹ nhàng nhảy múa giữa bàn tay khoảng một tấc vuông.

Vẻ đẹp này, vẻ ngoài xinh đẹp, rung động lòng người, câu hồn vía người.

Sao đại tiểu thư lại đột nhiên giống như biến thành người khác?

Rõ ràng vẫn là gương mặt đó, người này hay người kia, lại không nói ra được vẻ đẹp, quyến rũ vô cùng, da thịt trong sáng như tuyết, lộ ra sắc hồng ướt át dịu dàng, ngọn gió kia đưa tới mùi hương ngọt ngào, càng làm cho người nghe phía dưới thần hồn điên đảo, tình nguyện say chết trong ảo cảnh của hương thơm ngọt ngào.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người miệng đắng lưỡi khô, sinh lòng nghi ngờ.

Nhưng mà lại không một ai mở miệng, không một ai lên tiếng, thậm chí, khi Tô Hồng Tụ cất bước đi tới, mọi người không hẹn mà cùng nhau nín thở.

Bọn họ sợ rằng mình bật ra hơi nặng nề một chút, sẽ thổi bay người đẹp như tiên trên trời này đi.

Âm thanh gì cũng không có.

Chỉ có tiếng tim đập thình thịch thình thịch, tiếng sau mạnh hơn tiếng trước, từng tiếng mạnh mẽ.

Không phải tiếng tim đập của một người, mà là tiếng tim đập của một đám người.

Trong đây hoàn toàn yên tĩnh, bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân lộp cộp nặng nề vang lên, trên hành lang, là ám vệ Vệ Thập Nhị của Tô phủ đang dẫn mười hai phó tướng vội vàng qua.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x