Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2

Chiều buông. Hiểu Khê ôm một túi táo đầy căng bước vào bệnh viện. Dưới ánh mặt trời mùa đông, những trái táo tròn căng, đỏ mọng khiến mọi người qua đường đều phải ngoái lại nhìn thèm muốn. Thời tiết rất lạnh nhưng Hiểu Khê rất phấn chấn. Tin tốt lành về việc chữa trị cánh tay phải cho Giản Triệt khiến cô rất vui. Hiểu Khê thực sự tin rằng cuộc sống đầy những kì tích bất ngờ khiến mọi người thật khó tin. Mấy tháng cách đây không lâu, bao nhiêu bác sĩ giỏi đến chữa trị cho Giản Triệt nhưng đều lắc đầu bó tay. Tất cả đều kết luận rằng cánh tay trúng đạn của anh đã bị tổn thương thần kinh nghiêm trọng, không có cách nào chữa được, ắt sẽ bị tàn phế trừ phi có kỳ tích xuất hiện hoặc có thể tìm thấy được bác sĩ Susi của ngoại khoa thần bí trong truyền thuyết, nghe nói có thể lấy chân của chó nối lên mình con linh dương, còn làm cho tốc độ chạy của nó còn nhanh hơn cả báo.

Nhưng đó chỉ là lời đồn đại, y thuật của bác sĩ Susi có cao như thế không, hoặc thậm chí có tồn tại một vị bác sĩ như thế không cũng không thể biết đích xác. Xác xuất tìm được ông ta hoàn toàn không cao bao nhiêu so với kỳ tích xuất hiện. Thế nhưng chỉ nửa tháng sau, vị bác sĩ huyền thoại này đã xuất hiện, tự tìm đến đề nghị làm phẫu thuật cánh tay phải cho Giản Triệt. Mặc dù nhiều người còn nghi ngờ về xuất xứ và tài năng của con người này, Giản Triệt vẫn quyết định tin tưởng ông và đồng ý phẫu thuật hai lần. Kết quả thật như ý, cánh tay anh đã khỏi hẳn. Thật đúng là một kỳ tích.

Hiểu Khê cười tới híp cả mắt, cô càng rảo bước nhanh hơn, chỉ muốn mau chóng lao tới bên cạnh Giản Triệt, ngắm nhìn anh đang dần dần hồi phục. Bỗng một trái táo bị rớt ra khỏi túi, lăn xuống đất, Hiểu Khê cuống quýt đuổi theo. Trong một góc tối bệnh viện, một bàn tay thanh tú vươn ra đón lấy trái táo, nhặt lên. Hiểu Khê sững người, đứng lại nhìn kỹ. Một gương mặt buồn bã, ánh mắt sầu muộn, dáng người thanh mảnh nhưng kiêu hãnh xuất hiện trước mắt cô. Hiểu Khê ngạc nhiên la lên khi nhận ra Đồng: “Trời, cậu đó sao?”.

Đồng im lặng trả lại trái táo cho Hiểu Khê, ánh mắt buồn bã thê lương, môi run rảy định nói gì, song lại kìm nén.

Hiểu Khê đón trái táo, nhìn Đồng rất ái ngại: “Cậu đến thăm anh Triệt phải không? Sao không vào đi? Đứng đây làm gì?”.

Đồng bặm môi, khó nhọc đáp: “Không, mình không thăm anh ấy”.

Hiểu Khê thở dài: “Vậy cậu tới đây làm gì? Muốn thăm thì cứ việc, có gì mà phải ngại. Rõ là…”.

Đồng chậm rãi ngắm nhìn Hiểu Khê hồi lâu, rồi nói bằng giọng rất tha thiết: “Minh Hiểu Khê này, hãy nói thật đi, cậu chọn ai?”.

Hiểu Khê ngơ ngác: “Mình không hiểu. Quyết định gì cơ?”.

Bàn tay cô vô tình nắm chặt trái táo mà Đồng vừa trả. “Mục Lưu Băng hay là Phong Giản Triệt? Cuối cùng cậu chọn ai?”,

Đồng nói dằn từng tiếng. Hiểu Khê bấu chặt vào trái táo, hằn rõ cả vết móng tay lên nhưng cô vẫn gắng giữ vẻ bình tĩnh: “Mình không hiểu ý cậu”.Đôi mắt Đồng nhìn xoáy thẳng vào mắt của Hiểu Khê, khiến cô không thể trốn tránh. Ánh mắt đó như thiêu đốt cô, đòi hỏi cô phải đối diện sự thật. Đồng nói tiếp: “Lẽ nào cậu không hiểu được tâm tư của anh Triệt? Anh ấy yêu cậu”.

Sắc mặt Hiểu Khê chợt tái nhợt, cô ấp úng nói: “Đồng, cậu không được nói lung tung”.

Đồng cười đau khổ, ánh mắt càng u buồn: “Đó là sự thật. Trước khi cậu xuất hiện, mình cứ ngỡ anh ấy yêu mình bởi anh ấy đối xử với mình rất tốt, rất dịu dàng, ai cũng nhận ra điều đó. Nhưng khi cậu xuất hiện, mọi việc đã hoàn toàn thay đổi”.

Hiểu Khê sợ hãi thanh minh: “Vô lý, trong lòng mình chỉ có Lưu Băng, mình chỉ coi Giản Triệt như một người anh mà thôi”.

Song có vẻ Đồng không chút mảy may bị tác động bởi những lời lẽ của Hiểu Khê. Cô vẫn nói tiếp bằng giọng đều đều: “Thực ra, chỉ cần nhìn ánh mắt anh ấy dành cho cậu, mình đã hiểu cả. Mình đã lo lắng, sợ hãi rằng cậu sẽ giành mất anh ấy. Mình đã cố gắng vượt qua mọi rào cản để bày tỏ tình cảm với Triệt. Nhưng… mình đã thất bại”.

Hiểu Khê la lớn: “Không phải vậy đâu. Cậu và anh Triệt là…”, rồi cô chợt nhớ ra phải ngưng bặt, gắng không để bí mật to lớn này bị vuột ra khỏi miệng trước khi Giản Triệt cho phép nói.

Đồng xua tay, vẻ chán nản: “Hiểu Khê, cậu quá ngây thơ, quá dễ tin người. Đừng thương hại cho mình. Mình không yếu đuối, không đáng thương như cậu nghĩ đâu”.

Hiểu Khê xót xa nhìn Đồng, trái tim cô như bị vò xé, cô rất muốn nói thật với Đồng về cái bí mật ghê gớm kia, rằng Đồng chính là em gái cùng cha khác mẹ với Giản Triệt, song cô lại không dám.

Giọng Đồng đầy đau đớn, u uất: “Từ nhỏ mình lớn lên trong Liệt Viêm Đường. Mình làm gì có sự hồn nhiên, ngây thơ như bao đứa trẻ khác. Mình và Triệt quá khác nhau. Mẹ anh ấy ghét mình, hận mình cũng đúng thôi. Mình biết hôm mình bày tỏ tình cảm với anh Triệt, cậu nấp sau lùm hoa. Mình muốn cậu biết tình cảm thật của mình với anh ấy để cậu không nỡ cướp anh ấy của mình”.

Nói đoạn, Đồng ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt như dại đi: “Hiểu Khê, cậu có biết mình hận cậu đến mức nào không? Trong con mắt Triệt chỉ có hình bóng cậu mà thôi. Còn cậu lúc nào cũng ra cái vẻ thương xót mình, mình không cần điều đó”.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x