
Mối Chúa – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Tường thuật – I:
Vào giây phút bố tôi hấp hối, may mắn là tôi được ở bên ông. (Trong Mối Chúa, tác giả để con trai ông – là Việt – đang đàm phán với một đối tác nước ngoài ở châu Âu, nghe điện thoại báo tin bố mất và tái mặt khiến người giúp việc của khách sạn, nơi diễn ra đàm phán, phải rót cho một cốc nước cùng viên thuốc trợ tim). Tôi cảm nhận rất rõ có một sự giằng xé nào đó vẫn bám chặt lấy bố, ngay cả khi ông đã đến sát ranh giới của một thế giới khác. Tôi không biết có cái thế giới nào nữa, ngoài thế giới này, như người ta vẫn mô tả về nó theo cách của mình. Nhưng nếu cái thế giới ấy có thật, thì giờ này chắc hẳn là bố tôi vẫn còn suy tư về những gì mà ông mang theo từ trần gian.
Tôi luôn có cảm giác mình gần đoán được ý nghĩ của bố. Và chỉ thế thôi. Có lúc, khi bố cứ đưa mắt nhìn về phía ảnh ông bà nội tôi treo ở chính giữa phòng khách, tôi đã định liều mạng hỏi xem bố muốn căn dặn tôi điều gì. Nhưng hy vọng về một sự thần diệu nào đó kéo bố trở về cõi trần gian ở phút chót, đã ngăn tôi làm điều đó. Vì thế, với tôi, bí mật lớn nhất chính là ánh mắt của bố. Nhất định là nó chất chứa điều gì đó rất quan hệ với chúng tôi, gồm mẹ, tôi và em gái tôi.
Nhưng, như đã nói, bố tôi đem theo mọi bí mật xuống mồ.
Đám tang của ông xứng đáng là một sự kiện xã hội, xét ở mức độ quan tâm của dư luận. Toàn bộ các nhà mặt đường có sạp hàng đều tự nguyện đóng cửa khi xe tang người quá cố đi qua. Lúc còn sống, bố tôi luôn hào phóng với họ trong những dịp lễ, tết, hoặc khi phải đóng góp vào một loại quỹ nào đó. Hàng ngàn người đưa tiễn bố, kéo dài cả cây số, như một sự báo đáp lại tấm lòng của ông. Báo chí thì đồng loạt đưa tin bằng những dòng tít bắt mắt, như thể bố tôi là một nhân vật của công chúng. Đến vĩnh biệt bố và chia buồn với chúng tôi, hầu như có đủ mặt những nhân vật tầm cỡ trong giới đại gia và cả một vài chính khách. Nhiều người vốn là đối tác, bạn làm ăn của bố. Nhiều người chắc chắn là đối thủ. Những người này đến để tiễn biệt một người từ nay không còn cơ hội cản đường họ, hoặc dùng mưu mẹo hất họ ra khỏi những thương vụ béo bở. Trong khi đó hẳn cũng không ít người, cho đến khi bố mất vẫn là thủ túc thân tín của ông. Nhìn mặt họ là có thể đoán ra. Phần lớn đều như nhìn thấy cánh cửa đang đóng sập trước mặt, với xung quanh là những con linh cẩu luôn đói máu. Vì thế, họ biểu lộ cả sự thương xót lẫn tức giận. Có lẽ vì bố đã bội ước với họ khi từng thề bồi – chuyện này thì tôi chứng kiến – sẽ cùng sống và cùng chết!
Nhưng tôi biết, điều thiên hạ tò mò nhất là sau khi bố mất, cái đế chế do Mr. Nam – vâng, tên bố tôi là Nam, được viết tắt là N. trong tiểu thuyết Mối Chúa – dựng nên sẽ tiếp tục tồn tại như thế nào và cái khối tài sản khổng lồ ông để lại được thừa kế ra sao?
Báo chí đang rất đói tin. Tôi sẽ phải nhớ điều đó.
Khi không còn có bố ở trên đời, đối mặt với di sản kinh hoàng ông để lại – đó hoàn toàn là cảm giác thực của tôi – tôi mới thấy bố thật là cao lớn về tầm vóc. Tôi sống trong cảm giác trọn vẹn của đứa trẻ côi cút! Bấy giờ tôi mới tự hỏi: bố điều hành thế nào khiến cái guồng máy cực kỳ phức tạp có thể chạy trơn tru, để ngày ngày nhả ra tiền bạc? Rất nhiều tiền bạc. Vô kể.Nhiều lúc có vẻ chính bố cũng ngạc nhiên về điều đó. Những ai không sống cùng thời với chúng tôi, những người cả đời kiếm tiền theo cách bòn mót từng đồng, tích cóp ngày này sang ngày khác để có một khoản nhỏ, sẽ không bao giờ hình dung nổi cách mà bố tôi lấy tiền của thiên hạ dễ dàng như thế nào. Có ai mà lại không ao ước được ở địa vị của bố? Tôi biết điều đó khi nhìn vào mắt của những người quen với bố, từ vẻ mặt cha mẹ lũ bạn tôi và cả từ những nỗi hằn học mà đối thủ của bố không cần che giấu.
Vậy mà, sau khi bố qua đời, bỗng một hôm tôi nhớ lại có lần bố rủ tôi đi chơi trong một khu rừng, vốn là nơi bố dự định sẽ đầu tư xây một khu nghỉ dưỡng năm sao. Khi ông đã nói ra mồm điều gì, thì điều đó chỉ còn chờ thời gian để hiện hình. Nhưng hôm ấy ông không tính toán công việc như thói quen, mà dành cả tâm trí để tận hưởng không gian thanh bình của khu rừng. Bố nhìn theo một đàn chim bay trên trời về nơi xa xôi nào đó và thở dài. Sau đó tôi nghe thấy bố lẩm bẩm: Rồi cuối cùng cũng sẽ gặp nhau ở nơi xa xôi ấy…
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.