Một Cái Chết Thong Thả – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Lúc Của Người
“Sông có khúc người có lúc”
Vào lúc lặn mặt trời, quăng cái cuốc vào góc sân, ra giếng dội ào ào vài gáo nước trong khi vợ sắp bát đũa lên chiếc mâm gỗ chỏng chơ rau luộc, vài miếng đậu hũ chiên, qua quýt ăn cho xong trời đã tối mịt, vợ bế con lên giường, chồng thả bộ ra mãi ngoải đầu xóm coi ké cải lương trên ti vi, hết chương trình trở về nhà, cài chốt cửa và chui tọt vào màn, một ngày sẽ trôi qua như thế nếu như vào lúc đó gã không nghe thấy tiếng còi xe bóp inh ỏi.
Không kịp choàng áo cho tấm thân lực lưỡng đẫm mồ hôi, Mười U bổ ra đường, trố mắt nhìn một bà sang trọng, phấn son rực rỡ bước xuống. Cha, chắc sắp phất to lên mới có khách giàu có xinh đẹp dường kia, nội cái vòng ngọc thạch cuốn quanh cần cổ trắng ngần, cái dây chuyền thánh giá chễm chệ ngự trên gò ngực tròn xoe thì đến bán cả xóm này đi cũng không tậu nỗi. Theo sau bà phu nhân là một ông dong dỏng, gày gò cứng ngắc trong bộ âu phục toát ra mùi nước hoa hảo hạng át cả mùi phân bò đánh đống góc vườn.
“Việt kiều, Việt kiều thứ thiệt đây rồi… “, gã cuống lên, cuốn vội mớ quần áo dơ nằm chỏng chơ trên bàn gỗ, vơ quàng chiếc áo của vợ lau sạch hai chiếc ghế đẩu giữa nhà. “Mời ngồi, mời ngồi… “, mùi giàu sang lẫn mùi đàn bà xộc đầy mũi làm gã choáng váng. Gã thoáng nhớ cô vợ suốt ngày ngồi góc chợ, người sặc mùi cá ươn, chân tay nứt nẻ vì dầm nước. Sự khác biệt ghê gớm giữa hai con người, hai thái cực khiến gã như bị kim châm vào ruột. Mẹ kiếp, cùng là người cả sao kẻ sướng người khổ cách biệt nhau đến thế? Gã cúi mặt vờ rót nước tránh cái nhìn tò mò của bà phu nhân. Bà không dấu nổi vẻ vừa ghê tởm vừa cảm thương cái nghèo đói đang bày ra khắp bốn xung quanh.
“Anh tên Mười U phải không?”
Gã giật thót:
“Sao bà biết?”
Người đàn bà cười mỉm như có điều gì vừa phải nén giữ vừa muốn tỏ bày khiến mặt lộ vẻ lúng túng, lấp lửng. Người đàn ông mặc âu phục ngắm nghía chán chê khu vườn, rụt rè bước vào nhà, xổ ra một tràng tiếng Mỹ. Bà cau mày, khó chịu, cắt ngang bằng tiếng mẹ đẻ:
“Biết rồi, tôi biết rồi, ông nói một lần thôi… ”
Rồi bà quay sang Mười Ư.
“Ông chồng tôi đó. Ông nhà đất phường giới thiệu chúng tôi tới gặp anh… ”
Vừa lúc đó có tiếng xe máy ngoài cửa và ông nhà đất phường, người nhỏ bé hấp tấp bước vào:
“Tôi cứ tưởng các vị chưa tới. Đường ngang ngõ tất vậy mà cũng tìm được, chẳng thua gì người trong xóm”.
Bà phu nhân không trả lời, đẩy chén nước cho ông nhà đất:
“Chắc bác mới chuyển về đây?”
“Đúng thế đấy a… ”
Ông nhà đất phường sốt sắng trả lời rồi quay sang nói khẻ vào tai Mười U rằng đây là ông Việt kiều yêu nước ở Mỹ mới về, rằng ủy ban đã nhất trí giới thiệu xuống tìm mua đất đầu tư xây cất, rằng vườn nhà này đẹp lắm bán được cho người ta thì anh đổi đời…
Mười U nghe xong trợn mắt:
“Vườn tôi đang trồng rau, bán đi lấy gì sống?”
Bà Việt Kiều tỏ ra không nao núng, bà nhìn ra vườn cải, cười tươi:
“Hỏi thực anh nghen, một vụ rau trừ hết chi phí anh còn được bao nhiêu?”
“Cao lắm hai trăm ngàn, gặp dịp rau Đà Lạt về nhiều, bị ép giá không khéo chỉ còn hơn trăm.”
“Tức là cật lực một ngày anh kiếm chưa được chục ngàn, trong khi đó có honda chạy xe ôm, ngày kiếm ba chục ngàn dễ ợt nhẹ nhàng”.
Mười U cười ha hả:
“Trời ơi, nói nghe phát ham, phân vàng chả có lấy đâu mua xẹ”
“Bán vườn đi, bán vườn thừa tiền mua xẹ”
Mười U lặng cả người như dân xì ke đang “phê”, bán vườn chẳng những du tiền mua xe, còn cất được nhà ngói, sắm tivi, tủ lạnh, karaokê nữa chớ. Mà sao con mẻ rành quá vậy, chuyện làm vườn, chuyệt cất nhà chuyện gì mẻ cũng biết rành hơn cả người trong nước nữa chớ. ấy, rành thế mới đáng lo, không khéo mẻ đang giương bẫy, lớ ngớ nhào vô là chết, chi bằng cứ tà tà. Gã cất giọng lừ đ:
“Chịu thôi, bán được một cục tiền, miệng ăn núi lở, mai kia vợ chồng con cái kéo nhau đi ăn mày”.
Bà phu nhân lừ mắt nhìn ông nhà đất, ông nầy giãy nảy:
“Lo xa dữ vậy chả Bán vườn lấy tiền kinh doanh, lãi mẹ đẻ lãi con, tiêu sao hết được mà lọ Còn cứ bám lấy đất, đầu đổ xuống đít đâm lên đời nào khá cho được. Bán đi, bán đi, tha hồ nhậu tối ngày… ”
Như được gãi vào chỗ ngứa, Mười U sáng mắt:
“Có lý đấy, nhậu là nhất hạng rồi, nhưng vườn tôi ông bà đây trả được bao nhiêu mà đòi chiều nào cũng nhậu?”
Bà Việt kiều vội rút trong ví ra chiếc máy tính nhỏ xíu, bấm lia lịa:
“Nghe ông nhà đất nói vườn ông rộng một ngàn năm trăm mét, tôi mua theo giá thị trường hai trăm ngàn một mét thành tiền là 300 triệu quy ra vàng là 60 lượng, một chỉ. Trừ thuế má, nghĩa vụ, chuyển nhượng anh còn 55 cây.
Ông nhà đất vỗ tay:
“Trời ơi, chú Mười thành triệu phú rồi. Năm mươi lăm cây tiêu sao cho hết, còn hơn cản trúng số. Thôi, bán đi cho rồi, tôi làm giấy hai bên ký cái rụp là xong”.
Bà Việt Kiều vội xua xua tay:
“Xong là xong thế nào, còn phải lên quận, thành phố, lại còn nộp thuế trước bạ, với lại tôi là người nước ngoài đâu có được đứng tên, phải nhờ người trong gia đình ở bên này mới được”.
ông nhà đất lại trầm trồ:
“Trời đất ơi, sao bà rành thủ tục quá vậy. Có khi còn hơn cả tôi nữa kia”.
Chàng Mười U nghe nói đâm hỏang, con mẹ này rành vậy e nó là dân buôn chính hiệu. Đành rằng năm mươi lăm cây là món tiền khổng lồ, trồng rau cả đời cũng khó để ra được một cây. Vậy nhưng biết đấu mua của mình con mẻ lại bán được cả trăm cây thì sao? Gã hít một hơi thật dài cứ như vừa bị trấn lột mất bốn mươi lăm cây vậy. Gã giật thót người, lắc đầu quầy quậy:
“Chịu thôi, thiệt tôi quá, không bán đâu”.
Sách liên quan
Kẻ Trăn Trở – Đọc sách online ebook pdf
Lương Hoài Nam
Đại Thần Em Nuôi Anh – Đọc sách online ebook pdf
Thiểm Đạm Ngữ
Giấc Mơ Trung Quốc – Đọc sách online ebook pdf
Lưu Minh Phúc
Trần Duyên – Đọc sách online ebook pdf
Yên Vũ Giang Nam