Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tôi đứng gần lan can ở mạn trái tàu, nhìn các bến “ke” xếp thành hàng trong khi hành khách tiến đến cầu thang. Dưới chân cầu tàu nhiều đám người đang đứng đợi và tôi tin chắc có Marc trong đó.

Lúc tôi đưa mắt nhìn em tôi thì bất ngờ tôi nghe tiếng Đức nói rõ ràng bên tai cạnh tôi.

“Nếu Marc cưới Myra Roderich thì vô phúc cho cô nàng, vô phúc cho anh chàng!”

Tôi quay nhanh lại… Chỗ ấy chỉ có mỗi mình tôi. Tuy thế, có kẻ nào vừa nói với tôi? Vâng, có người mới nói với tôi, và hơn nữa, tôi không còn lạ gì giọng nói ấy.

Tuy nhiên chẳng có ai cả, tôi xin lặp lại, chẳng có ai cả!… Hiển nhiên tôi lầm tưởng đã nghe câu nói hăm doạ ấy… Một loại ảo giác, thế thôi. Có lẽ dây thần kinh tôi ở trong trạng thái suy kém nên trong vòng hai ngày nay đã quấy phá tôi. Kinh ngạc, tôi lại nhìn quanh. Không, chẳng có ai cả. Tôi không thể làm gì khác hơn là chỉ nhún vai và lên bờ.

Tôi vất vả lắm mới chen được một lối đi giữa đám người ồn ào đang chiếm cả cầu tàu.

Đúng như tôi nghĩ, Marc đón tôi ở bến tàu. Gặp nhau, chúng tôi ôm chặt lấy nhau như để ép chặt hai trái tim.

– Henri… anh Henri thân mến! Hắn nói, giọng cảm động, mắt ươn ướt nhưng nét mặt hân hoan.

– Em Marc thân yêu, tôi cũng nói.

Sau đó tôi bảo.

– Nào ta lên đường. Đưa anh về nhà chứ?
– Vâng, về khách sạn, khách sạn Temesvar ở đường Hoàng tử Miloch, cách đây mười phút… nhưng khoan đã, để em giới thiệu anh với anh vợ tương lai của em đã nhé!…

Tôi vô tình không để ý đến một viên sĩ quan đứng phía sau Marc: một đại uý. Anh ta mặc trang phục Bộ binh Biên giới Quân sự, người khoảng hai mươi tám tuổi, vóc người cao hơn trung bình, tướng oai vệ, râu mép và râu cằm màu đỏ hung, vẻ hiên ngang và quý phái của người Hung, nhưng đôi mắt niềm nở, miệng tươi cười, phong cách lịch thiệp.

– Đại uý Haralan Roderich, Marc giới thiệu.

Tôi bắt tay đại uý Haralan, anh nói.

– Ông Vidal ạ, chúng tôi sung sướng được gặp ông. Chắc ông không tưởng tượng được gia đình tôi sẽ sung sướng đến bao nhiêu, vì chúng tôi rất sốt ruột chờ ông đến.

– Kể cả cô Myra chứ? Tôi hỏi.

– Cố nhiên, anh Henri ạ, em tôi nói. Và hoàn toàn không phải lỗi cô ta nếu tàu Dorothée không chạy được mười dặm giờ trong khoảng từ Vienne đến đây.

Đại uý Haralan nói sõi tiếng Pháp như bố, mẹ, em gái anh vì họ đã từng du lịch sang Pháp. Ngoài ra vì Marc và tôi đều rành tiếng Đức và biết ít nhiều tiếng Hung, nên từ hôm đó trở đi chúng tôi trò chuyện với nhau bằng các thứ tiếng ấy, nhiều khi lẫn lộn nhau.

Chúng tôi thuê xe chở hành lý về khách sạn Temesvar cùng với đại uý Haralan và Marc. Vài phút sau, xe đã dừng trước khách sạn.

Tôi ở lại khách sạn với em tôi và hẹn sáng hôm sau đến thăm gia đình Roderich. Phòng tôi ở khá đủ tiện nghi, sát bên là phòng Marc vẫn ở từ khi hắn đến Ragz.

Câu chuyện chúng tôi kéo dài mãi đến giờ ăn tối. Tôi nói:

– Marc này, anh em mình lại gặp nhau và đều khoẻ mạnh. Nếu anh không lầm thì chúng ta chia tay nhau đã một năm đằng đẵng.

– Vâng, em thấy thời gian dài thật. Mặc dù sự có mặt của Myra thân mến đã thu ngắn những tháng gần đây… Nhưng nay anh đã đến rồi. Tuy vậy sự xa vắng không thể làm em quên rằng anh vẫn là anh của em.

– Là người bạn tốt nhất của em. Marc ạ.

– Hơn nữa, anh Henri, mong anh hiểu cho rằng đám cưới em không thể cử hành được nếu không có anh ở đây. Ngoài ra, phải được sự đồng ý của anh chứ!

– Sự đồng ý của anh?
– Vâng, như thể em hỏi ý kiến cha chúng ta, nếu Người còn sống. Nhưng cũng như ông ấy, anh không phải từ chối em điều đó, và khi anh biết cô nàng…

– Anh đã biết nàng qua những bức thư em, và anh biết rằng em sung sướng.

– Hơn cả điều mà em có thể nói được. Anh sẽ gặp cô ấy, anh sẽ đánh giá cô ấy, anh sẽ yêu mến cô ấy, em chắc thế! Đây là người em gái tốt nhất mà em đem lại cho anh.

– Vâng, anh chấp nhận, Marc ạ, vì biết trước rằng em đã chọn lựa tuyệt hảo rồi. Nhưng sao không đến thăm bác sĩ Roderich ngay chiều nay?

– Không, sáng mai… Bọn em đâu có nghĩ rằng tàu đến sớm như vậy, cứ tưởng mãi đến tối cơ. Chỉ vì cẩn thận mà Haralan và em đã ra bến tàu và đã bất ngờ thấy mọi người lên bờ. Ối chà, nếu Myra của tôi được trông thấy! Chắc cô ấy tiếc lắm!… Nhưng em nhắc lại, người ta chỉ đợi anh vào ngày mai. Bà Roderich và con gái đã có chương trình chiều nay rồi. Sáng mai họ sẽ hết sức xin lỗi anh.

– Đồng ý, Marc ạ, tôi trả lời. Vì chúng ta chỉ ở gần nhau hôm nay trong vài giờ, ta hãy tranh thủ để chuyện trò, nói về quá khứ và tương lai, trao đổi tất cả những kinh nghiệm sau một năm xa cách.

Marc thuật lại cuộc du lịch của mình từ ngày hắn rời Paris. Tất cả đoạn đường đều được đánh dấu bằng thành công, sự lưu trú ở Vienne, ở Presbourg, đâu đâu cánh cửa của thế giới nghệ sĩ cũng rộng mở để đón tiếp hắn. Nói chung hắn chưa hề cho tôi biết những điều này. Một bức hoạ chân dung ký tên Marc Vidal là một vật quý mà người ta tranh giành nhau rất hăm hở giữa những nhà giàu người Áo cũng như người Hung.

– Em không đủ sức phục vụ tất cả. Những đơn đặt hàng và những cuộc đấu giá khắp nơi! Anh biết không, một nhà tư sản nhân hậu ở Presbourg đã nói “Marc Vidal vẽ giống người thật”. Vì vậy – em tôi nói đùa thêm – có lẽ một ngày kia người ta sẽ bắt cóc em để hoạ chân dung cho cả triều đình Vienne!

– Coi chừng, Marc, coi chừng đấy! Đây là lúc em phải lúng túng nếu bấy giờ em rời Ragz để vào triều!

– Tôi sẽ từ chối bằng một cách lễ phép nhất trên đời, bạn ạ. Giờ đây không thể còn có vấn đề chân dung, hay đúng hơn em mới vẽ xong bức chân dung cuối cùng.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x