Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

2. Nơi Đâu?

Không, nơi đây không phải thiên đàng.

Dần dần trước mắt cô hiện ra màu của bầu trời, của những áng mây xanh vô tận đang trôi. Xung quanh, cô cảm nhận được màu xanh của cỏ, của gió, của thiên nhiên.

Tại sao, nơi đây dường như là thiên đàng, lại dường như không phải.

Đau đớn vẫn truyền từ ngực phải, càng ngày càng đau. Đau đến phát khóc…

Rồi, trước mắt cô xuất hiện một người con trai với vẻ mặt hoảng hốt, nhưng lại khiến người ta xao xuyến đến nao lòng.

Hoài An chỉ biết, những gì anh ta nói sau đó, cô không nghe được nữa.

_______

Hoài An mở mắt, mi mắt cô nặng trịch, chắc chắn đã hôn mê ba bốn ngày rồi. Cô chau mày nhìn lên trần nhà với những cột gỗ kì lạ. Chẳng phải đã hạ được bọn buôn người rồi sao? Bọn chúng còn bắt cô đến nơi này?

Vết thương từ ngực phải đau nhức, cô nhìn xuống người. Trên người cô mặc một bộ đồ lụa màu lục, cổ áo bắt chéo như phim cổ trang

Cô gượng ngồi dậy, ngước mắt nhìn quanh. Cô không bị trói, có thể bọn người này nghĩ cô bị thương nên không trói cô. Nhưng cũng thật lạ, nếu đã bắt cô tại sao còn băng bó cho cô làm gì?

Hoài An nghi hoặc nhìn xuống vết thương. Càng kì lạ, vết thương do đạn và sau phẫu thuật làm gì nhẹ như vậy? Khoảng cách hắn đứng gần cô cũng đủ để lấy mạng cô, làm sao có thể không đau đến chết đi sống lại được?

Trong đầu Hoài An dấy lên bao nhiêu là nghi ngờ, cô ngồi hẳn dậy, toan bước xuống giường đã nhìn thấy một đôi hài để sẵn.

Cái quái gì đây?

Cánh cửa vội mở, một cô gái trẻ bước vào, vừa thấy cô tỉnh đã mếu máo.

-Tiểu thư, tiểu thư tỉnh lại rồi.

Tiểu..thư?

Hoài An chau mày nhìn cô gái đang hướng về phía mình. Cô giật phăng tay khỏi tay cô ta, ngước cặp mắt phòng thủ sắc bén.

-Cô là ai?

-Tiểu thư không nhận ra em sao? Em là Ngọc, là nô tì của tiểu thư mà.

Cái gì mà tiểu thư, cái gì mà nô tì?

-Ông trời ơi là ông trời, tiểu thư vừa đến Đại Hoàng đã xảy ra chuyện rồi. Em làm sao ăn nói với lão gia ở quê đây…Hoài An thấy cô gái kia khóc thì lấy làm lúng túng. Cô vỗ vỗ vai cô ta.

-Được rồi đừng khóc nữa.

Lúc này Hoài An mới để ý. Cô gái này lạ thật, ăn mặc như mấy người trong phim cô xem ở VTV3 hôm qua. Đầu tóc cũng khác với người khác nữa.

-Nói cho tôi biết tôi đang ở đâu được không?

Cô gái kia quệt tay ngang mắt rồi nói.

-Dạ ở đạo Đại Hoàng.

-Đạo…Đại Hoàng?

Là ở đâu? Địa danh này cô chưa từng nghe đến trong suốt nửa năm đến Hà Nội. Vùng địa phương sao?

-Ai đưa tôi về đây thế?

-Dạ là Điện tiền tướng quân đưa người về.

Điện tiền…tướng quân? Đóng phim cổ trang sao? Hoài An bất giác nhìn xuống cơ thể mình, lại chạy ra phía gương, nhìn chính bản thân mình phản chiếu trên gương.

-Da dẻ này, không phải là cải lão hoàn đồng rồi đấy chứ!

Cô tự nhéo lên mặt mình, cũng không phải là mơ.

-Tiểu thư người sao vậy?

Hoài An quay sang cô gái tên Ngọc.

-Tôi tên là gì?

-Tiểu thư là Lý Hoài An, con của Lý tổng trấn trong đạo Châu Hoan.

Hoài An thấy trời đất như chao đảo. Lý? Cô họ Lý? Sao có thể? Lại còn là con của tổng trấn gì đó? Cô rõ ràng là trẻ mồ côi, lớn lên ở cô nhi viện kia mà!

Hoài An đủ thông minh để hiểu, cách nói này, cách ăn mặc này, đây không phải là thời đại của cô nữa rồi, đây không phải là thế kỉ 21, cô không còn là trưởng Đội trọng án Tổng cục an ninh Việt Nam nữa rồi.

-Tiểu thư người không nhớ gì hết sao? Chẳng lẽ người bị thương nặng đến nỗi đầu óc cũng bị tổn thương rồi?

-Tôi, năm nay bao nhiêu tuổi thế?

-Tiểu thư sinh năm Đinh Hợi, năm nay 16 tròn ạ.

Hoài An thất kinh nhìn gương đồng. 16 tuổi? Vậy là ông trời cho cô trẻ lại sao? Ở thời hiện đại cô đã hai mươi sáu. Vậy là cô đã có cơ hội sống lại những năm tháng thanh xuân mà cô đã dùng để ngày đêm ôn luyện để vào học viện quân sự, và vùi cả thời gian đẹp nhất của người con gái để truy bắt những tên tội phạm nguy hiểm, bảo vệ an ninh nước nhà.

-Cô nói, tôi bị thương. Vậy tại sao tôi bị thương?

Lúc này Ngọc mới cúi mặt.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x