Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Ngôi Nhà Số 12 của tác giả John Milne.

2. Nancy kết bạn

Vậy mà Nancy đã kết được bạn tại cái khách sạn nhỏ bé ở Eastbourne. Đầu tiên, cô kết bạn với Isobel Jones. Isobel khoảng tầm tuổi với Nancy, có lẽ ít hơn một chút. Nancy nhận thấy cô ta cũng có một mình. Họ ngồi cùng bàn ăn vào một buổi sáng và bắt đầu bắt chuyện với nhau. Nancy nghĩ rằng Isobel là một người dễ thương và thân thiện.

Sau bữa sáng, Isobel nói: “Tại sao chúng ta lại không đi dạo cùng với nhau nhỉ? Chúng ta có thể đi lên đỉnh Beachy Head, đứng trên đó nhìn xuống toàn cảnh Vịnh đẹp lắm.”

Nancy nhanh nhảu gật đầu và cả hai bắt đầu đi bộ lên đỉnh Beachy Head.

“Chị ở đây có lâu không?” Nancy hỏi Isobel.

“Tôi cũng không biết nữa” Isobel trả lời “Tôi đang đợi anh trai, tên anh ấy là Henry. Anh ta có vài việc làm ăn ở Brighton, ít ngày nữa sẽ về đây. Rồi chúng tôi sẽ quyết định ở lại đây hay đi đến noi khác.”

Thật đáng tiếc, Nancy nghĩ thầm. Mình vừa mới có được một người bạn và bây giờ lại sắp mất cô ta.

Nhưng Nancy đã không bị thất vọng. Khi Henry đến, ông ta và cô em gái quyết định ở lại Eastbourne. Rồi ông ta cùng với hai người phụ nữ cuốc bộ lên đỉnh Beachy Head và dọc theo những vách đá cao vào mỗi buổi sáng.

Henry Jones gần năm mươi tuổi. Ông ta có một bộ ria mép to rậm mà Nancy không thấy nó hấp dẫn chút nào. Tóc của ông ta thưa phía trước, thực ra thì gần như là hói. Nhưng ông ta rất vui tính và biết nhiều mẩu chuyện tiếu lâm. Thời gian trôi qua nhanh khi Henry ở bên hai người phụ nữ.

Nancy kể với Isobel và Henry mọi chuyện về bản thân cô. Cô kể cho họ nghe cuộc sống của cô ở Ấn Độ, về cái chết của cha mẹ cô, và về ngôi nhà buồn tẻ ở Cheltenham.

Một buổi sáng nọ, Henry xuống ăn sáng một mình và báo tin cho Nancy.

“Tôi e rằng hôm nay Isobel không khoẻ. Cô ấy bị cảm,” ông ta nói. “Chúng ta sẽ không thể đi dạo với nhau được.”

Henry, Isobel và Nancy đi tản bộ dọc theo những vách đá cao.

“Thật đáng tiếc,” Nancy thốt lên. “Để tôi lên phòng thăm chị ấy một chút.”

“Tôi nghĩ rằng cô ấy muốn ngủ,” Henry đáp.

Nancy không biết nói gì thêm. Vậy là cô sẽ lại phải tự xoay sở một mình. Cô đã từng vui vẻ biết bao với những người bạn mới. Cô chỉ là một phụ nữ nhút nhát, nhưng cuối cùng cô quyết định phải làm một việc gì đó. Cô nhìn thẳng vào mắt Henry và nói: “Thật là một ngày đẹp trời. Cứ ở trong này thì uổng quá. Có lẽ chúng ta có thể đi dạo với nhau chứ nhỉ?”.

Chuyện tình của họ bắt đầu như thế. Bệnh của Isobel tệ hơn và cô ta phải ở lại phòng trong nhiều ngày. Henry và Nancy thường đi dạo với nhau sau bữa ăn sáng. Họ trèo lên đỉnh những vách đá và cùng đứng ngắm khắp nhìn cảnh Vịnh hướng về nước Pháp.

3. Ngày lễ Giáng sinh

Khách sạn trở nên nhộn nhịp hẳn lên vào trước dịp lễ Giáng sinh. Bệnh của Isobel đã khá hơn nên cô ta có thể xuống lầu dự bữa tiệc Giáng sinh.

Nancy chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như vậy. Cô ngồi với Henry và Isobel, cả ba cùng ăn một bữa thật ngon và uống sâm banh với nhau.

Sau buổi tiệc, Isobel nói rằng cảm thấy mệt và trở về phòng trước. Còn tất cả những vị khách khác đều ra ngoài đi dạo. Chỉ còn lại mỗi Nancy và Henry.

Henry bắt đầu thổ lộ về cuộc đời và bản thân ông ta. Ông ta đã từng cưới vợ, họ sống với nhau ở Beckenham, một thị trấn nhỏ cách London khoảng chín dặm.

“Isobel sống với bọn anh,” Henry nói.

“Thế vợ anh bây giờ ở đâu?” Nancy hỏi.

“Cô ấy đã mất vào mùa hè trước,” Henry buồn rầu đáp. “Bây giờ chỉ còn mỗi Isobel và anh.”

Nancy và Henry ngồi với nhau ở phòng khách cho tới khi trời xẩm tối. Henry bắt đầu nói chậm rãi và nhẹ nhàng.

“Bọn anh sắp trở về ngôi nhà vắng vẻ ở Beckenham,” ông ta nói. “Em biết rằng anh rất thích em mà, Nancy. Anh nghĩ là… Ý anh nói là anh và Isobel đã nói chuyện với nhau.”

Nancy ngồi im lặng. Henry đang cố nói điều gì đây?

“Em sẽ đi với bọn anh chứ?” ông ta đột nhiên hỏi.

“Ý anh là gì?”

“Em sẽ lấy anh và trở về Beckenham với bọn anh chứ?”

Nancy không thể tin ở tai mình. Cô đồng ý ngay. Cô cảm thấy hạnh phúc quá chừng. Cô sẽ không bao giờ phải cô đơn nữa!

“Nhưng anh không muốn em nói cho ai biết mình đã hứa hôn với nhau,” Henry nói. “Chỉ có Isobel là người duy nhất được biết thôi.”

4. Một đám cưới lặng lẽ

Ngày hôm sau, Isobel đã cảm thấy khỏe hơn. Nhưng lại đến lượt Henry cảm thấy không ổn. Ông ta đã lây bệnh từ Isobel và phải ở lại trong phòng.

“Sáng nay Henry đã báo cho em biết tin mừng,” Isobel nói. “Chắc chắn cả ba chúng ta sẽ rất hạnh phúc.”

Nancy bẽn lẽn gật đầu.

“Henry có nói cho chị biết anh ấy có việc kinh doanh ở Hastings không?” Isobel hỏi.

“Đâu có,” Nancy ngạc nhiên nói.

“Anh ấy mải nghĩ về chị đến nỗi quên cả mọi việc kinh doanh,” Isobel tinh nghịch nói. “Anh ấy phải rời khỏi Eastbourne ít ngày để đi Hastings.”

“Chúng ta có thể đi cùng anh ấy không nhỉ,” Nancy đề nghị. “Tất cả chúng ta cùng đi.”

“Một ý kiến tuyệt vời,” Isobel thốt lên. “Nhưng em nghĩ sẽ tốt hơn nếu để Henry đi một mình đến Hastings để hoàn tất công việc làm ăn của anh ấy. Một tuần sau chúng ta có thể gặp lại anh ấy. Em nghĩ là chúng ta không cần phải nói cho ai ở đây biết dự định của chúng ta, nhất trí chứ? Chúng ta chẳng biết gì về họ nhiều, họ đều là những người lạ, phải không?”

Nancy gật gù. “Chị sẽ nói với người quản lý khách sạn rằng chị trở về Cheltenham,” cô nói. “Anh ta sẽ chẳng biết gì về những dự định của chúng ta đâu.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x