
Người Hobbit – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Bilbo chồm dậy, khoác nhanh áo choàng trên đường vào phòng ăn. Gã không thấy ai ở đó, chỉ còn lại vết tích của một bữa sáng lớn và vội vã. Trong phòng mọi thứ bị xáo trộn khủng khiếp, nhà bếp chất đầy chén đĩa bẩn, tất cả nồi niêu của gã đều bị trưng dụng. Việc phải rửa cả đống chén dĩa khổng lồ này hiện thực đến nỗi gã buộc phải tin buổi tụ họp bữa qua chẳng phải là một phần của cơn ác mộng (tận đáy lòng gã vẫn mong là vậy). Bù lại, gã hài lòng thấy các vị khách đã cuốn gói mà không cần gã đi cùng, thậm chí chẳng buồn đánh thức gã dậy (“nhưng tụi đó cũng chẳng thèm cám ơn lấy một câu cho có” – gã chua chát nghĩ). Nhưng rồi gã cảm thấy hơi thất vọng, và gã ngạc nhiên với sự thất vọng của mình.
“Đừng có ngu, Bilbo Baggins,” gã tự nhủ, “giáp mặt loài Rồng hay những trò ngớ ngẩn cổ tích đó không hợp với tuổi của mày.”
Gã khoác tạp dề, châm bếp đun nước sôi và nhanh chóng rửa xong núi bát đĩa. Sau đó gã ăn bữa sáng ấm cúng trong phòng ăn, rồi chuẩn bị dọn bếp. Mặt trời đã lên cao, cánh cửa ngoài vẫn mở, một luồng gió ấm đầu xuân tràn vào trong nhà. Bilbo huýt sáo lớn lên và quên phứt mọi chuyện ngày qua. Gã ngồi xuống bàn, sẵn lòng làm tiếp bữa sáng thứ hai bên cửa sổ phòng ăn, bỗng Gandalf xuất hiện.
“Anh bạn quý của ta,” lão nói, “khi nào anh mới chịu khởi giá đây? Còn nói dậy sớm nữa hả? Giờ này mà anh còn xơi bữa sáng? Đã mười rưỡi rồi. Họ nhắn tin cho anh đây, bởi họ không chờ lâu hơn được.”
“Tin nhắn nào đây?” Bilbo hỏi, người thấy nôn nao.
“Hay chưa kìa,” Gandalf thốt ra, “ta không nhận ra anh đấy, vẫn còn chưa chùi bụi trên lò sưởi.”
“Còn lò sưởi nào vào đây nữa? Rửa chén dĩa của mười bốn người còn chưa đủ hay sao?”
“Nếu anh dọn lò sưởi, anh đã thấy cái này dưới đồng hồ!” Gandalf chìa cho Bilbo thấy một mẩu giấy (giấy của chính Bilbo).
Và Bilbo đọc thấy như sau:
“ ‘Thorin và Đồng Sự’ gửi tới Bilbo Người Bẻ Khóa lời chào thân ái!
Bọn ta cảm ơn nhiều về lòng hiếu khách của anh, đề nghị trợ giúp kỹ thuật của anh cũng được tiếp nhận. Điều kiện hợp đồng – đến một phần mười bốn (nhưng không vượt quá) toàn bộ của cải tìm thấy được (nếu có). Chi phí đi đường sẽ được hoàn trả trong mọi trường hợp; chi phí mai táng cũng do ‘Thorin và Đồng Sự’ hoặc người được ủy quyền gánh chịu (nếu không có thỏa thuận nào khác).
Không muốn làm mất giấc ngủ quý báu của anh, bọn ta lên đường chuẩn bị trước. Hẹn gặp anh lúc 11 giờ tại quán trọ Rồng Xanh, Bywater.
Bọn ta tin vào sự chính xác của anh.
Hân hạnh được đến thăm.
Rất trân trọng.
Thorin và Đồng Sự.”
“Chỉ còn 10 phút nữa thôi. Anh bạn phải vắt chân lên cổ mà chạy,” Gandalf nhận xét.
“Nhưng…” Bilbo bắt đầu.
“Chẳng nhưng nhiếc gì hết…” lão pháp sư cắt ngang.
“Nhưng mà…” Bilbo cố thử thêm lần nữa.
“Không ‘nhưng mà’! Nhanh!”
Sau này nghĩ lại Bilbo không làm sao nhớ được gã đã lao ra phố trong bộ dạng thế nào? Không mũ, không gậy, không tiền, không có đến một món đồ dùng thường nhật hắn vẫn thường mang trong mọi lần đi dạo khác. Để mặc bữa sáng thứ hai đang ăn dở, bát đĩa vẫn chưa rửa xong, gã dúi chìa khóa nhà cho Gandalf, vắt cái chân đầy lông lên cổ và chạy ào qua con phố nhỏ cạnh cối xay, gã chạy qua cầu rồi chạy thêm khoảng một dặm Phía Bên Kia Sông. Gã mệt đứt hơi, mồ hôi dầm dề, nhưng lúc chuông báo hiệu mười một giờ, gã đã bổ nhào vào Bywater và phát hiện ra mình không đem theo khăn mùi xoa.
“Hoan hô,” Balin nói, lão đang đứng ngoài cửa đón Bilbo.
Cùng lúc đó, ở góc đường rẽ vào làng, những gã Dwarf khác đang xuất hiện. Cả bọn đều cưỡi pôni10, và mỗi con pôni đều lặc lè tải đủ thứ đồ lỉnh kỉnh – bao tải, túi da, các thức ăn uống khác. Con pôni nhỏ nhất chắc được dành riêng cho Bilbo.
“Hai anh kia lên ngựa thôi. Chúng ta đi!” Thorin ra lệnh.
“Khoan đã nào,” Bilbo phản đối, “tôi còn chưa đội mũ, quên cả khăn mùi xoa và không có đồng xu dính túi. Tôi mới nhận được tin nhắn của các bạn lúc mười giờ bốn mươi lăm thôi, chính xác đấy.”
“Cũng không cần chính xác lắm đâu,” Dwalin khuyên. “Còn từ giờ tới cuối chuyến đi, chúng ta sẽ chẳng cần đến mùi xoa và cũng chẳng cần đến nhiều tiện nghi khác… Riêng chuyện mũ thì tôi có sẵn một mũ trùm và một áo khoác dự phòng cho anh bạn đây.”
Và như vậy, vào một buổi sáng tuyệt diệu cuối tháng Tư, cả hội đã rời quán trọ lên đường trên những con pôni bé nhỏ tải trĩu hàng. Bilbo đội một mũ trùm xanh thẫm (mưa gió đã làm sờn đôi chút), khoác một áo choàng xanh mượn của Dwalin. Mấy món đồ này đều quá khổ với gã, trông khá tức cười. Tôi không dám nghĩ, liệu ông bố Bungo đạo mạo sẽ nói gì khi thấy bộ dạng con mình. Điều an ủi duy nhất với Bilbo, là không ai nhầm gã với một người lùn Dwarf – gã chẳng có sợi râu nào.
Họ còn chưa rời khỏi quán, Gandalf đã xuất hiện, trông lão thật choáng lộn trên lưng con ngựa trắng. Lão mang đến cho Bilbo cả tá mùi xoa, một kho thuốc sợi và cả cái ống điếu dài yêu thích. Sau đó cả bọn cùng vui vẻ lên đường; suốt ngày đó họ hát hò và kể những chuyện vui, chỉ trừ những lúc dừng chân ăn uống. Dù không được ăn luôn miệng như Bilbo mong muốn, nhưng dần dà gã thấy các cuộc phiêu lưu cũng chẳng đến nỗi nào.
Khởi đầu họ đi qua những vùng đất của người Hobbit, những vùng đất tươi tốt của một dân tộc cần cù đáng trọng; đường xá hoàn hảo; thi thoảng họ lại gặp một người Dwarf hay một chủ trại đang hối hả lo công việc. Tiếp nối là những vùng đất xa lạ. Dân tại đây trọ trẹ một thứ thổ ngữ lạ lùng và những bài hát của họ Bilbo cũng chưa từng nghe thấy. Rồi họ đến vùng đất hoang, nơi không có một bóng người, không quán rượu hay quán trọ, còn đường sá thì ngày càng tệ.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.