
Người Mắt Kép – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Người Mắt Kép của tác giả Wu Ming Yi mời bạn thưởng thức.
4. Hòn đảo của Atile’i
Sương mù như thể bốc ra từ một nơi sâu thẳm nào đó dưới biển khơi, bao phủ khắp cùng, giống như Kabang vậy, chẳng nơi nào là không có. Atile’i có lúc ngờ rằng mình đã chìm vào đáy biển. Nên cậu quyết định không khuấy chèo nữa, dưới cái trời mù mịt sương này, khuấy chèo còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Sau bảy ngày rời khỏi đảo Wayo Wayo, cậu tin chắc như đinh đóng cột rằng, mái chèo là một thứ vô cùng yếu đuối so với đại dương mênh mông thật sự này. Chả trách dân đảo lại vạch ra một đường biên vô hình ở vùng nước đánh bắt cá, vì một khi vượt qua giới hạn đó, rất có thể sẽ không bao giờ quay về được. Mặt khác, cậu phát hiện ra một sự thật quan trọng, đó chính là lương thực và nước ngọt đều sắp cạn kiệt. Tuy về mặt lý trí cậu thấy tuyệt vọng, e là mình sẽ giống như tất cả mọi đứa con thứ Wayo Wayo một đi không trở lại, nhưng trong cơ thể cậu vẫn chưa tuyệt vọng. Thế là cậu bắt đầu thử uống nước biển.
Vào khoảng thời gian chuyển giao giữa chiều và đêm thì trời bắt đầu mưa. Mưa và sương mù đã xóa mờ ranh giới giữa mặt biển và bầu trời. Trong cơn mưa Atile’i tưởng rằng mình đã bước qua cửa biển. Dân đảo truyền miệng rằng, ở đầu bên kia của màn mưa và sương mù có một cửa biển, bước qua khỏi cửa biển là “một hòn đảo thực”, Kabang và tất cả vị thần thủy tộc sống trên đấy, Wayo Wayo chỉ là cái bóng của hòn đảo ấy. Bình thường, hòn đảo thực chìm sâu dưới đáy biển, chỉ trồi lên khỏi mặt nước vào những thời khắc định mệnh nào đó thôi.
Atile’i rút vào trong chiếc lều trú mưa được kết bằng lá cọ do chính tay cậu làm, trong lều nước vẫn nhểu tí ta tí tách, chẳng khác bên ngoài cho lắm. Cậu lầm bầm: “Cá lớn trốn mất rồi, cá lớn trốn mất rồi”. Câu này trong tiếng Wayo Wayo nghĩa là kệ đi kệ đi. Tuy chẳng phát ra thành tiếng, nhưng Atile’i đã báng bổ trong lòng, trên biển, biển còn dữ dằn hơn cả thần, làm gì có chuyện thần năng thống trị biển chứ? Biển vốn dĩ đã là một vị thần.
Tờ mờ sáng, Atile’i phát hiện ra talawaka của mình đang chìm. Cậu bất lực nhưng vẫn buộc phải tát nước ra khỏi talawaka, cho đến lúc talawaka gần như sắp sửa chìm vào lòng biển, cậu mới vứt bỏ talawaka để bơi. Atile’i là một tay bơi lội hạng nhất trong đám thiếu niên trên đảo Wayo Wayo, đôi chân uyển chuyển như đuôi cá, đôi tay như vây cá có thể thoăn thoắt rẽ nước biển tách làm đôi. Nhưng, con người ở giữa biển khơi còn yếu đuối hơn cả loài sứa, cho dù có là Atile’i. Trong lúc này, Atile’i cố hết sức để bơi, đến ý nghĩ buông bỏ cũng tan biến mất, cậu như một chú kiến ngã xuống ao nước, không biết đến tuyệt vọng cũng không ôm hy vọng, chỉ còn biết thuận theo cơ thể mà cố gắng hết sức mình.
Tuy có báng bổ Kabang trong tâm tưởng, Atile’i cũng vẫn luôn miệng cầu nguyện với Kabang: “Kabang, vị thần duy nhất có thể khiến nước biển khô cạn của chúng tôi ơi, cho dù ngài sẽ bỏ mặc tôi, cũng xin ngài làm cho thi thể của tôi trở thành san hô, được trôi dạt về hướng quê hương xứ sở, để Rasula nhặt được”. Sau khi Atile’i dứt lời cầu nguyện, thì cậu cũng mất đi ý thức.
Lúc tỉnh dậy, Atile’i thấy mình vẫn nổi trên mặt biển, như vừa trải qua một giấc mơ. Trong mơ cậu dường như sắp sửa bước vào một hòn đảo. Một đám thiếu niên đứng ven đảo, ánh mắt họ u uất, chỗ đáng lẽ là tay thì lại mọc ra vây cá, trên mình nổi toàn đốm, giống như thể cả đời họ đã lăn lộn trên đám san hô. Khi talawaka của cậu áp gần sát họ, một thiếu niên có mái tóc màu xám tro nói với cậu rằng, “Vài hôm trước, cá ngừ vây xanh đã thông báo, cậu sẽ đến với bộ lạc chúng tôi, nhập bọn với chúng tôi”. Những thiếu niên còn lại đồng loạt phát ra tiếng hát u uất, như một đợt sóng biển trầm mặc vỗ vào. Bởi đó cũng là một bài hát trên đảo Wayo Wayo người ta thường hát khi ra biển, nên Atile’i không kìm được cũng hát vang theo họ.
Nếu mà sóng biển vỗ vào
Chúng ta sẽ chống cự bằng tiếng hát
Nếu mà gió mưa nổi dữ dằn
Cô gái của tôi ơi, cô phải lo sợ cho chúng tôi biến thành cá ngừ, biến thành cá ngừ
Tiếng hát của các thiếu niên như những ngôi sao an ủi màn đêm, như mưa buồn bã thấm ướt biển khơi. Khi đó có một thiếu niên một mắt nói, “Mọi người nghe này, tiếng hát của cậu ấy không giống chúng ta, ý, tiếng hát của cậu ấy không giống chúng ta, tiếng hát của cậu ấy như sắp sửa mắc cạn trên đảo của chính cậu”. Ngay lúc ấy, một đợt sóng vỗ vào, Atile’i đứng không vững, choàng tỉnh khỏi cơn mơ.
Sau khi tỉnh dậy, quả nhiên Atile’i đã dạt lên một hòn đảo. Thoạt nhìn hòn đảo mênh mông vô biên, không phải được hình thành từ đất, mà từ vô số những thứ kỳ quặc với vô số kiểu dáng và vô số màu sắc khác nhau trộn lẫn, một mùi kỳ quái bao phủ cả hòn đảo. Lúc này, mặt trời đã ló dạng, mọi thứ trên người của Atile’i kể cả đồ trang sức đều bị sóng biển mang đi, làm cậu gần như trần trùng trục, nhưng thứ khiến cậu tiếc nhất chính là bình rượu kiki’a do Rasula tặng cậu cũng đánh mất. Cậu nghĩ về bình rượu kiki’a của Rasula, cảm thấy khát khô cả miệng lưỡi. May mà kỳ lạ sao “chiếc sáo biết nói” vẫn còn đây, vì trong lúc mất ý thức thì cậu vẫn nắm chặt chiếc sáo trong tay. “Nơi này chắc chắn là thế giới sau khi chết”. Atile’i nghĩ thế. Cậu đi loanh quanh khắp nơi, phần lớn đảo đều không rắn chắc, nhiều nơi còn mềm nhão, cơ hồ như bẫy, thậm chí nhiều chỗ còn lún xuống sâu bằng chiều cao của khoảng vài người lớn rồi lại phồng lên lại.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.