Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Thảo nguyên

“George này, anh phải xem buồng trẻ thế nào đi.”

“Nó làm sao?”

“Em không biết.”

“Thế thì thôi.”

“Em chỉ muốn anh xem qua thôi, hoặc là gọi một nhà tâm lý học đến xem xem thế nào.”

“Tại sao nhà tâm lý học lại muốn xem buồng trẻ?”

“Anh biết thừa là tại sao mà.” Vợ anh dừng lại giữa bếp ngắm cái lò đang bận rộn kêu ro ro, nấu bữa tối cho bốn người.

“Chỉ là bây giờ buồng trẻ đã khác trước.”

“Được rồi, thì đi xem xem sao nào.”

Họ đi xuôi hành lang trong Ngôi Nhà Hạnh Phúc cách âm của mình, ngôi nhà mà họ đã mất ba mươi ngàn đô la để lắp đặt, ngôi nhà có thể mặc quần áo cho họ, cho họ ăn, ru họ ngủ, chơi với họ, hát cho họ nghe, và chăm sóc họ rất tận tình. Khi họ đến gần, một công tắc cảm ứng đâu đó bật đèn trong buồng trẻ lên lúc họ còn cách cửa mười bước. Cũng như thế, sau lưng họ, trên hành lang, đèn bật lên hoặc tắt đi khi họ đi xa khỏi chúng, một cách tự động nhẹ nhàng.

“Thế đấy,” George Hadley nói.

Họ đứng trên sàn trải rơm của buồng trẻ. Căn buồng bề rộng mười hai mét, bề dài mười hai mét, cao mười mét; riêng giá thành căn buồng đã gấp rưỡi phần còn lại của ngôi nhà. “Đã là cho con của mình thì bất kể cái gì, tốt mấy cũng không thừa,” George đã nói vậy.

Buồng trẻ lặng như tờ. Nó trống trải như một trảng cỏ giữa rừng rậm vào một buổi trưa nóng nực. Các bức tường trống không, phẳng lì. Khi George và Lydia Hadley tiến vào giữa căn buồng, các bức tường bắt đầu kêu ro ro và dường như lùi về đằng xa, và một thảo nguyên châu Phi hiện ra, ba chiều, khắp xung quanh họ, với màu sắc chân thực đến từng viên đá cuội, từng cọng rơm. Trần nhà trên đầu họ biến thành một bầu trời xanh thẳm với vầng mặt trời vàng nóng rực.

George Hadley cảm thấy mồ hôi rịn ra trên trán.

“Vào chỗ nào có bóng mát đi,” anh nói. “Chỗ này giống thật quá. Nhưng anh không thấy có gì không ổn cả.”

“Đợi một lát rồi anh sẽ thấy,” vợ anh nói.

Giờ các máy tạo mùi được giấu kín bắt đầu thổi một luồng gió đầy mùi vị vào hai người đang đứng giữa thảo nguyên nóng cháy. Mùi rơm nồng đượm của cỏ sư tử, mùi xanh mát trong lành của ao nước bí mật, mùi bụi như một quả ớt đỏ trong bầu không khí nóng. Và tiếp theo là các âm thanh: tiếng gõ móng xa xa của đàn linh dương nện trên nền cỏ, tiếng xào xạc của bầy kền kền. Một cái bóng lướt qua trên nền trời. Cái bóng thoáng hiện lên khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi đang ngước lên của George Hadley.

“Lũ sinh vật bẩn thỉu,” anh nghe tiếng vợ nói.

“Bọn kền kền ấy hả.”

“Anh thấy không, ở đây có sư tử, ở xa đằng kia kìa. Giờ chúng đang trên đường đến ao nước. Chúng vừa ăn xong,” Lydia nói. “Em không biết là ăn gì.”

“Một con thú gì đó.” George Hadley đưa tay lên che bớt ánh mặt trời chói lòa rọi vào cặp mắt nheo nheo. “Một con ngựa vằn hoặc hươu cao cổ con, có lẽ vậy.”

“Anh chắc chứ?” Giọng vợ anh nghe căng thẳng kỳ lạ.

“Không, giờ thì muốn biết chắc cũng là quá muộn rồi,” anh nói, cảm thấy hơi buồn cười. “Ở kia anh chẳng thấy gì ngoài những khúc xương đã nhẵn thịt, và bọn kền kền đang sà xuống ăn nốt những gì còn lại.”

“Anh có nghe thấy tiếng thét ấy không?” chị hỏi.

“Không.”

“Cách đây khoảng một phút ấy?”

“Xin lỗi em, không.”

Đàn sư tử đang đến. Và một lần nữa, George Hadley thấy tràn đầy khâm phục thiên tài kỹ thuật đã tạo ra căn buồng này. Một phép mầu đầy hiệu quả được bán với giá thấp đến không ngờ. Mỗi ngôi nhà đều nên có một căn buồng như thế. À ừ, thỉnh thoảng chúng cũng khiến ta sợ hãi vì độ chính xác lạnh lùng của chúng, chúng khiến ta giật mình, làm ta hơi chột dạ, nhưng phần lớn thời gian chúng đem lại sự thích thú cho tất cả, không chỉ cho con cái ta, mà cả chính ta nữa khi ta muốn làm một chuyến đi ngắn đến một vùng đất xa lạ, muốn được thay đổi không khí trong chốc lát. Chính nó đây!

Và đàn sư tử đang đến, chỉ cách đó có năm mét, trông thực và sống động vô cùng đến mức khiến ta giật mình, tưởng như có thể vươn tay ra sờ vào lớp lông ram ráp kia, khắp mũi miệng ta đầy sặc mùi chăn nệm bụi bặm bốc lên từ bộ lông cháy nắng của chúng, và màu vàng của chúng in vào mắt ta như màu vàng của một tấm thảm thêu Pháp tuyệt mỹ, màu vàng của sư tử và cỏ mùa hè, cùng với âm thanh của những lá phổi sư tử thở hắt ra giữa buổi trưa tĩnh lặng, và mùi thịt sống tỏa ra từ cái miệng thở hổn hển, nhểu dãi của chúng.

Đàn sư tử đứng nhìn George và Lydia Hadley bằng cặp mắt xanh vàng đáng sợ.

“Cẩn thận!” Lydia thét lên.

Đàn sư tử lao vào họ.

Lydia vùng chạy. George chạy sau vợ theo phản xạ. Ra đến ngoài hành lang, khi cánh cửa đã sập lại, anh cười phá lên, còn chị thì khóc nức nở, và cả hai cùng đứng đó, người này kinh hãi vì phản ứng của người kia.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x