
Nhà Tiểu Họa – Đọc sách online ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chiếc áo choàng
Mãi đến bốn giờ sáng hôm sau, Nella vẫn không thể chợp mắt. Căn phòng lạ lẫm sáng lập lòe với đủ thứ đồ thêu và bị bao bọc trong mùi nến làm từ mỡ động vật khiến nàng liên tục trở mình. Những bức họa trong khung vẫn nằm chơ hơ giơ mặt ra ngoài, vì nàng không đủ can đảm để xoay chúng úp vào tường. Nàng cứ nằm trân trân để mặc những sự kiện đã dẫn dắt đến khoảnh khắc này quay mòng mòng trong cái đầu kiệt quệ của mình.
Hai năm trước khi cha nàng mất, dân Assendelft kháo nhau rằng ông Oortman chính là người sáng lập ra những nhà máy bia. Nella căm ghét việc người ta ám chỉ cha nàng không khác gì ông thần Priapus* say mềm, nhưng điều đó lại đúng một cách đáng buồn. Cha nàng đã trói cả nhà vào cái thắt gút nợ nần của ông; món súp lõng bõng, những lát thịt mỏng dính, những người hầu lần lượt ra đi.
Ông chưa từng làm được một con thuyền lớn như tất cả những người đàn ông Hà Lan khác để chống chọi với mực nước biển ngày một dâng cao. “Con phải lấy một người chồng có thể giữ được một đồng gun-đơn* trong ví.” Mẹ nàng nói, cầm bút lên.
Priapus hay Priapos trong tiếng Hy Lạp, là một vị thần trong thần thoại Hy Lạp. Đây là vị thần sinh sản và tình dục, bảo vệ vật nuôi, cây ăn quả, vườn cây và cơ quan sinh dục nam.
Nguyên văn guilder – đơn vị tiền tệ của Hà Lan.
“Nhưng con chẳng có gì làm của hồi môn cả.” Nella đáp.
Mẹ nàng chép miệng: “Nhìn con đi. Đàn bà chúng ta còn thứ gì khác chứ?”
Câu nói của mẹ đã khiến Nella sững người. Vâng lời mẹ có nghĩa là nàng phải gặm nhấm một nỗi đau khổ mới, và niềm thương tiếc cha được thay thế bằng nỗi buồn tủi cho thân phận mình. Hai đứa em nàng, Carel và Arabella, được phép tiếp tục thoải mái chơi trò đóng giả những kẻ ăn thịt người hay làm cướp biển.
Suốt hai năm ròng, Nella phải học để trở thành một tiểu thư khuê các. Nàng luyện tập dáng đi, dù nàng vẫn luôn kêu ca là chẳng có nơi nào để đi. Và lần đầu tiên, Nella cảm thấy một ao ước được thoát khỏi ngôi làng này vì chẳng tìm thấy đâu bầu trời rộng lớn khoáng đạt tự do tự tại, chỉ có mỗi một cái nhà tù nông thôn với tầng tầng lớp lớp bụi phủ.
Trong chiếc váy lót siết thật chặt, nàng tập chơi đàn luýt, di chuyển những ngón tay khéo léo trên bàn phím, hiểu tính khí nóng nảy của mẹ vừa đủ để không nổi loạn. Vào tháng Bảy vừa rồi, những lá thư cầu cạnh của mẹ nàng, nhờ vào những mối quen biết của người chồng quá cố đang sống trong thành phố, cuối cùng đã đáp xuống một mảnh đất màu mỡ.
Một lá thư được gửi đến, chữ viết ngoài phong bì gọn ghẽ, lưu loát và tự tin. Mẹ nàng không cho nàng đọc. Nhưng một tuần sau, Nella phát hiện ra mình sắp chơi đàn cho một người đàn ông, một nhà buôn tên Johannes Brandt, đến từ Amsterdam. Khi hoàng hôn dần buông trên bình nguyên Assendelft, có một người khách lạ ngồi trong ngôi nhà xiêu vẹo của mẹ con Nella lắng nghe nàng đánh đàn.
Nella nghĩ ông có vẻ cảm động, và khi nàng chơi xong, ông bảo ông rất thích. “Tôi rất mê đàn luýt.” Ông nói với nàng. “Một nhạc cụ đẹp. Tôi có hai chiếc treo trên tường, nhưng nhiều năm rồi chưa có ai chạm tay vào chúng.” Và khi Johannes Brandt ngỏ lời cầu hôn, nàng quyết định nhận lời. Đó là một người đàn ông ba mươi chín tuổi, một Methuselah* chính hiệu! Carel bi bô nói vậy. Nếu từ chối thì có vẻ như thật vô ơn và ngốc xít. Như Marin đã nói, còn có lựa chọn nào khác ngoài việc lấy chồng?
Theo Kinh thánh, Methuselah là tên của người sống thọ nhất thế gian (969 tuổi).
Sau lễ cưới ở Assendelft vào tháng Chín, tên của hai người được lưu vào cuốn sổ của nhà thờ. Một bữa ăn tối đơn giản và nhanh gọn diễn ra tại nhà Oortman. Johannes ra về ngay sau đó, bảo là có hàng cần gửi đến Venice, và ông phải đích thân làm việc đó. Nella và mẹ nàng đồng ý.
Johannes quá cuốn hút, với điệu cười nhếch môi đầy quyền lực. Vào đêm tân hôn, cô dâu mới Nella vẫn ngủ như suốt những năm tháng qua, cùng với đứa em gái cứ bám riết lấy chị. Nhưng như thế càng tốt, nàng nghĩ, hình dung mình vút bay lên từ những ngọn lửa của Assendelft, biến thành một phụ nữ mới mẻ một người vợ và tất cả những gì tiếp theo sau đó…
Có tiếng chó sủa ngoài hành lang cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng. Nella nghe thấy một giọng đàn ông giọng của Johannes, nàng chắc chắn thế. Chồng nàng đã về Amsterdam có hơi trễ, nhưng đã về. Nella ngồi dậy trên chiếc giường cưới của nàng, tập dượt trong cơn ngái ngủ: “Em rất hài lòng. Chuyến đi của mình an toàn chứ? Sao ạ?
Vui thế cơ ạ? Ồ vui thật!” Nhưng nàng không dám xuống lầu. Nella phấn khích vì sắp được gặp lại chồng, nhưng không đủ nhiều để lấn át tâm trạng hồi hộp và căng thẳng nơi nàng. Trong lúc đợi chờ, sự e sợ nhộn nhạo cồn lên trong dạ và nàng không biết phải bắt đầu thế nào. Cuối cùng, nàng đi vào chân đôi giày đế cao, choàng khăn quanh áo ngủ và rón rén đi dọc theo hành lang.
Hai con chó với lớp lông mang mùi biển cả đang cào móng xuống sàn sồn sột và quật đuôi tành tạch vào đồ đạc. Marin ra chào Johannes trước, và Nella có thể nghe thấy hai anh em họ nói chuyện.
“Anh chưa bao giờ nói thế, Marin.” Johannes nói. Giọng ông trầm và lạnh lùng.
“Thôi quên đi. Em rất vui khi gặp lại anh. Em đã cầu nguyện cho anh trở về an toàn.” Khi Marin bước ra khỏi bóng tối để ngắm nhìn anh trai, ánh sáng từ cây nến của cô ta đang cầm chao nghiêng và nhảy múa. Nghểnh cổ qua lan can, Nella nhìn chiếc áo khoác đi đường to lù lù và lạ lẫm của Johannes, cùng những ngón tay múp míp đến kinh ngạc, như thể của một người làm nghề mổ thịt.
“Trông anh mệt mỏi đấy.” Marin nói tiếp
“Anh biết, anh biết. Mùa thu ở London…”
“Kinh khủng. Vậy ra anh đã ở đó. Để em giúp.”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.