Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Có lẽ tôi nên bắt đầu từ đầu và kể cho bạn nghe toàn bộ câu chuyện về Lennie. Một phần câu chuyện tôi biết rất rõ vì tôi được trực tiếp chứng kiến. Còn phần đầu câu chuyện thì nhiều năm sau này tôi được nghe một cô y tá kể lại. Cô ấy biết Lennie từ ngày đầu tiên cậu ấy có mặt ở nhà trẻ. Ngày đó cũng cách đây một thời gian khá lâu rồi, khi mà người ta vẫn còn có những nơi được gọi là trại trẻ mồ côi.- Đó là khi đêm đã khuya lắm rồi và không gian hoàn toàn tĩnh lặng. Mười đứa bé đang ngủ yên trong nôi và chỉ có hai người trông chừng chúng. Một cô y tá với cặp mắt rất nhân hậu và một bà giám đốc đầy kinh nghiệmCái gì vậy? – Cô ý tá nói, mắt chăm chăm nhìn vào bóng đêm. – Tôi nhìn tháy cái gì đó dưới cổng.

– Và ta cho rằng mình biết đó là cái gì. – Bà giám đốc nói.

Cô y tá đi ra ngoài và vài phút sau quay lại, tay đẩy một cái xe đẩy trẻ con.

Bà giám đốc kéo lớp chăn phủ ra, nhìn vào trong và nói:.

– Ôi, chẳng phải là con bé rất xinh sao?.

– Tôi nghĩ đó là một cậu bé. – Cô y tá nói. – Và nó chỉ mới được sinh ra không quá một ngày.

– Xem này, còn có cái gì nữa ấy. – Bà giám đốc nói và lôi ra một vật bằng gỗ được chạm khắc hình con khỉ. Nó to bằng khoảng một bịch sữa và được đánh rất bóng. Con khỉ có nét mặt rất tinh quái. Bà giám đốc lật ngược vật đó lên và thấy dưới đáy có hai chữ: Cho Lennie.

– Tốt, vậy là chúng ta đã biết nên gọi cậu bé này là gì rồi. – Bà giám đốc nói. – Nhưng ta đoán là chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được mẹ nó là ai.

Cô y tá cầm con khỉ lên, xoa tay khắp người nó và nói.

– Tôi đã từng nhìn thấy một con như thế này rồi. Tôi nghĩ là những đồ loại này thường có ngăn kéo bí mật để giấu các thứ bên trong. – Cô ấy nhìn qua nhìn lại thật kĩ nhưng không thấy gì cả. – Không có, – cô ấy nói. – Hẳn là tôi đã nhầm.

Đúng lúc đó thì đứa bé bắt đầu khóc thút thít.

– Nó đói đấy. – Bà giám đốc nói và vội vã đi hâm nóng một bình sữa. Lennie mở mắt ra.

Bà giám đốc nhanh chóng quay lại và nhét cái ti cao su vào miệng Lennie. Cậu bé chùn chụt mút sữa rất ngon lành và chẳng mấy chốc bình sữa đã hết sạch. Bà giám đốc bắt đầu nhẹ nhàng rút cái núm tí ti ra khỏi miệng cậu bé.

Chụt.

– Ối!!! – Bà giám đốc la lên. Bà nhảy lùi lại và ngã nhào vào một chiếc ghế.

– Chuyện gì vậy? – Cô y tá hét lên hỏi.

– Nó cắn nát cái ti rồi. – Bà ấy giơ bình sữa lên và cô y tá ngạc nhiên đến nín thở. Đầu núm ti cao su đã bị cắn rời ra. Lennie bé nhỏ nhè mẩu cao su ra khỏi miệng và cái đầu núm ti rơi nảy xuống sàn.

Lennie bắt đầu khóc. Còn bà giám đốc và cô y tá thì cứ chằm chằm nhìn cậu đầy kinh ngạc.

– Không thể nào. – Bà giám đốc nói.

– Nó mới chỉ có một ngày tuổi. – Cô y tá nói. – Và nó có…. Nó có….Răng! – Bà giám đốc la lên. – Những cái răng to kì lạ. Trong suốt bao năm làm y tá chưa bao giờ ta lại trông thấy một đứa trẻ sơ sinh nào lại có răng lớn đến cỡ này.

3.

Thật tuyệt, tất cả mọi người ở trại trẻ đều yêu mến Lennie. Còn các cô y tá thì cho rằng nó hơi kỳ lạ với những cái răng quá cỡ. Chúng có vẻ quá to so với miệng của nó. Và với cái đầu bé tí thì trong nó hệt như một con ngựa mỗi khi nó cười.

Mà nó thì rất ít khi cười.

Cho đến khi mọi người bắt đầu đến trại trẻ nhận con nuôi.Những người muốn nhận những đứa trẻ sơ sinh làm con nuôi thường đến trại trẻ mồ coi. Họ xem xét tất cả những đứa trẻ để xem mình có thích bé nào không.

Hôm đó, những người đến đầu tiên đi một chiếc xe hơi bóng loáng.

– Chúng tôi muốn nhận một đứa bé đáng yêu. – Người phụ nữ nói, kèm theo một nụ cười lạnh lung.

– Tất cả các bé ở đây đều đáng yêu. – Cô y tá cười.

Đúng lúc đó Lennie bé nhỏ nhoẻn miệng cười.

– Ối. – Người phụ nữ hoảng sợ nhìn chằm chằm vào trong nôi. – Nhìn những cái răng to khủng khiếp này. Nó sẽ không bao giờ được nhận nuôi. Còn những đứa khác không?.

– Không. – Bà giám đốc trả lời. – Tôi không cho rằng có đứa trẻ nào của chúng tôi phù hợp với bà đâu.

Kể từ đó, Lennie có vẻ như không thích bất cứ ai đến nhận con nuôi nữa. Dường như là tình cảm của nó đã bị tổn thương.

– Rồi một hôm, có bà vợ ông bán thịt lợn đến. Bà ấy cù vào dưới cằm LennieCù này, cù này. – Bà ấy nói.

Đột nhiên bà ấy hét tướng lên.

– Ối.

Thì ra Lennie đã cắn vào ngón tay bà ấy. Cắn rất đau. Thế là bà ấy và chồng đi ngay lập tức, chẳng nói thêm một lời nào.

Từ sau đó, mọi người đều được cảnh báo là không nên đưa tay vào nôi của Lennie.

Đã bao nhiêu lần có người đến xem Lennie. Và vài người trong số họ muốn nhận nuôi nó. Cho đến khi nó mở miệng và chìa ra những cái răng lớn thật là lớn…Có một cặp vợ chồng trẻ, một người phi công và vợ của ông ta, đã thật sự đưa Lennie về nhà, mặc dù có vẻ như nó chẳng thích họ lắm. Ngay sáng hôm sau họ đã mang nó quay lại trại trẻ.

– Nhìn này, – Người phi công nói, – Nó đã phá hỏng cái này hoàn toàn.

Mọi người nhìn chằm chằm vào cái nôi mây. Lennie đã xé toạc cái nôi ra thành những miếng nhỏ bằng hàm răng to lớn của nó.

– Răng nó trông sẽ có vẻ nhỏ hơn khi đầu nó to ra. – Bà giám đốc nói. – Hãy cho nó một cơ hội nữa.

– Không được. – Người phi công nói. – Chúng tôi không muốn có một thằng con chỉ giỏi cắn nát mọi thứ.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x