Những Chàng Trai Huyền Thoại Tập 2 – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
XUẤT PHÁT HƯỚNG VỀ ẤN ĐỘ
– ĐẤT MẸ CỦA ĐÔNG DƯƠNG
– Đời người là một cuộc cạnh tranh dữ dội –
“Phải viết thôi!” – trong đầu tôi cứ quẩn quanh suy nghĩ đó và thế là tôi quyết định cầm bút và bắt đầu viết. Phía ngoài cửa sổ là cả một vùng biển xanh bao la đang nhấp nhô sóng nước, là cả một vùng trời màu xám rộng lớn đang bồng bềnh lên xuống. Lúc này đây, con tàu Sadhana của tôi vừa rung lắc dữ dội vừa rẽ sóng băng qua Ấn Độ Dương, hướng về phía Bắc, thẳng tiến tới Rangoon. Tôi đang ở trong căn phòng số 10 dãy phòng hạng nhất rất tuyệt vời của con tàu. Chỉ còn vài ngày nữa thôi tôi sẽ đặt chân tới thành phố Calcutta.
Sau 39 năm, tôi sẽ được trở lại đất nước Ấn Độ, đất mẹ của Á Đông, quê hương của thánh Gandhi vĩ đại. Khi tôi tới Ấn Độ lần đầu tiên vào năm 1914, đó là lúc Gandhi vẫn còn đang đấu tranh cho lý tưởng cao đẹp của mình, đấu tranh cho công cuộc giải phóng đất nước và nhân dân Ấn Độ. Bây giờ nghĩ lại mới thấy lúc đó mình thật đúng là một đứa trẻ, luôn mơ hồ và còn không biết tới cái tên Gandhi là của ai nữa. Lúc đó, vì biết chút ít tiếng Pháp nên tôi được giao cho giữ chức quản lý tài vụ nho nhỏ trên tàu. Mới vài tháng trước thôi, tôi còn phải một mình chống trọi với cuộc sống vất vả, khó khăn tại Kobe sau khi thất nghiệp lần đầu tiên trong đời và chỉ nhận được 35 Yên tiền trợ cấp ít ỏi. Lúc đó tôi chỉ còn lại ít tiền chỉ đủ để sống trong một tháng. Cuộc đời tôi như chìm trong màn đêm tối tăm, không phương hướng, không có lấy một chút mảy may ánh sáng của ngôi sao chiếu mệnh.
Thế nhưng, cùng với nguyên lý “có Âm thì sẽ có Dương”, “có núi thì sẽ có thung lũng”, “có khổ thì sẽ có sướng” mà một ngày nọ, tôi đột nhiên được rơi vào chính giữa của một thế giới vui tươi, hào sảng và tràn ngập ánh sáng. Ngày đó, khi tôi đang lúi húi nấu cơm gạo lứt thì một người hầu của tòa lãnh sự Pháp trong bộ đồng phục chỉnh tề tìm tới căn lều tồi tàn của tôi và gọi tôi đi. Đánh liều đi xem thử thế nào thì vừa tới nơi, tôi đã bị ngài Kurihara, người thầy dạy tiếng Pháp trước đây của tôi, hỏi một câu bất ngờ: “Cậu có muốn đi Pháp không?” “Tôi đâu dám nghĩ tới chuyện đó. Tôi đang thất nghiệp và gặp rất nhiều khó khăn mà.”, tôi trả lời. “Vậy thì đi nhé!”, ông tiếp lời.
Thầy Kurihara là một con người vô cùng tốt bụng. Rồi một lúc nào đó trong cuộc đời mình, bạn cũng sẽ tình cờ gặp được những người như thế. Kể từ khi tôi trở thành cậu bé học việc tại một cửa hàng buôn bán ở Kobe và nhận được 2 Yên tiền tiêu vặt mỗi tháng, trong một năm liền, tối nào tôi cũng được học tiếng Pháp của thầy Kurihara tại trường tiếng Pháp Kobe, mỗi tuần 2 tiếng, tổng cộng khoảng trên dưới 100 buổi. Thỉnh thoảng, tôi còn được mời tới ngôi nhà đơn sơ, giản dị của thầy. Thầy Kurihara là người có cách sống cổ điển của dòng dõi võ sĩ đạo, một người con Edo đích thực. Đến giờ tôi vẫn không thể quên kỷ niệm mình được thầy làm cho món mỳ Sobagaki lần đầu tiên trong đời vào một đêm mùa đông lạnh giá. Và tôi cứ nuối tiếc mãi vì sau đó thầy qua đời mà tôi không một lần có cơ hội gặp lại. Tôi vô cùng ân hận vì mình đã không làm được điều gì để khiến thầy vui lòng.
Thầy đã hết mực thương yêu, chăm sóc tôi và chính thầy là người đã đem đến cho tôi cơ hội để thay đổi phương hướng của cuộc đời mình.
Lúc đó, ngoài tôi ra còn có bốn bạn khác cùng tham gia lớp học buổi tối của thầy nhưng tôi là người đầu tiên thầy cho gọi. Trong suốt 60 năm qua, tôi đã gặp gỡ được rất nhiều người tử tế, tốt bụng. Trong số đó cũng có vài người như thầy Kurihara nhưng tất cả đều đã ra đi sau mối lương duyên kéo dài chỉ vài giờ hay vài chục giờ đồng hồ ngắn ngủi. Làm sao tôi có thể báo đáp công ơn của họ đây! Cứ nghĩ tới điều này tôi lại cảm thấy lòng mình nhói đau. Chính vì thế mà sau đó, tôi đã cố gắng hết sức để trở thành người bạn tâm tình, chia sẻ của các bạn trẻ đang gặp phải những khó khăn, buồn tủi, đau khổ trước ngưỡng cửa cuộc đời. Việc tôi chấp bút viết cuốn sách này, hay việc tôi có mặt trong chuyến đi đầy ý nghĩa này, tất cả đều xuất phát từ một lý do sâu xa, đó là vì trong cuộc đời tôi đã may mắn có sự hiện diện của những con người tốt bụng như thầy Kurihara.
“Chắc là cậu muốn đi Pháp đúng không? Cơ hội tốt đã đến rồi. Cơ hội của cậu đấy. Không những thế, cậu còn có thể trở thành người quản lý tài vụ nữa đấy. Nếu cậu muốn đi thì đây, hãy cầm lá thư này và thử mang tới công ty tàu biển này xem sao!”
Sách liên quan
Miền Đất Ấy – Đọc sách online ebook pdf
Antônio Torres
Mặt Trăng và Đồng Sáu Xu – Đọc sách online ebook pdf
William Somerset Maugham
Địch Công Kỳ Án Tập 4 – Đạo Quán Có Ma – Đọc sách online ebook pdf
Robert Van Gulik