
No.6 Tập 5 – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Lúc nhận ra diễn tiến của sự việc, tôi đã lún quá sâu. Tôi có thể làm gì đây? Nếu trái lệnh tôi sẽ bị giết. Hoặc tôi có thể tự sát. Tôi đã định từ chức ba lần mà không được.
– Những bài phỏng vấn ở Nuremberg, Leon Goldensohn
(Tên tạm dịch từ The Numremberg Interviews. Là cuốn sách ghi chép lại những cuộc phỏng vấn của nhà tâm thần học người Mĩ Leon Goldensohn với các tội phạm Đức Quốc xã tại Nuremberg, nơi đầu tiên mở phiên tòa xét xử những trọng tội chiến tranh phát xít. Danh sách phỏng vấn bao gồm Rudolf Hoss chỉ huy trưởng trại tập trung Auschwitz, Wilhelm Keitel chỉ huy trưởng bộ tư lệnh tối cao của quân đội Đức Quốc xã và Hermann Goring tổng tư lệnh không quân. (Chú thích của tác giả)
Bóng tối như biến thành mũi kim sắc nhọn đâm vào võng mạc, màng nhĩ và da thịt.
Shion hít không khí, à không, hít bóng tối ấy vào lồng ngực nhằm đè nén cơn đau và sự run rẩy của cơ thể. Cậu không muốn hoảng loạn hay kêu la sợ hãi, càng không muốn để Nezumi đang ở bên cạnh nghe thấy.
Nhất định không được để cậu ấy nghe thấy tiếng mình khóc.
Shion không muốn Nezumi bắt gặp bộ dạng thảm hại này, lòng tự trọng đang cháy bùng trong tim cậu không cho phép điều đó. cậu lại hít một hơi nữa.
Phụt.
Nezumi bật cười ngay bên tai. Đồng thời, nó siết chặt hơn cánh tay đang ôm Shion.
Bộ dạng ra vẻ mạnh mẽ của cậu buồn cười quá.
Shion những tưởng nó sẽ nói vậy. Tuy nhiên, điều cậu nghe thấy lại là…
“Sắp rơi rồi.”
Giọng điệu bình thản không chút cảm xúc. Âm thanh vô cảm hóa thành luồng gió lạnh lẽo bủa vây Shion, thổi bay mọi cơn đau, nỗi sợ và lòng tự trọng. Trong khoảnh khắc, Shion chợt thấy trống rỗng, như lớp vỏ còn sót lại sau khi ve sầu lột xác. Khi nghe tiếng Nezumi, thỉnh thoảng cậu lại có cảm giác ấy. Cậu không hề khó chịu mà ngược lại còn thấy sảng khoái với cảm giác rỗng không, thông thoáng đó.
Lúc định hít hơi thứ ba, sàn nhà dưới chân đột nhiên biến mất. Nó tách ra làm đôi sau một tiếng “cạch” nặng nề. Tình cảnh hệt như khi đứng trên giá treo cổ, chỉ khác ở chỗ trên cổ không có thòng lọng, không có tiếng gãy cột sống cổ, và thân thể không treo lơ lửng giữa không trung.
Shion và Nezumi đang rơi. Rơi thẳng xuống. Thế nhưng Shion không tài nào nắm bắt được mình đang rơi, đang nổi, hay đang bay. Chẳng phân biệt được đây là xuống, lơ lửng, hay lên. Tựa như bị bóng đêm nuốt chửng.
Shion chợt thấy thân thể đập mạnh vào thứ gì đó. Hơi thở như nghẽn lại. Nơi cậu rơi xuống hơi đàn hồi, mềm mềm giúp giảm xóc, chứ không làm da thịt đau đớn hay xương cốt vỡ nát.
Mình rơi xuống cái gì vậy.
Còn chưa kịp xác nhận, Shion đã bị xô mạnh.
“Lăn đi!”
Theo đà xô của Nezumi, cậu lăn tròn. Không suy nghĩ gì cả, cũng chẳng cảm thấy sợ hãi, chỉ lăn tròn. Vai đụng phải thứ gì cứng cứng, cậu thấy đau ê ẩm. Hình như là tường. Bàn tay chống dưới sàn cảm nhận được cơn chấn động, hệt như tiếng rền rĩ quái dị.
“Đứng lên! Áp sát vào tường!”
Shion đứng dậy, áp sát cơ thể vào mặt tường nham nhám như xi măng. Cả ý chí, suy nghĩ, lẫn giác quan đều tê liệt phân nửa. Cậu cố hết sức cử động theo chỉ thị của Nezumi. Cơ thể Nezumi phủ lên cậu, người nó nóng hơn bình thường, nhưng tiếng tim đập mà cậu cảm nhận được từ sau lưng không hề loạn nhịp. Bị đè mạnh, Shion bất giác cất tiếng.
“Ngạt quá.”
Tiếng kêu yếu ớt đó tan biến trong âm thanh ầm ĩ khủng khiếp, chính cậu còn không nghe được.
“Nezumi.”
Cậu khẽ vặn mình.
“Đây là…”
Từ khi sinh ra đến giờ, cậu chưa từng nghe thấy âm thanh nào như thế này.
Gì thế, đây là gì vậy?
Tiếng rên rỉ? La hét? Kêu gào?
Không biết trào lên từ dưới lòng đất hay đổ xuống từ trên đầu, những âm thanh trầm bổng méo mó bao trùm lấy Shion. Có lẫn tiếng thét thất thanh khàn đặc, nó bặt đi trong chốc lát, thay bằng sự tĩnh lặng đến rợn người. Và rồi, những âm thanh ấy lại trỗi lên, dội xuống…
Đây không phải âm thanh của chốn trần gian.
“Nezumi!”
Không chịu nổi nữa, Shion trở mình. Sức nặng đè trên lưng vơi đi, hơi nóng của Nezumi cũng xa dần. Shion bị túm tóc xoay lật người về phía trước, lưng dính nghiến vào tường, tóc bị kéo căng một cách thô bạo.
Cằm cậu bị nâng lên. Tai lộ ra. Nezumi ghé miệng sát tai cậu, cất giọng trầm thấp như muốn nhét sâu những con chữ vào đầu cậu.
“Thích thì hãy nhìn đi. Muốn nghe thì cứ nghe đi. Chỉ là…”
Những ngón tay Nezumi rời khỏi tóc Shion, khẽ vuốt dọc sống cổ, men theo những vết sẹo màu đỏ.
“Những cơn ác mộng sẽ đeo bám cậu suốt phần đời còn lại. Lo mà chuẩn bị tinh thần.”
Ha ha. Tiếng cười nhẹ bẫng chạy dọc cơ thể Shion. Là giọng cười chế nhạo. Cũng có thể là khinh miệt. Nezumi có rất nhiều kiểu cười. Nếu là lúc bình thường, nghe thấy điệu cười này hẳn Shion sẽ tức điên lên, xông vào bảo nó thôi ngay cái kiểu cười ấy đi.
Chính Nezumi đã dạy cậu rằng hãy dành hết căm phẫn cho những kẻ dám chế nhạo, khinh thường, miệt thị mình. Nó còn bảo cậu phải rèn giũa những cảm xúc khác ngoài phẫn nộ, như khóc, cười, sợ hãi, cự tuyệt, khao khát và yêu thương.
Đừng để cảm xúc khô héo, úa tàn. Hãy nhe nanh giương vuốt với tất cả những thứ báng bổ con người cậu.
Chính Nezumi đã dạy Shion như vậy. Nhưng giờ đây cậu chẳng có tâm trạng nào để nổi giận cả. Cảm xúc của cậu dần chết lặng.
“Nezumi, đây… là gì vậy?”
“Là hiện thực đấy.”
Nụ cười đã tắt trong giọng nói của Nezumi.
“Đã muốn xem thì phải xem đến cùng. Đã muốn nghe thì đừng bịt tai lại.”
Nhìn thứ này… cho đến cùng sao?
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.