Nỗi cô đơn của Các số Nguyên tố – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Thiên thần tuyết (1983)
1.
Alice Della Rocca ghét trường trượt tuyết. Em ghét phải thức dậy từ bảy giờ ba mươi phút sáng, kể cả vào dịp Giáng sinh. Em ghét cái cách ba nhìn em chằm chằm suốt bữa sáng, sốt ruột đánh nhịp chân dưới gầm bàn như thể giục em ăn mau lên. Em ghét đôi tất nịt bằng len khiến dọc đùi ngứa ngáy hết sức, ghét đôi găng tay to sù làm em không thể cử động thoải mái các ngón tay, ghét cái mũ bảo hiểm chẹn cứng hai bên má với miếng đệm sắt áp chặt lấy hàm dưới; lại còn đôi giày trượt tuyết to tướng nữa chứ, lúc nào chúng cũng bó quá chặt khiến em đi lại kềnh càng y chang một con đười ươi vậy.
“Thế nào, con có uống nốt sữa đi hay không?” Ba lại giục thêm lần nữa.
Alice uống vội một hớp sữa nóng, bỏng cả lưỡi, rồi cả thực quản lẫn dạ dày.
“Tốt lắm, hôm nay con hãy chứng tỏ mình là ai”, ba bảo em.
Thế mình là ai nhỉ? Alice nghĩ ngợi.
Bị đẩy ra khỏi nhà, em cuốn chặt mình trong bộ quần áo trượt tuyết màu xanh, đính phù hiệu và dòng chữ cổ động óng ánh của các nhà tài trợ. Lúc này ngoài trời lạnh âm 10oC; mặt trời trông chỉ như một đĩa tròn xám xịt hơn cả lớp sương dày đang bao phủ khắp xung quanh. Alice bắt đầu nghe tiếng sữa sôi lục bục trong bụng khi em đi vào màn tuyết, thanh trượt vác trên vai: trừ phi đã giỏi tới mức có cả người vác hộ đồ nghề, còn không thì lúc nào cũng phải tự thân vận động thôi.
“Nâng cao phía sau lên, nếu không là giết người như chơi đấy”, ba nhắc.
Vào cuối mùa trượt tuyết Sci Club tặng bạn một chiếc khuyên cài áo có hình các ngôi sao in chìm. Cứ mỗi năm lại thêm một ngôi sao nữa kể từ khi bạn bốn tuổi, chân đủ dài để được đặt ngồi vào trong thang kéo lên trên núi, cho tới khi lên chín có thể tự ngồi một mình. Ba ngôi sao bạc, rồi thêm ba ngôi sao vàng. Mỗi năm lại thêm một ngôi sao xinh xắn nhắc nhở bạn đã giỏi hơn một chút, và gần thêm một chút những cuộc thi đấu mà mới chỉ nghĩ tới thôi, Alice cũng đã phát sợ lên rồi. Em đã nghĩ tới chuyện đó rồi, dù mới chỉ có ba ngôi sao.
Điểm hẹn là ở trước cáp treo vào đúng tám rưỡi giờ mở cửa để bắt đầu tập luyện. Lũ bạn Alice đã có mặt đông đủ, đứng túm tụm vào nhau quây thành vòng tròn. Đứa nào đứa nấy trùm kín mít trong bộ đồng phục hệt như những chú lính tí hon đang tê cứng vì lạnh và buồn ngủ. Cắm đống gậy trượt xuống lớp tuyết phủ dày dưới chân, chúng tiện thể tỳ luôn người lên đó, đung đưa cẳng tay trông chẳng khác gì lũ bù nhìn cắm trên cây gậy. Chẳng đứa nào buồn mở miệng ra nói chuyện. Alice lại càng không.
Ba cốc cho em hai nhát rõ mạnh lên mũ, thiếu điều giúi luôn em xuống tuyết.
“Đè bẹp tất cả bọn nó nhé. Mà phải dồn trọng tâm lên phía trước, nhớ chưa? Trọng tâm dồn lên trước!”
Mấy tiếng “Trọng tâm dồn lên trước” dội lại trong đầu Alice.
Thế rồi ba đi xa dần, thổi phù phù vào hai lòng bàn tay úp chụm. Giờ thì ông sẽ sớm quay về căn nhà ấm áp mà ngồi đọc báo. Mới đi có vài bước chân thôi mà màn sương xám như đã nuốt chửng ông mất rồi.
Alice làm rơi thanh trượt tuyết xuống đất. Ba mà nhìn thấy chắc sẽ trách mắng em ngay trước mặt bạn bè. Em lấy gậy đánh tan lớp tuyết dính chặt vào đế giày trước khi xỏ chân vào ván trượt.
Mà em đã bắt đầu phải nhịn rồi. Bụng dưới em căng cứng như có cây ghim găm trong bụng. Thế nào rồi hôm nay em cũng không thể nhịn được đâu, em chắc thế mà.
Sáng nào cũng vậy, cứ ăn xong là em khóa mình trong nhà tắm, cố đi tiểu cho bằng hết. Em cứ ngồi thót bụng trên bồn cầu, cố gắng quá tới mức đầu óc đau thốc lên, mắt thì lòi ra khỏi tròng như thể một quả nho bị vắt hạt. Em mở vòi nước hết cỡ để ba không nghe thấy tiếng ồn. Tay em nắm chặt lại, cố rặn cho tới giọt cuối cùng.
Rồi em ngồi yên như thế cho tới lúc ba gõ cửa hét lên ầm ĩ: “Thế nào hả cô nàng, đã xong chưa hay hôm nay cũng lại đến muộn?”
Dù thế nào thì cũng chẳng ích gì. Cứ tới phía cuối chặng cáp treo đầu tiên là em lại cảm thấy buồn tiểu tới mức phải tách ra một chút, tháo hai thanh trượt ra, cúi gập người trên nền tuyết lạnh, đi tiểu thật nhanh trong lúc giả vờ buộc lại dây giày. Em dồn tuyết lại hai bên cẳng chân khép chặt và cứ thế đi tiểu trong quần dài, đôi tất len; trong khi tất cả bạn bè nhìn em còn thầy Eric, như mọi khi, bảo chúng đợi Alice một chút.
Sách liên quan
Đứa Con Muộn – Đọc sách online ebook pdf
Anatoly Alexin
Trân Châu Cảng – Đọc sách online ebook pdf
Randall Wallace
Nietzsche – Cuộc Đời Và Triết Lý – Đọc sách online ebook pdf
Felicien Challaye
Mái Tây ( Tây Sương Ký) – Đọc sách online ebook pdf
Vương Thực Phủ
Đạo Phật Ngày Nay – Đọc sách online ebook pdf
Nikkyo Niwano