
Phá Án Ư? Cứ Để Sau Bữa Tối Tập 1 – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Phá Án Ư? Cứ Để Sau Bữa Tối Tập 1 của tác giả Higashigawa Tokuya mời bạn đọc thưởng thức.
Câu chuyện thứ nhất: Xin tháo giày ở hiện trường vụ án
Trước một căn hộ chung cư. Sau khi Hosho Reiko nhấn chuông, cánh cửa được mở vừa đúng độ dài sợi dây xích, một gương mặt đàn ông ló ra. Đứng cạnh Reiko, thanh tra Kazamatsuri hăm hở lôi ra cuốn sổ tay. Ngay lập tức, mặt người đàn ông được ghé thăm – Tashiro Yuya – biến sắc. Có vẻ như cuộc viếng thăm này nằm ngoài dự liệu và chẳng vui vẻ gì với anh ta. Biết làm sao được, Reiko nghĩ. Mấy ai đoán được sẽ bị cảnh sát ghé thăm đâu. Số người hoan nghênh việc này còn ít hơn.
“Có chuyện gì mà điều tra viên đến tìm tôi thế?”
“Chuyện là,” Kazamatsuri trịnh trọng trình bày. “Chúng tôi muốn hỏi anh về cô gái tên là Yoshimoto Hitomi.”
“Đợ… đợi đã… Sao điều tra viên lại hỏi tôi? Cô ấy đã làm gì à?”
“Hỏi vậy hóa ra anh chưa biết chuyện?” Thanh tra Kazamatsuri quan sát phản ứng của đối phương trước khi công bố sự thật. “Tối qua, cô Yoshimoto Hitomi đã bị ai đó sát hại.”
“Anh bảo sao!” Tashiro Yuya hốt hoảng tháo dây xích cửa, bước ra ngoài với đôi chân đã xỏ giày. “Tôi hiểu rồi. Chúng ta nên nói chuyện ở chỗ khác.”
Tashiro Yuya không mời điều tra viên vào nhà, đã thế anh ta còn đóng sập cửa lại như muốn bảo, đừng hòng đặt chân vào nhà tôi, dù chỉ một bước.
Nhưng ngay trước khi cánh cửa khép lại, Reiko đã kịp nhìn thấy. Giữa những đôi giày thể thao, giày da nằm lộn xộn chỗ thềm cửa, có một đôi giày cao gót xinh xắn màu trắng. Thảo nào anh ta không muốn mời mình vào nhà. Anh ta đã có người yêu mới. Trong đầu Reiko bỗng hiện lên hình ảnh nạn nhân bị sát hại hôm qua.
Yoshimoto Hitomi không đi giày cao gót, cô đi bốt.
* * *
Nếu có chiếc Jaguar màu bạc ánh kim nào đậu gần hiện trường án mạng xảy ra ở thành phố Kunitachi thì chắc chắn đó là xe của thanh tra Kazamatsuri. Ở thành phố Kunitachi này, xe Jaguar màu bạc đã hiếm rồi, án mạng lại càng hiếm hơn nữa.
Thứ Bảy, ngày 15 tháng Mười, 7 giờ 30 phút tối. Ga Kunitachi, cửa Nam, đại lộ Đại Học – trung tâm của khu phố thời thượng – sinh viên và người đi làm qua lại như mắc cửi. Trong khi đó, cách cửa Bắc chỉ vài phút đi bộ. Tại khu dân cư nhộn nhịp – khu dân cư Bắc 2 – lại tấp nập cảnh sát mặc sắc phục.
Đó là một khu nhà ba tầng. Hình như thanh tra Kazamatsuri đã tới trước. Bước xuống từ xe cảnh sát, Hosho Reiko xác nhận bằng cách liếc nhìn bóng chiếc Jaguar in trên mặt đường trước khi cúi người luồn qua dải băng màu vàng in dòng chữ “Không nhiệm vụ miễn vào”. Cô leo lên cầu thang bằng sắt xây bên ngoài để tới căn hộ 304.
Reiko chào viên cảnh sát tuần tra đứng trước cửa và bước vào căn hộ xảy ra án mạng. Một căn hộ một phòng ngủ dành cho người độc thân rất bình thường. Sau cửa vào là một khoảng trống nhỏ dùng làm chỗ tháo giày dép, tiếp theo là đoạn hành lang ngắn có trải thảm. Thanh tra Kazamatsuri đang đứng ở hành lang, trên người là bộ vest gồm cả áo gi lê có xuất xứ Anh quốc.
“Chà, cuối cùng cô nương cũng đến. Tôi cứ lo cô nương bị lạc.”
“Xin lỗi vì tôi đến muộn.” Reiko thành khẩn cúi đầu xin lỗi nhưng nhất quyết không bỏ qua điểm quan trọng. “Thưa thanh tra, xin thanh tra đừng gọi tôi là ‘cô nương’. Làm thế, người khác sẽ bắt chước.”
“Ồ, thế hả?” Thanh tra Kazamatsuri khẽ nghiêng đầu như muốn bảo, gọi thế có gì là không được?
Thanh tra Kazamatsuri, năm nay 32 tuổi, độc thân. Nhưng không phải kiểu độc thân thông thường. Bố anh ta là giám đốc hãng xe hơi hạng trung Kazamatsuri Motors, nói cách khác, Kazamatsuri là công tử con nhà giàu. Bởi vậy, anh xứng đáng được gọi là “quý tộc độc thân”. Tuy nhiên, anh lại đang là cảnh sát thuộc biên chế Sở Cảnh sát Kunitachi với chức danh “thanh tra”. Điều này khiến những người nghiêm túc sẽ thấy không sao hiểu được.
Nếu hỏi Kazamatsuri tại sao lại làm cảnh sát, anh sẽ vừa nở nụ cười ung dung vừa đáp bằng một câu không hẳn là câu trả lời, “Thật ra tôi muốn trở thành một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp cơ”. Câu này cũng không hẳn là câu nói đùa. Trên thực tế, Kazamatsuri đã từng là cái tên khá nổi trong giới bóng chày thời trung học. Tóm lại, có thể lấy ví dụ sau để giải thích rõ hơn vị trí của thanh tra Kazamatsuri: “Quý tử Hanagata Mitsuru1 của hãng xe Hanagata Motors, do thi trượt vào Câu lạc bộ Hanshin Tigers2 nên đành phải dự kỳ thi tuyển cảnh sát để rồi trở thành một cảnh sát”. Hay đơn giản hơn là “công tử nhà giàu đi làm thanh tra”. Dù đảm bảo anh ta sẽ nổi cáu khi nghe câu này.
Hosho Reiko rất ngại tiếp xúc với thanh tra Kazamatsuri. Còn thanh tra Kazamatsuri chẳng mảy may nhận ra điều đó. Thiếu nhạy cảm thế mà cũng làm thanh tra cơ đấy!
“Nạn nhân là Yoshimoto Hitomi, sống tại căn hộ này, 25 tuổi, là nhân viên phái cử3. Cô vào xem đi.”
Thanh tra Kazamatsuri chỉ vào cánh cửa cuối hành lang. Reiko mở cửa, thận trọng bước vào hiện trường. Đó là một căn phòng sàn gỗ rộng chừng sáu chiếu4.
Xác nạn nhân nằm ngay lối vào, úp mặt xuống sàn nhà, chân tay dang rộng thành hình chữ ĐẠI. May quá, không có máu. Có vẻ nạn nhân chết vì bị siết cổ. Do đã chuẩn bị sẵn tính thần đối mặt với một hiện trường đầy máu me nên khi thấy vậy, Reiko nhẹ cả người. Cùng lúc, Reiko có ấn tượng rất lạ với xác chết.
Lý do nằm ở quần áo của nạn nhân. Váy bò ngắn, áo sơ mi vải thô dạng suông. Trên lưng đeo chiếc ba lô nhỏ. Rõ ràng đây là trang phục của người sắp đi ra ngoài. Chưa kể nạn nhân còn đi giày. Nói chính xác là đôi bốt màu nâu. Ở trong nhà mà lại đi bốt. Điều này thật bất thường.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.