Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giỏi Châm Chọc Chính Là Châm Chọc

Sau hi sinh viên mới vào trường, rất nhanh tới kỳ học giáo dục quốc phòng, mỗi ngày trời vừa sáng đã nghe thấy tiếng hành khúc vang khắp sân trường. Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng tới giấc ngủ của “Giáo chủ” Tam Bảo.

Mỗi tối, Tùy Ức xách nước nóng trở về đều nhìn thấy Tam Bảo đang đứng ngoài ban công ký túc bọn họ cầu nguyện.

“Giáo dục quốc phòng không mưa, à hú, cầu trời nóng thêm, à hú, sĩ quan huấn luyện xấu xí, à hú, à hú a~ phạt bọn mày luyện tập đứng theo tư thế quân đội, kỳ học quốc phòng chính là tàn khốc như vậy đó!. Ai bảo bọn mày không để tao ngủ, ai cho bọn mày dành hết phần cơm của tao, trong lòng tao nguyền rủa ngàn vạn lần. Nếu như hôm nào bọn mày học quốc phòng thì hôm đó trời sẽ nắng lớn. Trong lòng tao cầu nguyện hàng ngàn, hàng vạn lần, cầu trời ,cầu trời, nếu bọn mày luyện tập hôm nào hôm đó trời sẽ nắng!”.

Tùy Ức vào cửa đã bị cô ấy kêu tới, “ A Ức, mau đến chúng ta cùng nhau cầu khấn”.

Tùy Ức vội vàng khoát tay, “Không cần đâu, ngài cứ tiếp tục đi”.

Tam Bảo nghiêm túc gật đầu một cái, đứng ngoài ban công tiếp tục cầu khấn.

Cô vừa về thì một lát sau Hà Ca cũng đi vào phòng, cất cao giọng nói, “Ngày mai tổ chức họp lớp , mọi người nhớ phải tham gia đúng giờ đó”.

Tam Bảo làm như không nghe thấy gì vẫn tiếp tục cầu khấn, Yêu Nữ cười một cách bỉ ổi lên tiếng, “Không liên quan đến tớ”.

Lúc đầu Yêu Nữ học ngành y nhưng sau đó lại chuyển đến ngành kiến trúc , nhưng vẫn không chuyển phòng kí túc, cho nên mỗi lần có việc gì cũng bày ra bộ dạng hả hê ngồi xem náo nhiệt.

Tùy Ức nhìn phản ứng của hai người, thay mặt quần chúng bày tỏ lòng biết ơn tới người đưa tin, “ Câu vất vả rồi”.

Hà Cà chắp tay, “Tớ nguyện vì nhân dân phục vụ!”.

Ngày sau ba người đúng thời gian đến phòng hoc, bởi vì khoa y ký túc nam cách ký túc nữ cách xa hơn nửa sân trường, nên mỗi lần họp lớp, bạn hoc Tam Bảo đều tận dụng thời gian có hạn này tiến hành giao lưu với các bạn nam cùng lớp.

“Nhậm gia, gần đây có “Hạt giống” gì tốt không?”

“Có chứ, có chứ, quay đầu lại đây tớ truyền cho cậu!”.

Ở trong lớp tất cả nam sinh đều xem cô ấy như là con trai, cho nên nam sinh thường gọi cô ấy là Nhậm gia. Tam Bảo tồn tại minh chứng cho một chân lý, muốn cùng các bạn nam thiết lập quan hệ nhanh nhất và bền vững nhất, rất đơn giản, chỉ cần nói với cậu ta một câu “Người anh em, muốn “hạt giống” không?”

Cách goi Nhậm gia này liên quan đến một câu chuyện cũ.

Năm đó vào ngày đầu tiên họp lớp, các thành viên trong lớp tự giới thiệu mình, Tam bảo sau khi đi lên nói:

Tớ hơi hồi hộp, chắc các bạn học phía sau tớ cũng rất hồi hộp, như thế này đi, tớ sẽ kể cho mọi người nghe một câu chuyện cười, giảm đi sự hồi hộp và bầu không khí ngột ngạt này”.

Mội người phía dưới lớp vỗ tay đồng ý.

“Xin hỏi mọi người sủi cảo là nam sinh hay là nữ sinh”.

Mọi người phía dưới lớp hò hét ầm ĩ thảo luận, có người nói nam ,có người lại nói là nữ.

Tam Bảo cười thần bí, “Đương nhiên là nam sinh rồi!, bởi vì sủi cảo có bao/da”.

Cả phòng học yên lặng trong nháy mắt.

Sủi cảo…. Có bao/da…

Có bao/da….

.

.

.

Bao / da. . . . . .

Da. . . . . .

(Bao da có nghĩa bóng là …bao quy đầu)

Ba người Tùy Ức, Hà Ca cùng Yêu Nữ cố gắng cúi thấp đầu , cũng không muốn thừa nhận bọn họ ở cùng phòng ký túc.
Nhâm gia sau một lần phát biểu đã trở nên nổi tiếng. Hậu quả là sau chuyện cười này của Tam Bảo, nam sinh lên không nói được câu nào.

Tam Bảo nói chuyện một hồi rồi lại chuyển sang nói chuyện với nhóm khác.

Một nam sinh trong nhóm đó hỏi, “Gần đây tớ thấy một video đặc biệt hot, tuyển tập những bàn thắng của Tề Đạt, các cậu đã xem chưa?”.

Tam Bảo nhào tới hỏi, “Tề Đạt là ai?”.

Tề Đạt. . . ghi bàn. . . tuyển tập

Tề Đạt. . . ghi bàn. . . tuyển tập

Mọi người im lặng, ra vẻ đang bận rộn, sờ đông sờ tây bỏ đi từ từ.

Tam Bảo còn đang ngây thơ chờ câu trả lời.

Tùy Ức không đành lòng, gọi cô lại , “Tam Bảo…”

“Hả?”

“Dè dặt …”

Tam Bảo lại dễ dàng nghe theo, “Được rồi!”

Sau đó lại chạy đi gia nhập vào một nhóm người khác.

Tùy Ức, Hà Ca đều lắc đầu thở dài.

Ngày lại ngày qua đi, thời gian sinh viên mới học quốc phòng cũng kết thúc, Tam Bảo nhìn mặt từng người từng người đen sì trong sân trường tỏ vẻ hài lòng, ngày kết thúc học quốc phòng bốn người rủ nhau đi ngắm các anh chàng quân nhân.

Tam bảo nhỏ giọng nói, “Ôi, nhìn kìa nhìn kìa , cái cậu cao gầy bên kia thật là đẹp trai nha!”.

Yêu Nữ nheo mắt nhìn về phía bên đó, “Câụ không phải ưa thích thư sinh da mặt trắng sao? Người này đen quá!”

Tam Bảo khoanh tay mặt hướng mấy người nói, “Nhưng cậu này da đen nhưng nhìn rất cá tính, tớ thích!”.

Tùy Ức tựa người dưới gốc cây mệt mỏi muốn ngủ, cô không có hứng thú gì với các anh quân nhân này cả, mới sáng sớm đã bất đắc dĩ bị ép buộc lôi đi xem hoạt động này.

Cô cách mấy giây lại nghe được Tam Bảo suýt xoa lên nói yêu thích một cậu quân nhân nào đó, mà Yêu Nữ thì đứng một bên hết sức đả kích cô.

Sau khi lễ duyệt binh kết thúc, ba người lên đường trở về.

Mấy chiếc xe mang biển số quân đội lướt qua người các cô, Tam Bảo bỗng chỉ về phía trước kêu, “Ơ, Tiêu sư huynh kìa!”

Tiêu Tử Uyên và mấy nam sinh đi trước các cô đang nói chuyện gì đó, trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt.

Mấy chiếc xe kia sau khi lướt qua người ấy thì dừng lại, một người đàn ông trung niên bước xuống xe, hình như là gọi tên Tiêu Tử Uyên.

Tiêu Tử Uyên nói gì đó với những người xung quanh, những người ấy rất nhanh đã rời đi, Tiêu Tử Uyên bước tới trước mặt người đàn ông kia cười cười nói nói.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x