Rồng Đỏ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
CHƯƠNG 2
WILL GRAHAM chầm chậm lái xe ngang qua ngôi nhà nơi gia đình Charles Leeds từng sinh sống rồi mất mạng. Các ô cửa sổ tối om. Một bóng đèn ngoài sân vẫn sáng. Anh đậu xe cách đấy hai dãy nhà rồi cuốc bộ ngược lại dưới trời đêm ấm áp, mang theo bản tường trình của cảnh sát điều tra thành phố Atlanta trong một chiếc hộp các tông.
Graham đã nằng nặc chỉ muốn đến đây một mình. Bất cứ ai khác trong nhà sẽ khiến anh sao nhãng – đấy là lý do anh nói với Crawford. Anh có một lý do khác, lý do của riêng anh: anh không rõ mình sẽ phản ứng thế nào. Anh không muốn có một bản mặt cứ chăm chăm nhắm vào anh.
Trong nhà xác anh đã rất ổn.
Căn nhà hai tầng bằng gạch thụt lùi khỏi mặt đường trong một khu vực rậm rạp cây cối. Graham đứng một lúc lâu dưới hàng cây mà ngắm nhìn ngôi nhà. Anh cố tĩnh tâm. Trong trí óc anh một con lắc bằng bạc đu đưa trong bóng tối. Anh chờ cho đến khi con lắc đứng yên.
Vài ba hàng xóm lái xe ngang qua, lướt mắt nhìn căn nhà thật nhanh rồi nhìn ra chỗ khác. Một ngôi nhà có án mạng đối với hàng xóm xung quanh sẽ rất xấu xí, như gương mặt của kẻ đã phản bội lại họ. Chỉ có những người không sống trong vùng cùng đám trẻ con là giương mắt nhìn.
Các màn cửa đều được kéo lên. Graham lấy làm hài lòng. Như thế có nghĩa là không có người bà con nào của gia chủ từng bước vào trong ấy. Nếu là người thân thì họ thường hay hạ hết các màn cửa xuống.
Anh đi lòn ra bên hông nhà, thận trọng di chuyển, không dùng đến đèn pin. Anh dừng lại hai lần để nghe ngóng. Cảnh sát Atlanta biết anh đang ở đây, nhưng hàng xóm thì không. Họ sẽ giật mình hoảng sợ. Biết đâu họ lại nổ súng.
Nhìn qua cửa sổ sau nhà, anh có thể trông thấy suốt từ đấy ra đến ngọn đèn ngoài sân trước, qua những bóng bàn ghế trong nhà. Mùi hoa dành dành sực nức trong không trung. Một hàng hiên rào gỗ đan mắt cáo bọc gần hết phía sau nhà. Trên cánh cửa hàng hiên là dây niêm phong của phòng Cảnh sát Atlanta Graham gỡ dây niêm phong ra mà đi vào.
Cánh cửa từ ngoài hiên dẫn vào gian bếp được bít ván ép ở những chỗ cảnh sát đã tháo kính ra. Dưới ánh đèn pin, Graham mở cửa bằng chiếc chìa cảnh sát đã đưa cho. Anh muốn bật đèn điện. Anh muốn đeo cái phù hiệu sáng bóng của mình vào rồi chính thức gây ra vài ba âm thanh để thông báo về sự có mặt của mình với sự tĩnh lặng của ngôi nhà nơi năm con người đã thiệt mạng. Nhưng anh chẳng làm gì sất. Anh đi vào gian bếp tối om rồi ngồi xuống bên bàn ăn điểm tâm.
Hai bóng đèn định vị trên chiếc máy hút khói sáng xanh trong bóng tối. Anh ngửi thấy mùi véc ni và táo.
Nhiệt kế kêu đánh cách và hệ thống điều hòa bật lên. Graham giật bắn mình khi nghe thấy âm thanh ấy, cảm nhận nỗi sợ hãi nhỏ xuống. Anh quá quen thuộc với ba cái chuyện sợ hãi này rồi. Nỗi sợ này anh có thể xử lý được. Đơn giản là anh chỉ sợ thôi mà, và đằng nào thì anh cũng có thể tiếp tục được thôi.
Khi sợ anh lại có thể nghe và nhìn rõ hơn; nói thì không thể nói gãy gọn được bằng, và nỗi sợ nhiều khi còn biến anh thành ra thô lỗ. Nhưng ở đây chẳng còn lại ai để mà thưa thốt, nên cũng không còn ai để bị anh làm cho phật lòng.
Sự cuồng điên đã lọt vào ngôi nhà này qua cánh cửa dẫn vào trong bếp, đi lại trên đôi giày cỡ 11. Ngồi trong bóng tối, anh cảm nhận thấy sự cuồng điên như một con chó săn đánh hơi chiếc áo.
Graham đã nghiên cứu báo cáo của viên thanh tra đội Trọng án thành phố Atlanta nguyên cả ngày và xế chiều nay. Anh nhớ là đèn trên bộ thông khói bên trên bếp lò vẫn còn mở khi cảnh sát đến đây. Giờ anh cũng bật nó lên.
Hai mẫu thêu lồng khung treo trên vách bên cạnh bếp lò. Một mẫu mang dòng chữ “Nụ hôn không vương vấn được lâu, chỉ nấu ăn là có.” Mẫu kia là “Bạn bè ta luôn thích nhất là vào đến căn bếp, để nghe tâm nhịp của ngôi nhà, để an lòng trong tiếng rì rầm nơi ấy.”
Graham nhìn đồng hồ đeo tay. 11 giờ 30 tối. Theo lời nhân viên khám nghiệm, những cái chết xảy ra vào khoảng giữa 11 giờ đêm và 1 giờ sáng.
Trước hết là chuyện lối vào. Anh suy nghĩ đến điều này…
Tên điên móc khóa của cánh cửa lưới bên ngoài lên, đứng trong bóng tối trên hàng hiên rồi lôi thứ gì đó trong túi ra. Một cái đế hút, có thể là đế của đồ gọt bút chì được thiết kế để dính bám vào màn hình máy tính.
Ngồi khom người nép vào phần nửa dưới cánh cửa bếp bằng gỗ, tên điên ngẩng đầu lên nhìn qua lớp kính. Hắn thè lưỡi liếm vào đế hút, ép nó lên tấm kính rồi gạt cản cho dế dính vào. Một lưỡi dao cắt kính nho nhỏ được cột vào đế bằng một sợi dây để hắn có thể cắt thành vòng tròn.
Sách liên quan
Nghệ Thuật Và Vật Lý – Đọc sách online ebook pdf
Leonard Shlain
Mập đẹp, béo dễ thương – Đọc sách online ebook pdf
Cửu Lộ Phi Hương
Vương Triều Sụp Đổ – Đọc sách online ebook pdf
Hoàng Quốc Hải
Cuộc Chiến Disney – Đọc sách online ebook pdf
James B. Stewart
Huyền Trân Công Chúa – Đọc sách online ebook pdf
Hoàng Quốc Hải