Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Rong của tác giả Võ Thị Hà

Anh hai hay gọi em là Út khờ, Út ngẩn nhưng lại hay lén khi em vắng nhà, leo lên gác coi tranh em vẽ, coi văn em viết, dọn dẹp mớ bút giấy tứ tung, vụn vặt.

Một bận, lâu em mới về, thấy nhà cửa vắng tanh vắng ngắt. Sang nhà Sáu Tửu, thấy anh đang chập men với cá luộc. Hỏi chị dâu đâu, anh vặn mắt đỏ kè, cộc lốc “Chết rồi!”. Tất nhiên em không tin chị dâu chết. Bà Sáu Tửu kéo em ra bờ chuối bảo anh với chị dâu gây lộn, chị bồng con về nhà ngoại rồi.

Em hỏi lý do, bà bảo “Thì đó, con vợ nó ghen thằng anh mày trăng gió với con Hoa bán rượu, nói qua nói lại sinh gây lộn, chỉ thương thằng bé, bị con mẹ nó cắp đi, khóc rầm trời, khản khô giọng”.

Em dợm bước đi thì bị anh hai quát “Quay lại!”. Em vẫn cứ đi, anh hai loạng choạng nắm lấy cùi tay em.

– Việc tao, tao lo, mắc mớ chi mày!

Em vẫn dấm dẳn đi, anh hai gầm lên:

– Mày đúng không phải con của má, con nhặt cứng đầu!

Em quay lại, anh hai say quá rồi, đứng không có vững nữa, mặc ông Sáu Tửu dìu như lôi vô giường.

Em ra bến nước, coi người ta giặt đồ. Đám cá mương bụng trắng vây quanh chùm tã lót giũ xuống hố nước xanh đen, em soi mắt mình dưới đó: này mày rậm, mắt đen, này da trắng, tóc huyền, này bụ bẫm, khờ khạo. Đâu có giống anh hai cùi cục, đen đúa. Em là con nhặt, con rơi, hèn chi anh hai hay lén nhìn em thở dài.

Tối rồi, em không muốn về, em ra ngoài đồng. Lúa đang trổ bông, bảo vệ đồng cấm không cho cạo cỏ, cỏ mọc xanh um, tất tả, nhồn nhột, lúa thơm ở ruộng nhà ai bay bay, ngoài mương, đám bèo tấm sau một chiều tan tác đang dồn lại theo nước, róc rách. Em ngồi trên cỏ, cố gạt anh hai ra mà không được.

Em là con nhặt sao anh hai chiều em vậy, thương em vậy, em mè nheo, vòi vĩnh, thích gì được nấy. Hồi xưa, anh hai còn chải tóc, tết tóc, rửa mặt, trộn cơm đường cho em ăn nữa. Lấy vợ rồi, anh hai vẫn thương em cơ mà. Cơn cớ chi em là con nhặt?

– Ngồi đó chi?

Ánh đèn vành vọt soi mặt em. Thằng Nam treo thứ ánh sáng ấy trước bụng, chắc đi soi. Em không buồn nhìn nó lâu:

– Buồn… ngồi.

Nó tắt phụt cái đèn, thản nhiên ngồi xuống. Nó ít tuổi hơn em mà coi bộ “dừ” dữ, coi bộ cũng hung trai ra trò.

– Ăn hông?

Lôi ra mấy cái kẹo dừa xanh nõn, nó nhìn em. Canh nó ngó lơ loẹo quẹo, em nhón một cây, không thèm bóc, cho vô mồm.

– Bộ buồn chuyện anh hai hả?

– Sao biết?

– Người gì đâu…

– Định không về hả? Mà thôi, ngủ đây một đêm, cho nó lành.

– Biết chi mà nói?

– Chắc đêm nay anh hai không ngủ được!

– Con nhặt mà, mắc mớ chi?

– Nhưng có khi còn thương hơn…

– Ngộ hả?

– Ừ! Ngộ từ xưa, hồi thấy hoa vàng chưng cửa.

– Biết tui không phải em ruột anh hai hồi nào?

– Hổi thấy ông khóc khi Út sốt. Ổng cứ nhắc hồi “Anh thương em, Út ơi!”

Giọng thằng Nam như diễn đoạn.

– Lấy vợ mà mặt ổng buồn xo, hóng mắt Út hoài!

Đêm đó em ngủ trên chân thằng Nam, lặng lẽ. Nó độ lượng ngồi im suốt đêm, muỗi rò chắc cũng hông dám đập.

Em về nhà buổi tinh sương, đi một chặp không ngoái lại nhìn.

Mắt anh hai đỏ kè, nhức nhối. Em vô nhà tắm, xối nước rầm rầm. Chốc ra, không thấy anh đâu.

Chị dâu về, thằng cu con khấp khởi nhoài về tay em. Em bế nó cho chị đi nấu cơm, cà má vô tóc tơ thằng nhỏ, cù rốn nó cười rúc rích.

Cường xuất hiện không báo trước, anh xa em hai năm nay mà không thèm nói một lời, hai năm ròng với bao nhiêu biến sự trên đời, lại chọn lúc này để trở lại tìm em. Em rẫu rĩ nhìn vào mắt Cường, ý nghĩ vời vợi liệu hình ảnh em sẽ mãi được giữ trong vòm mắt ấy?

Anh em lùa đàn vịt tơ về, rộn rạo một khoảng sân, ống quần te tua ướt rượt, đám rong xanh ẩn nhoè ướt xáp xơ…

Cường ăn cơm chị dâu nấu, với em bên hông nhà ẩm ướt, thằng Nam đi nương về, dò vô bế thằng cu con, ngó em, mắt sầm sầm.

– Đi với anh!

Cường nói.

Em không nói, lẳng lặng ra vườn ngắt nhúm lá xoài non, chấm mắm. Lá xoài chua chát, đăng đắng ngăn không cho em nói.

Cường ngủ quên trên gác xép của em, em sang má gọi “má ơi” ngon lành, má nhìn em xót xa.

– Con đi nghe má?

– Con đừng đi!

– Má nhặt con về sao hông nói với con?

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x