Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Sát Thủ Bóng Đêm của tác giả Jeff Lindsay.

Lại là mặt trăng đó, to và lơ lửng rất gần trên bầu trời nhiệt đới, xuyên qua màn đêm đen đặc và thì thầm vào đôi tai đang run rẩy của Người Lữ Hành Tối Tăm – linh hồn giả tưởng của Dexter – kẻ đang nép mình co cụm trong băng ghế sau chiếc xe Dodge K.

Mặt trăng lừa bịp ấy, Lucifer khiếm nhã cường ngôn ấy, vượt qua bầu trời trống trải để chạm tới trái tim đen tối của những con quái vật bóng đêm phía dưới, gọi chúng tới chốn vui chơi nhộn nhịp của riêng chúng. Mà đúng hơn là gọi chính con quái vật ngay kia, đằng sau cây trúc đào, con quái vật mang những sọc vằn như hổ được tạo ra từ ánh trăng xuyên qua tán lá – con quái vật với tất cả các giác quan đang căng lên chờ đợi khoảnh khắc được nhảy vọt ra khỏi nơi ẩn nấp. Đó chính là Dexter trong bóng tối, đang lắng nghe những lời thì thầm kinh khủng nhỏ giọt xuống nơi ẩn náu được che chắn của tôi.

Linh hồn bóng đêm thân thuộc trong tôi thúc giục tấn công, ngay bây giờ, cắm ngập chiếc răng nanh đang sáng lên dưới ánh trăng vào phần thịt mỏng manh phía bên kia hàng rào. Nhưng chưa phải lúc. Và vì thế tôi đợi, thận trọng quan sát nạn nhân ngây thơ với đôi mắt đang mở to, có vẻ cũng cảm thấy có ai đó đang nhìn theo nhưng không biết rằng tôi ở ngay đây, chỉ cách ba bước chân về phía bên kia hàng rào.

Tôi có thể dễ dàng trượt ra như lưỡi dao (mà tôi chính là thế), và thực hiện công việc thần kỳ tuyệt vời của mình… Nhưng tôi đợi, dù có thể bị nghi ngờ song chẳng có ai tìm ra. Khoảng lặng dài với những đầu ngón chân bấu víu vào nhau và tôi chỉ đơn thuần đợi “đến lúc”: Một bước nhảy vọt, bàn tay vươn dài, và niềm vui sướng lạnh lẽo khi tôi nhìn thấy nỗi sợ hãi lan tỏa trên khuôn mặt nạn nhân.

Nhưng không. Có điều gì đó không đúng.

Và bây giờ, đến lượt Dexter thấy gai người đến buồn nôn vì những con mắt phía sau lưng, cả nỗi sợ hãi dâng lên khi tôi dần chắc chắn rằng có thứ gì đó cũng đang rình rập mình. Hẳn một kẻ săn đêm nào đó đang nhỏ nước dãi thèm thuồng khi ánh mắt gã bắt gặp tôi, và tôi không thích suy nghĩ ấy.

Và như một tràng sấm nhỏ, những tiếng vỗ tay hân hoan không biết từ đâu nhanh chóng ập xuống quanh tôi, tôi thoáng thấy hàm răng lấp lánh của thằng nhóc chín tuổi hàng xóm, “Ồ ! Một, hai, ba, Dexter !”. Với tốc độ hủy diệt của đám nhóc miệng còn hôi sữa, chúng vừa cười khanh khách vừa la hét dữ dội trong khi tôi vẫn đứng trong bụi cây và chịu cảnh bị làm nhục. Vậy là xong. Thằng nhóc Cody sáu tuổi nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ thất vọng, như thể Dexter Chúa Tể Bóng Đêm đã bỏ lỡ con mồi của hắn. Astor – đứa chị gái chín tuổi của nó – nhập hội với lũ nhóc trước khi chúng chạy biến vào bóng tối một lần nữa, đến những nơi ẩn náu mới và phức tạp hơn, bỏ lại tôi cô đơn trong nỗi xấu hổ của chính mình.

Dexter đã không thể đá cái lon. Và bây giờ Dexter là Nó. Một lần nữa.

Bạn có thể tự hỏi làm thế nào điều này lại xảy ra ? Làm thế nào việc săn đêm của Dexter có thể giảm sút đến thế ? Trước đây, những kẻ săn mồi dị thường khủng khiếp đã luôn chờ đợi sự chú ý đặc biệt của Dexter – kẻ cũng dị thường khủng khiếp chẳng kém gì chúng – và giờ thì tôi ở đây, rình rập một hộp mì Chef Boyardee rỗng tuếch mà không gì tệ hơn thứ nước sốt nhạt nhẽo. Tôi đang ở đây, phung phí thời gian quý báu chỉ để thua một trò chơi mình đã ngừng chơi kể từ khi lên mười.

Thậm chí còn tệ hơn nữa, tôi là NÓ.

“Một. Hai. Ba”, tôi hô lớn. Tôi luôn là một tay chơi đẹp và trung thực.

Làm thế nào điều này có thể ? Làm thế nào quỷ dữ Dexter vẫn cảm thấy trọng lượng của mặt trăng nhưng lại không thể thoát ra khỏi đống rối ren, cắt lát thi thể của những người rất cần dù chỉ một chút phán quyết tử tế của Dexter ?

Làm thế nào trong một đêm như thế này, Kẻ Báo Thù Máu Lạnh có thể từ chối đưa Người Lữ Hành Tối Tăm ra ngoài dạo chơi một lát ?

“Bốn. Năm. Sáu.”

Harry – người cha nuôi khôn ngoan của tôi – đã dạy tôi sự cân bằng thận trọng giữa Nhu Cầu và Dao. Ông đã mang tôi về – một thằng bé mà ông nhìn thấu Nhu Cầu giết người mãnh liệt chẳng thể ngăn cản nổi đang chảy trong nó – thứ không gì có thể thay đổi được – và Harry đã tôi luyện nó thành một kẻ khát máu chỉ giết những kẻ giết người: Dexter – kẻ không cần dùng đến chó săn, kẻ trốn đằng sau một khuôn mặt giống khuôn mặt của con người và theo dấu những tên sát nhân hàng loạt ngỗ ngược thực sự – những kẻ giết người chẳng cần lý do gì mà rất có thể tôi đã trở thành một trong số bọn chúng, nếu không nhờ kế hoạch của Harry. Có rất nhiều tên xứng đáng bị trừng phạt, Dexter, người cha nuôi cảnh sát tuyệt vời của tôi đã nói thế.

“Bảy. Tám. Chín.”

Ông đã dạy tôi làm thế nào để tìm thấy những bạn chơi đặc biệt và đảm bảo chúng xứng đáng có một cuộc gọi xã giao từ tôi lẫn Người Lữ Hành Tối Tăm của mình. Và thậm chí, ông đã dạy tôi làm thế nào để tồn tại an toàn cùng linh hồn trong tôi mà không bị bắt. Chỉ một cảnh sát mới có thể dạy tôi những điều như thế. Ông đã giúp tôi xây dựng một nơi trú ẩn riêng tư chính đáng, và nhắc nhở tôi rằng tôi phải quen với việc sống cùng bản năng đen tối trong mình, hơn thế nữa, phải luôn luôn tỏ ra bình thường trong tất cả mọi chuyện.

Vì vậy, tôi học được cách ăn mặc gọn gàng, cách cười và cả cách đánh răng. Tôi đã trở thành một con người giả hoàn hảo, nói những điều ngu ngốc và vô nghĩa mà con người nói với nhau cả ngày dài. Không ai nghi ngờ điều gì ẩn nấp đằng sau nụ cười bắt chước sự hoàn hảo của tôi. Không ai trừ em gái nuôi của tôi – Deborah, nhưng cô ấy chấp nhận con người thật của tôi.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x