Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tên hung thần

Một buổi sáng, Bistèque đã đóng xe rờ-moóc gắn phía sau, chở tới không những đống các tông xốp như đã hứa mà còn đầy đủ vật liệu để xây dựng vách ngăn phòng thu thanh rầm thượng. Hắn đã thực hiện một cách can trường năm chuyến xe đi – về giữa con hẻm Fernet với xưởng mộc – nơi một người anh họ hắn đang làm việc. Nội trong ngày đó, ba vách ngăn dựng xong !

Và vậy là trong lúc nhóm này đang cưa bào đục đẽo, thì nhóm kia (gồm những tên trí thức hơn hoặc là… hậu đậu hơn, muốn gọi sao cũng được), đặc biệt Mady và Guille thì bươi óc để tìm cho được những ý tưởng độc đáo cho buổi phát sóng. Fournel đi từ nhóm này qua nhóm khác, lúc thì giúp một tay cho những người lao động, lúc thì gợi ý hoặc phê bình các nhà trí thức.

Mọi việc đang diễn biến tốt đẹp thì ngày thứ tư bắt đầu bằng một biến cố khiến ai nấy cũng rầu rĩ. Tidou sáng hôm đó tới sớm hơn hết, thấy cái bảng hiệu đẹp đẽ bị liệng xuống đất ngay giữa lề đường. Tên cường đạo nào đó đã viết thêm một dòng chữ mất dạy bằng bút dạ đỏ:

ĐÀI PHÁT THANH GÀ GIÒ

TẦNG 6

ĐÀI PHÁT THANH… TIẾN LÊN !

VÀ TẤM BẢNG HIỆU… TUỘT XUỐNG !!!

Fournel thở dài:

– Mấy thằng ranh con trong xóm !

Cả bọn gắn lại bảng hiệu mới và không thèm nghĩ tới chuyện đó nữa.

Nhưng ngay trong chiều hôm đó, điện thoại réo lên trong phòng thu thanh. Mady, lúc đó đang đứng gần bên, bèn nhấc máy lên. Mấy đứa con trai khi nhìn thấy cô vẫy tay đã tiến tới gần. Chúng trông thấy mặt cô biến sắc. Fournel vội đón lấy máy nhưng không kịp: bên đầu dây kia đã gác máy.

– Chuyện gì vậy ? – Fournel lo lắng hỏi.

– Họ xưng danh là “Hung Thần”. Em thấy hình như là giọng đàn ông, nhưng không rõ ràng, làm như thể họ nói qua cái khăn tay.

– Cái trò cổ điển! – Tidou nói. – Họ nói gì ?

Mady cố gắng lặp lại từng chữ một:

– Đây là “Hung Thần” đang lên tiếng. Coi chừng đó nha ! Nếu đài phát thanh Gà Giò cứ “lên” quá, thì không phải chỉ có tấm bảng hiệu tuột xuống đâu… !

– Đồ hăm doạ rẻ tiền ! – Fournel kêu lên. – Anh em mình đã bắt đầu đâu ! Đài phát thanh Gà Giò cũng có nhiều kẻ ganh tị đó, nhưng kiểu như vậy thì chưa bao giờ ! Trừ phi…

Anh ngừng lại nửa chừng.

– Trừ phi sao ? – Tidou hỏi.

– Mấy em đừng mếch lòng nghe. – Chàng thanh niên nói với cả bọn. – Nhưng tôi cho là sau những cuộc phiêu lưu, điều tra của các em… tôi cho là các em có một vài kẻ thù nào đó, chúng nhắm đến các em, chớ không phải đài phát thanh…

– Cũng có thể. – Tidou thừa nhận. – Nhưng nếu vậy thì đây cũng là lần đầu tiên bọn em gặp chuyện như vầy.

– Lý do đơn giản là, – Tondu kéo dài giọng. – những kẻ thù mà anh nói đều đã xộ khám hết rồi.

Một thời gian yên lặng đầy bối rối kéo dài.

Gnafron là đứa phá vỡ sự yên lặng đó:
– Có một điều chắc chắn là tên cường đạo sáng nay với tên gọi điện thoại chỉ là một. Không phải là bọn ranh con trong xóm giựt tấm bảng hiệu đâu…

Tidou hỏi:

– Nó đâu rồi ?

– Nó là ai chớ ?

– Tấm bảng hiệu !

Bistèque nắm chặt tay lại.

– Ở trong thùng rác, – hắn thú nhận, – tớ liệng rồi !

– Dứt khoát phải đi lấy lại tấm bảng hiệu. Tidou nói, – Dù tên phá hoại này có dính dáng gì đến kẻ gọi điện hay không, thì bọn mình chỉ có tấm bảng hiệu làm đầu mối. Bọn mình không thấy gì nhưng có thể Kafi thấy…

Con chó trứ danh liền cạ mõm vào chân cậu chủ.

Bistèque đã phóng xuống cầu thang bốn nấc một. Ba phút sau hắn trở về cùng với “tang vật”.

– Hên quá ! Hì… hì !… Nó vẫn còn đó.

Nhưng khi hắn đưa tấm bảng vào mũi Kafi, chú cẩu liền nhăn mặt bỏ đi.

Tidou liền cầm tấm bảng đưa lên mũi ngửi.

– Chẳng có gì đáng ngạc nhiên hết. Nó hôi rình à ! Chắc không đi tới đâu: tất cả loại mực bút dạ đều hôi như nhau thôi !

Đầy thất vọng, hắn đặt tấm bảng lên bàn.

Vào đúng lúc đó chuông điện thoại lại reo.

Lân này Tidou đứng gần hơn cả. Hắn vừa đưa tay cầm vừa đưa mắt nhìn Fournel.

– Chờ chút. – Anh nói nhỏ và chạy vội đi lấy máy ghi âm bỏ túi.

Anh cho máy chạy rồi đưa micrô tới sát ống nghe…

Chuông reo đến lần thứ năm thì anh nhấc máy.

Tất cả xúm xít quanh anh, nín thở chờ đợi…

– Alô ! Marcel hả ?

Cả bọn đều nghe rất rõ ràng, bởi người đàn bà ở đầu dây kia đang rống lên hết cỡ. Rõ ràng bà ta đang nổi cơn tam bành khủng khiếp và không để cho Fournel có một giây nào để thông báo là bà lầm số và tên anh không phải là Marcel. Bà tuôn ra một tràng tất cả những gì chất chứa trong lòng mà không hề mảy may nghi ngờ rằng lời lẽ thống thiết của mình đang được ghi âm để lưu giữ đến muôn đời !…

“Bộ anh tưởng như vậy êm chuyện rồi hả ? Anh lầm to rồi ! Nghe ra chưa, Marcel ? Lầm rồi ! Hết rồi ! Hết rồi! Qua rồi cái thời đàn bà phải quỳ luỵ trước thằng chồng độc tài rồi. Chấm dứt rồi ! Không có ai bắt buộc tui phải giặt vớ, đánh giày cho anh nữa đâu Marcel ! Đừng hòng có ai bắt tui phải nấu nướng cho anh được tự do rung đùi nữa đâu Marcel !

Chấm dứt sạch rồi, món củ cải nấu kem, chấm dứt luôn mấy món xá lị hảo hạng ! Anh cứ việc tự động luộc mấy cái hột vịt mà dộng, nếu anh còn biết làm bếp… A ! Cứ nghĩ lại mấy lời đường mật hồi mới cưới… Hả, đâu hết rồi ? Bay theo mây gió hết sạch rồi, phải không ?… “Germaine yêu quý của anh ở đây nè ! Germaine yêu quý của anh ở kia kìa!” Anh biết anh là cái thứ gì không hả Marcel ? Biết không hả ?”.

Dòng thác đột ngột ngưng ngang. Germaine đang đợi câu trả lời – nhưng nhất định không phải là câu của Fournel…

– Không, không biết được !… Lý do đơn giản là vì tôi không phải Marcel. Tôi là Pierre Fournel và tôi cũng không được quen bà. Chắc bà lầm số…

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x