
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 – Ngôi Làng Bị Lụt – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
BÀI THƠ MẬT MÃ
Đúng là làm ơn mắc oán. Hai thầy trò Tidou lủi thủi trở về trang trại trong luc Kafi sủa cáu kỉnh. Chớ gì nữa, con sói chỉ muốn “bụp” gã vô ơn một phát cho bõ ghét.
Bữa điểm tâm buổi sáng quây quần đủ mặt các chiến hữu. Không đợi bạn bè thắc mắc. Tidou kể lại câu chuyện cứu người cùng với cách cư xử kỳ dị của Xi Cà Que. Hắn kết luận:
– Anh ta thay đổi tính tình nhanh như chong chóng, nhưng tôi không tin rằng đó là hậu quả của sự “mát dây”.
Mady thừ người:
– Con vật cũng phải biết ơn kẻ cứu tử mình. Huống chi là con người. Có thể Xi Cà Que quá đa nghi thôi, tính đa nghi nhìn cái tốt cũng thành xấu.
Tondu gãi cái đầu trọc:
– Chắc chắn là gã không mất trí chứ ?
– Không, cho dù người ta cũng rất dễ dàng phát điên khi gặp quá nhiều tai họa: trang trại gia đình bị chặn cướp và cha mẹ nuôi hị xe cán chết. Mày hiểu không Giác Đấu, hiện giờ Xi Cà Que cứ đinh ninh rằng cái hồ sắp cạn nước kia là tài sản riêng của anh ta, và thậm chí cả . . báu vật “trời ơi đất hỡi” dưới đáy hồ nữa. Anh ta có cảm giác như mọi người đến đây nhằm cướp đoạt của anh ta cái báu vật tưởng tượng ấy.
Guille trầm ngâm :
– Càng tốt. Niềm tin là phân nửa sự thật. Chúng ta cần phải giảng hòa với anh ta.
Gnafron gục gặc:
– Chúng ta cứ đến thăm anh ta xem có bị xua đuổi không nào.
*** ***
Chiều hôm đó, đám trẻ kéo rốc lực lượng tới túp lều hiu quạnh của Xi Cà Que. Tiếng giậm giò của lũ nhóc thình thịch khiến Xi Cà Que giận dữ. Gã chụp “đả cẩu bổng” phóng vút ra nhưng buông xuôi cây gậy xuống và nở nụ cười niềm nở:
– Ô, chào Kafi. Lại đây, chú chó yêu quý của ta.
Kafi nhìn chủ, lưỡng lự. Tidou thì thầm:
– Lại gần annh ta đi Kafi. Anh ta không đánh mày đâu.
Xi Cà Que gật đầu. Gã đấm ngực :
– Chú em nói chí lý, ta là một thằng cực kỳ tệ. Nhưng ta vẫn còn hiểu được sự tồi tệ của mình, mời quý vị vào nhà để ta tạ lỗi cái sự lãng nhách hồi sáng.
Sau cơn chưng hửng, cả đám mạnh dạn vô lều. Coi, trên chiếc bàn xộc xệch nằm chỏng trơ vài chiếc đĩa chưa rửa. Bếp củi trong nhà tắt ngấm làm Mady xốn xang, cỏ bé hỏi bâng quơ:
– Chúng ta ngồi xuống đất nhé…
Xi Cà Que đỏ ửng mặt như người mắc cỡ. Gã xuống nhà bếp làm một loạt sáu ly nước lọc.
– Nếu quí vị không chê tôi là thằng điên thì hãy uống cạn sáu ly này. Xin nói trước, đó là thứ nước hồ Maubrac chữa bịnh mà tôi dự trữ trong lu đấy.
Mắt Hề Xiếc Gnafron sáng rỡ :
– Đưa em, anh hai. Em đang cần mát da mát thịt đây.
Cu cậu chơi một cái ực gọn gàng khiến Xi Cà Que khoái trá. Gã phát bieu hào hứng :
– Các vị đúng là bạn của tôi. Bậy giờ các vị muốn nghe chuyện cổ tích gì ?
– Hì hì, em thích nghe chuyện cổ đời anh nhất.
Xi Cà Que nhắm nghiền mắt :
– Cách đây 15 năm tôi đã mất tất cả nhưng giờ thì tôi sắp thu hồi tất cả…
Mady chớp mi :
– Tụi em hiểu nỗi đau lòng của anh. Đầu đuôi là do người ta đắp đập ngăn dòng cho nhà máy thủy diện trên núi và ngôi làng Maubrac bị vùi chôn.
– Chúa ơi, ai tiết lộ cho cô em điều đó ?
– Thưa, ông bà Pougeat chủ nhà nghỉ của tụi em.
– Á à, hai người đó đứng đắn đấy, họ có trang trại ở Cabrette chứ gì. Họ còn nói thêm gì không ?
– Họ kể rằng sau khi gia đình anh bị cướp sạch tài sản và cha mẹ nuôi anh bị tai nạn giao thông, anh như người mất hồn và thơ thẩn với căn lều bên bờ hồ.
Xi Cà Que cười gằn :
– Ông bà Pougeat chỉ biết một phần. Phần quan trọng nhất họ làm sao biết. Quý vị phải hiểu tôi là một thằng lẽ ra vô cùng giàu có với số của cải thừa kế.
Cái nhìn của gia chủ đột ngột vằn vện những tia máu đỏ làm đám trẻ sốt vó. Gã lại sắp nổi khùng chăng ? Mady là kẻ đứng dậy đầu tiên, nhưng gã đã giờ tay :
– Đừng, các bạn đừng bỏ tôi lúc này. Tôi… tôi rất cần bạn tốt để tâm sự…
Cô bé thở phào ngồi xuống chiếc ghế đẩu. Xi Cà Que nhìn xuống sàn nhà:
– Đây là lần duy nhất trong đời, tôi nói ra cho một người không phải là cái bóng của tôi. Các bạn nghe đây, cha mẹ nuôi của tôi giàu vô kể, trước khi qua đời bất đắc kỳ tử, hai ông bà đã để lại cho thằng dưỡng tử là… tôi một gia tài kếch xù. Gia tài đó còn lớn hơn số của cải bị cướp, ừm, có thể gọi nó là kho báu cũng được.
Tidou ngỡ ngàng :
– Tại sao anh vẫn nghèo xác xơ chứ, nếu…
– Khỏi cắt lời tôi. Kho báu ấy có bị mất đâu, nó vẫn còn nguyên si trong một bài thơ mật mã. Khi nào tôi còn giữ bài thơ do cha mẹ tôi truyền lại thì tôi vẫn còn là tỉ phú của làng này.
Sáu người bạn đồng hành há hốc mồm. Quái quỷ ạ, kho báu gia bảo lại ẩn tàng trong một bài thơ ư ? Thằng Nghệ Sĩ chịu hết nổi, nó chạnh lòng nghề nghiệp tức thì :
– Bài thơ thế nào hả anh ?
Xi Cà Que gật đầu:
– Tôi đã giấu tờ giấy chép bài thơ vô một chỗ bí mật tuyệt đối, tuy nhiên quý vị khỏi thấp thỏm, tôi sẽ đọc. Dù sao tôi đã thuộc làu làu.
– -Ông anh có thể đọc cho tụi này nghe chứ ?
– -Dĩ nhiên. Các cô cậu và chó Kafi là ân nhân của tôi mà. Tôi còn nhớ bài thơ có tựa là “Thấu chăng tình ta”
– Xi Cà Que khởi sự mơ màng. Sau mười giây gã tuôn một mạch:
“Hãy trở về người ơi
Winter bạn lòng tôi
Peter này vẫn đợi
Hãy trở về người ơi
Ôi bao ngày xa xôi
Gió cuốn là vàng rơi
Vì nàng ta mãi đợi
Gió, gió mãi không thôi
Ta như chim nhỏ nhoi
Có cánh nhưng vô hướng
Ôi, hạnh phúc mong manh
Quãng đời ta đâu thấy
Ung dung thời gian qua
Với nụ cười xót xa
Giá biết nàng nơi nao
Peter nguyện tiến vào
Franci cao vòi vọi
Gió cát Sahara
U ám trước mặt ta
Rõ bình minh vẫy gọi
Tình ta vượt sóng cồn
Qua đại dương mênh mông
Peter ta tiến công
Ủ ấp nỗi hoài mong”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.