
Sói và Gia Vị Tập 3 – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương II
Người ta vẫn hay bảo thương nhân là những kẻ dù có bị bao mối lo toan đè nặng thì vẫn có thể dễ dàng đặt lưng ngủ ngon lành.
Thế nên dẫu lòng vẫn còn đang lấn cấn chuyện Holo có thể sẽ tự mình rời đi trong đêm, Lawrence vẫn ngủ say sưa và chỉ tỉnh giấc khi nghe tiếng chim hót bên ngoài cửa sổ.
Tuy không có những cử chỉ quá khích như nhảy bổ ra khỏi giường nhưng Lawrence quả thật đã liếc sang giường bên và lập tức thở phào nhẹ nhõm khi thấy Holo vẫn còn ở đó.
Anh rời giường và bước ra nhìn ngắm bên ngoài cửa sổ. Bên trong phòng vẫn đang khá lạnh, nhưng khí trời buổi ban mai ở ngoài kia lại càng thêm buốt cóng; chỉ vừa mới tiếp xúc với nó là hơi thở của anh liền biến thành một làn khói trắng.
Tuy vậy bầu không khí lạnh lẽo kia lại trong trẻo bất ngờ – một buổi sáng tinh mơ chiết xuất từ pha lê.
Trên mặt đường đối diện nhà trọ đã bắt đầu có người lại qua. Cúi xuống quan sát những thương nhân thành thị, đám người thức giấc còn sớm hơn cả những tay thương nhân lưu động vốn nổi danh với việc dậy sớm, Lawrence thầm sắp xếp lịch làm việc của ngày hôm nay trong đầu, cuối cùng hô lên “được rồi” khi mọi thứ đã vào guồng.
Tuy không hẳn là muốn đền bù cho sai lầm ngớ ngẩn của mình ngày hôm qua nhưng Lawrence thật lòng hy vọng có thể tận hưởng trọn vẹn kì lễ hội – bắt đầu từ ngày mai – với Holo, tức là anh phải hoàn tất công cán của mình trong hôm nay.
Việc đầu tiên cần làm lúc này là bán hết chỗ hàng đã mua ở Ruvinheigen, Lawrence thầm nghĩ và xoay người lại nhìn về phía căn phòng.
Lòng vẫn còn nặng trĩu sau sự cố tối qua, anh bước về phía người bạn đồng hành của mình, lúc này đang ngủ nướng như thường lệ, định bụng đánh thức cô dậy – nhưng đúng lúc đó chợt khựng lại và nhíu hai hàng chân mày.
Chuyện Holo ngủ đến đã đời mới chịu dậy không phải là hiếm, nhưng hình như có gì đó không đúng.
Tiếng ngáy thoải mái mọi khi hôm nay tự dưng mất tăm.
Lawrence với tay tới chỗ cô, lo lắng không biết sự im lặng này có đúng như mình đoán hay không. vẻ như cô nàng cũng cảm nhận được, chiếc chăn bên trên khẽ lay động.
Anh nhẹ nhàng nhấc tấm chăn lên.
Khung cảnh bên dưới khiến anh thở dài thườn thượt.
Dưới chiếc chăn, khuôn mặt Holo trông thất thểu tội nghiệp hơn bất cứ chú mèo con bị bỏ hoang nào.
“Lại đau đầu à?”
Có lẽ đến cả xoay đầu cũng gây đau đớn, nên đôi tai của cô gái khẽ nhúc nhích thay cho lời đáp.
Đang định tiếp tục làm một bài thuyết giáo nho nhỏ thì anh chợt nhớ tới chuyện đêm qua, thế là lại thôi. Dù sao cô ấy cũng chả có bụng dạ nào mà nghe.
“Để tôi đi lấy cho cô cốc nước, cả một cái xô nữa, phòng khi cần. Cô cứ ngồi yên và nghỉ ngơi đi.”
Anh nhấn mạnh vào phần “ngồi yên”, khiến hai tai cô lại khẽ lay động.
Lawrence không nghĩ cô sẽ ngoan ngoãn cư xử y như lời anh bảo, nhưng coi bộ cô nàng cũng không thể đi đâu trong tình trạng thê thảm thế kia. Thấy cô chưa thể gói ghém đồ và tự mình rời đi khiến anh nhẹ nhõm đôi chút.
Anh biết Holo hoàn toàn có thể giả vờ rằng mình đang đau đầu, tuy nhiên khuôn mặt trắng bệch kia khiến anh khá nghi ngờ về tính khả thi của chuyện đó.
Trong đầu nghĩ vẩn nghĩ vơ, anh lặng thinh không nói thêm gì nữa, chỉ tập trung sửa soạn để chuẩn bị ra ngoài, sau đó quay trở về giường của cô – bây giờ rõ ràng cô nàng còn không thể làm nổi một việc đơn giản như tự xoay người lại.
“Lễ hội phải đến ngày mai mới bắt đầu, vậy nên cô không cần phải vội đâu.”
Vẻ nhẹ nhõm lập tức hiện lên trên khuôn mặt kiệt quệ và đuối rượu của Holo, thấy vậy Lawrence không khỏi bật cười.
Dường như với Holo, cơn đau đầu sau khi say còn không quan trọng bằng việc được đi trẩy hội.
“Chiều tôi sẽ về.”
Hai tai của cô vẫn không nhúc nhích, câu vừa rồi hiển nhiên không hề khiến Holo mảy may để ý.
Lawrence chỉ đành cười khổ, và thấy vậy, khóe miệng của Holo từ từ nhếch lên rồi vẽ thành một nụ cười thật tươi.
Có vẻ như cô nàng cố ý làm vậy.
Lawrence nhún vai rồi đắp lại chăn lên người Holo. Tin chắc bên dưới chăn cô nàng vẫn đang cười toét miệng.
Nhưng nói thì nói vậy, thật lòng anh vẫn rất mừng khi thấy cô không hờn giận gì sau vụ tối hôm qua.
Trước khi rời khỏi phòng, Lawrence vẫn cố ngoái lại nhìn Holo một lần nữa. Chóp đuôi của cô ló ra khỏi tấm chăn và vẫy qua vẫy lại hai lần, cứ như đang vẫy tay chào tạm biệt.
Thầm nhủ khi về sẽ mua cho cô cái gì đó ngon ngon, anh khẽ đóng cửa lại.
Mua bán trước khi tiếng chuông mở chợ vang lên không phải là một hành vi được chào đón ở bất kì thị trấn nào – nếu là ở bên trong khu chợ lại càng khó coi hơn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.