Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia của tác giả Mã Cát Ma

Chương 2: Ta Là Trần Thế Mỹ

Tống triều, Nguyên niên Nhân Tông, mưa thuận gió hoà, trăm họ an khang.

Vì cảm tạ ân đức trời cao, thiên tử tại năm thứ hai Cảnh Hữu tăng thêm khoa thi hội.

Cổ nhân đều nói, thời điểm cuộc sống nhân sinh đắc ý nhất, chính là lúc tên đề bảng vàng, đêm động phòng hoa chúc. Vì vậy người đọc sách thiên hạ ào ào chạy tới Biện Kinh, chỉ vì cầu một lần được công danh.

Nếu như, thời điểm tên đề bảng vàng, danh tự ngươi xếp hạng vị trí đứng đầu bảng, thì phải là hạnh phúc nhất trong hạnh phúc. Nếu như người ngươi yêu, là một Công Chúa thiên kiều bá mị, thì phải là hạnh phúc nhất trong hạnh phúc. Nếu như tất cả đều được ngươi nắm giữ, còn có ngôn ngữ nào có thể miêu tả hạnh phúc của ngươi đây?

Thiên tử tăng khoa thi, không thể nghi ngờ là cho người đọc sách một cơ hội truy cầu hạnh phúc, một cơ hội hạnh phúc nhất hoặc là hạnh phúc không thể nói bằng ngôn ngữ.

linh hồn Trần Nguyên liền nhập vào thân một Thư sinh đang theo đuổi tên đề bảng vàng, hắn có được trí nhớ và học vấn của Thư sinh này, đồng thời mấy thứ trước kia thuộc về mình cũng vẫn còn.

Thư sinh này chính là một người may mắn, hắn sẽ trở thành vì khâm điểm trạng nguyên, sẽ trở thành Phò mã gia của hoàng gia, nhưng Trần Nguyên đến đây, vận mệnh của hắn đã cải biến.

Trần Nguyên chắc là không thích đi thi trạng nguyên, hắn tuyệt đối sẽ không chiếu theo quỹ tích vận mệnh vốn có của Thư sinh đi xuống, bởi vì, đó là một con đường chết.

Hắn biết rõ nếu như Thư sinh này thi đậu trạng nguyên, hắn sẽ có một vị Công Chúa thiên kiều bá mị yêu mến, còn có một khẩu dao cầu (hổ đầu trảm) phi thường sắc bén.

Đã biết là tử lộ, nhanh chóng đổi một con đường để đi là được.

Thư sinh rất nghèo, cho nên ở khách điếm cũng phi thường nhỏ, thời điểm ân khoa khai mở khảo thi sắp tới, ở phía trong thành Biện Kinh coi như là khách điếm nhỏ, sinh ý cũng là tương đối thịnh vượng.

Một xe ngựa hào hoa ngừng lại tại cửa ra vào tiểu điếm, chưởng quầy vội vàng đi ra ngoài đón: “Ai ui, khách quan ngài đã tới, một đường vất vả, vất vả! Mời vào bên trong!”

Chưởng quầy nhiệt tình cũng không đổi lấy được khuôn mặt tươi cười của người trên xe, trên xe ngựa đi xuống bốn người, một người phu xe, một trung niên nhân dáng người to mọng, còn có hai nữ tử thân thể thướt tha.

Trung niên nhân kia vào cửa tiệm, lông mày lập tức nhíu lại.

Từ xe ngựa và trang phục của bọn họ có thể nhìn ra, đây là một chút ít người có thân phận, nếu là bình thường, tất nhiên không chọn một cái tiểu điếm như vậy để ở lại, chỉ là hiện tại đã đến khoa khảo thi, phần lớn những khách điếm có danh tiếng kia đã đầy người.

Đánh xe chính là tiểu tử hơn hai mươi tuổi, tướng mạo phi thường tuấn tú, da thịt màu đồng nổi bật ra trên người hắn, một gương mặt chữ quốc, góc cạnh rõ ràng, hai con mắt to mà hữu thần, hai lông mày rậm phảng phất như vẽ lên.

Tiểu tử hiển nhiên không riêng gì thân thể tốt, người cũng rất cơ trí, vừa thấy lão gia mày nhăn lại, lập tức biết lão gia phiền lòng vì sự tình gì, lập tức nhỏ giọng nói: “Lão gia, hiện tại khách điếm khó tìm, ngài ở chỗ này nghỉ ngơi trước, tiểu nhân tìm phụ cận một tý, nếu là có chỗ ở tốt hơn, chúng ta chuyển đến là được.”

Mập mạp kia cũng biết hiện tại chỉ có thể như thế, mặc dù rất không hài lòng đối với khách điếm này, nhưng hắn càng không muốn ra đầu đường: “Chưởng quầy, ngươi có mấy gian phòng thượng hạng?”

Chưởng quầy có chút xấu hổ, khách điếm nhỏ như vậy không có phòng thượng hạng, tất cả gian phòng đều là bài trí giống nhau. Hắn là chưởng quầy kiêm phòng thu chi luôn kiêm chạy việc, còn có một con gái, là đầu bếp kiêm tạp công, cả khách điếm chỉ có hai người bọn hắn.

Trần Nguyên đã quan sát khách điếm này vài ngày rồi, hắn muốn chưởng quầy thuê mình, tuy quyết định không khảo thi trạng nguyên, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, bụng phải lấp đầy.

Chưởng quầy chỉ ngón tay về phía lầu hai, nói: “Trên lầu phía tây, vừa vặn còn có ba gian khách phòng liền cùng một chỗ, các ngươi ở là rất phù hợp.”

Mập mạp kia nhíu chặt lông mày, còn chưa giãn ra, theo chưởng quầy đi tới nhìn khách phòng lầu hai trước, hiển nhiên, bài trí trong phòng lại làm cho hắn càng thất vọng đối với cái khách điếm nhỏ này: “Cứ như vậy đi, ba gian phòng ta đều muốn, ta đi ra ngoài ăn cơm trước, ngươi quét sạch sẽ gian phòng này cho ta.”

Chưởng quầy lập tức đáp: “Được! Khách quan cứ yên tâm.”

Bốn người đi ra khỏi khách điếm, chưởng quầy lập tức hô nữ nhi của mình đi quét dọn gian phòng thoáng một tý, đồng thời mình cũng vội vàng xử lý một ít trên sự tình quầy.

Trần Nguyên đi vào trên quầy, ghé đầu vào trước mặt chưởng quầy, động đầu lưỡi, hy vọng có thể nói để lão bản thuê hắn.

“Chưởng quầy, ngươi xem ngươi cái cửa này, quả thực hơi chật một chút, nếu như ngươi mở rộng cửa ra hai thước, sẽ để cho người vào cửa không có loại cảm giác áp lực. Còn có, cái thiết lập quầy này cũng không hợp lý, cửa vốn có vẻ rất nhỏ, ngươi lại đặt quầy hàng ở cạnh cửa, cảm giác lúc tiến vào giống như là muốn chui vào.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x