
Tên Anh Chưa Có Trong Danh Sách – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
– Đi chuyến tàu muộn hơn à? – Phó chỉ huy ga, cũng là một sĩ quan còn trẻ, hỏi lại và nháy mắt ra chiều thông cảm – Sao, trung úy, vì sự nghiệp trái tim phải không?
– Không, không phải đâu – Kôlia cúi đầu nói – Mẹ tôi bất ngờ bị ốm. Và có vẻ rất nặng … – Anh ngừng bặt vì sợ nhỡ bà cụ ốm thật thì nguy, nên vội cải chính lại: – Không, không nặng lắm đâu, nhưng…
– Thôi được, tôi hiểu – sĩ quan trực ban lại nháy mắt – Chúng ta sẽ xem xét vấn đề bà cụ của anh.
Anh giờ cuốn sổ rồi gọi điện thoại nói với ai đó những câu có vẻ chẳng liên quan gì đến việc tàu xe. Kôlia vừa rất sốt ruột, vừa nhìn xem bảng giờ tàu. Một lát sau, trực ban bỏ ống nói xuống:
– Anh đồng ý chuyển tàu không? Sẽ khởi hành vào lúc không giờ ba phút. Chuyến Mátxcơva-Minxk. Sẽ chuyển tàu ở Minxk.
– Vâng, tôi đồng ý – Kôlia như reo lên – Xin cảm ơn đồng chí thượng úy.
Nhận xong vé tàu, anh rời khỏi ga và ghé ngay vào hiệu thực phẩm trên phố Goócki, ngắm nhìn các loại rượu vang. Anh quyết định mua một chai sâm panh, chính loại sâm panh anh đã được uống hôm liên hoan tốt nghiệp và mấy chai nước quả anh đào, vì chính loại nước quả này, mẹ thường làm và một chai Made bởi vì anh đã biết đến khi đọc quyển tiểu thuyết viết về mấy người quý tộc.
– Con mất trí rồi hay sao! – mẹ anh cau có nói – Định bắt mỗi người uống một chai chắc?
Buổi gặp gỡ thật tuyệt diệu. Bắt đầu bằng bữa ăn chiều rất ngon và nghiêm trang mà mẹ đã chuẩn bị suốt cả ngày, thậm chí phải mượn cả bếp nấu của nhà bên cạnh. Vêra xoay quanh bếp, nhưng thỉnh thoảng vẫn không quên những câu hỏi bất chợt:
– Thế anh đã được bắn súng máy chưa?
– Bắn rồi.
– “Măxim” chứ?
– “Măxim” và cả các loại khác nữa.
– Chà, thích quá nhỉ! – Vêra thốt lên, vẻ tự hào.
Kôlia có vẻ sốt ruột đi đi lại lại quanh phòng. Anh đã đính chiếc cổ áo lót mới, đánh xi lại đôi ủng và giờ đây đang lắng nghe tiếng ủng, tiếng dây lưng da kêu sột soạt. Vì hồi hộp nên anh thực tình, chẳng muốn ăn gì, còn Valia thì vẫn chưa thấy đến.
– Thế họ có cấp cho anh phong ở mới không?
– Có chứ, có chứ!
– Phòng riêng chứ?
– Tất nhiên – Anh nhìn cô em gái một cách khoan dung, tự hào – Anh là chỉ huy tại ngũ cơ mà.
– Chúng em sẽ đến thăm anh – cô em gái thì thầm, vẻ bí mật – Bao giờ mẹ cùng nhà trẻ đi nghỉ hè, chúng em sẽ đến chỗ anh ngay…
– Chúng em là ai vậy?
Anh đã hiểu ý cô em mình và tim anh đập rộn rã niềm vui
– Những ai mà lại gọi là chúng em?
– Chả lẽ anh không hiểu hay sao? Chúng em tức là: em và Valia chứ còn ai nữa.
Kôlia giả vờ ho để giấu nụ cười và dịu dàng nói:
– Có lẽ phải có giấy phép đấy. Em viết thư báo trước cho anh để còn xin phép ban chỉ huy đã…
– Ôi, khoai tây nấu chín quá rồi!…
Cô nhẩy lò cò, tà áo bay bay, và đóng sầm cửa lại. Kôlia cười, vẻ rộng lượng. Khi cánh cửa vào bếp đã đóng lại, anh bỗng nhảy lên và hài lòng nghe tiếng kêu loạt soạt, cót két, của dây lưng da, của ủng: như thế là hai cô đã nói chuyện với nhau về chuyến đi, như thế là các cô ấy đã có ý định, đã dự kiến chương trình, như thế là cô ấy cũng muốn gặp anh và như thế là… Còn biết bao nhiêu chuyện sau cái chữ “như thế”, mà Kôlia chưa hình dung ra được.
Thế rồi Valia đến. Nhưng thật đáng buồn là mẹ và Vêra cứ bận bịu với bữa cơm nên chẳng có ai để bắt đầu câu chuyện và Kôlia lạnh người đi khi bất chợt nghĩ rằng, có thể cô có đủ lý do để từ chối chuyến đi chơi mùa hè dự định kia.
– Anh không thể nán lại thêm ít ngày nữa ở Mátxcơva hay sao?
Kôlia lắc đầu vẻ kiên quyết
– Chả lẽ lại gấp thế ư?
Kôlia nhún vai
– Ở biên giới căng thẳng lắm phải không? – hơi hạ giọng, cô gái chợt hỏi.
Kôlia cũng thận trọng gật đầu không đáp, anh nghĩ đến việc phải giữ bí mật.
– Bố em nói rằng Hitle đang siết chặt vòng vây quanh biên giới ta.
– Chúng ta đã có hiệp ước với nước Đức không tiến công nhau – Kôlia nói vẻ thông hiểu, vì anh không thể cứ lắc đầu hoặc nhún vai mãi được – Những tin đồn về việc quân Đức tập trung quân dọc biên giới ta là không có căn cứ, và đây chỉ là kết quả của những mưu đồ của bọn đế quốc Anh và Pháp.
– Nhưng em đã được đọc trên báo cơ mà – Valia khẽ nói, vẻ không hài lòng – Bố em bảo rằng, tình hình rất nghiêm trọng.
Bố Valia là một cán bộ quan trọng, nhưng Kôlia lại nghĩ có lẽ ông hơi hoang mang trước tình hình. Anh nói:
– Cần đề phòng những sự khiêu khích
– Nhưng đây là chủ nghĩ phát xít, kinh khủng lắm! Anh đã xem bộ phim “Giáo sư Mamlốc” chưa?
– Xem rồi. Nhân vật chính do Ôleg Giakốp đóng. Chủ nghĩa phát xit, tất nhiên là rất kinh khủng, nhưng theo em chủ nghĩa đế quốc tốt hơn hay sao?
– Theo anh thì thế nào, sẽ có chiến tranh chứ?
– Tất nhiên – anh nói một cách tin tưởng – Chả lẽ chúng ta tự nhiên lại vô cớ mở thêm bao nhiêu trường quân sự với chương trình cấp tốc? Nhưng đâu chỉ là một cuộc chiến tranh ngắn.
– Anh tin chắc như thế à?
– Tin chứ. Thứ nhất, cẩn phải tính đến sức mạnh của giai cấp vô sản bị chủ nghĩa phát xít và đế quốc bóc lột. Thứ hai, giai cấp vô sản ở ngay nước Đức bị Hitle áp bức. Thứ ba, tình đoàn kết quốc tế của nhân dân lao động toàn thế giới. Nhưng điều chủ yếu là: sức mạnh quyết định của Hồng quân Liên Xô chúng ta. Chúng ta sẽ giáng trả kẻ thù những đòn chí tử ngày trên lãnh thổ của chúng.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.