
Thanh Sơn – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Thanh Sơn của tác giả Minh Khai Dạ Hợp
Chương 2
Lâm Mị bước ra một bước thì lảo đảo, làm sao chạy nổi? Cô quay đầu nhìn về Lục Thanh Nhai, há miệng, thế nhưng giọng nói nghẹn lại, không phát ra tiếng.
Người đàn ông đùa nghịch túi hành lý trong tay nãy giờ, ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: “Lão Lục, anh cũng rút đi”.
Lục Thanh Nhai nhìn anh ta: “Một mình anh làm được không?”
“Đây là công việc của đội chống khủng b0 chúng tôi, tôi không được, anh được chắc?
“Có lời gì muốn nói sao?”
“Không có gì, vẫn là câu nói đó, hài cốt có thể chôn nơi dãy núi xanh là được.”
Lục Thanh Nhai không nói thêm gì khác nữa, đứng nghiêm trang, cung kính chào anh ta bằng nghi thức quân đội tiêu chuẩn, rồi quay đầu hỏi Lâm Mị: “Em vẫn đi được chứ?” Không đợi cô trả lời, anh nắm lấy cánh tay cô, choàng tay qua vai cô, nâng lên, nửa ôm cô đi xuống khán đài.
Những người trong địa điểm gần như đã được sơ tán. Họ đi theo các nhân viên trực ban đến để duy trì trật tự ra khỏi cổng, sơ tán đến một khu vực an toàn.
Cánh cửa sau lưng vừa đóng lại, “bùm”, 1 tiếng nổ vang lên.
Gần như cùng lúc, Lâm Mị ngã xuống cỏ, cái túi trên vai cô cũng bị tuột, một vài thứ văng ra ngoài.
Để tránh hoảng loạn, những gì xảy ra trong sân vận động không được tiết lộ ra bên ngoài. Lúc này, những người tham gia đã được sơ tán, một đi không trở lại.
Một đội cảnh sát vũ trang của tiền tuyến bảo vệ khu vực an toàn, không cho phép bất cứ ai đến gần, còn đội hỗ trợ an ninh bây giờ thì đang được Th4m duệ chỉ đạo.
Lục Thanh Nhai cúi đầu nhìn thoáng qua Lâm Mị ngồi dưới đất, há miệng muốn nói vài lời, ngẩng đầu nhìn lên thấy Phó tham mưu trưởng Lý Chiêu Bình cách đó không xa, mặc thường phục, đang dẫn một số thành viên của đội gỡ bom đi đến.
Lục Thanh Nhai vội vàng nghiêm, cung kính chào theo quân lễ: “Phó tham mưu trưởng.”
Lý Chiêu Bình: “Đồng chí Cao Tuấn ở bên trong sao?”
“Vâng ạ, anh ấy đang tháo quả bom.”
Một chiến sĩ đứng sau Lý Chiêu Bình nói: “Phó tham mưu trưởng! Toàn bộ thành viên đội chống khủng b0 thỉnh cầu được trợ giúp trung đội trưởng.”
Lý Chiêu Bình trầm giọng nói: “Toàn lực phối hợp trợ giúp đồng chí Cao Tuấn”.
“Yes sir!”
Vừa dứt lời, cửa phía sau mở ra, một vũ cảnh đang làm nhiệm vụ chạy tới báo cáo: “Báo cáo Phó tham mưu trưởng, nguy hiểm đã được giải trừ, trong túi hành lý không phải là bom, nhưng đoán chừng có người ác ý muốn quấy rối trật tự hội trường ạ!”
Lý Chiêu Bình: “Liên lạc với đội hình sự, nắm đầu tên này ra bằng được cho tôi.”
“Yes sir!”
3 phút sau, Cao Tuấn bàn giao đồ vật cho người đi phân tích, rút lui khỏi sân vận động.
Lý Chiêu Bình nghe Lục Thanh Nhai cùng với Cao Tuấn báo cáo tình huống xong, cười hỏi: “Là vị nữ đồng chí nào phát hiện ra vậy, có xin phương thức liên lạc chưa? Người bình tĩnh như vậy rất hiếm, phải cảm ơn cô ấy đã giúp chúng ra tránh được một trận bạo loạn nha.”
Lục Thanh Nhai lúc này mới quay người đi, đến bên cạnh Lâm Mị, vươn tay, trầm giọng hỏi: “Đứng lên được không?”
Lâm Mị nhìn thoáng về tay anh, từ từ giơ cánh tay lên, đặt lên tay anh.
Lục Thanh Nhai dừng một chút, siết chặt, dùng sức kéo.
Trong lòng bàn tay có mồ hôi, cũng không biết là của anh hay là của cô nữa.
Lục Thanh Nhai buông lỏng tay, nắm lại thành quyền, dời ánh mắt, nhìn Lý Chiêu Bình, giới thiệu: “Vị này là đồng hương của cháu, Lâm Mị.”
Anh có thể tiếp được điện thoại của Lâm Mị, hoàn toàn vì trùng hợp. Lúc Lâm Mị gọi đến, là lúc anh vừa báo cáo công việc xong với Lý Chiêu Bình, thừa dịp rảnh rỗi lấy di động ra gọi cho đội phó hỏi thăm tình hình ở nơi đóng quân như thế nào.
Đang lúc anh chuẩn bị tắt máy, thì điện thoại Lâm Mị gọi đến.
Mã vùng dãy số thuộc thành phố Giang Phổ, trong đầu anh lập tức hiện lên tên của Lâm Mị, anh do dự 10s, cuối cùng nhận máy.
Nếu như sớm hơn 5 phút, hoặc nếu như trễ hơn 5 phút, nếu như anh không có nhận cú điện thoại này, tình hình sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.
Hội nghị này là lần thứ 3, cũng là lần đầu tiên tổ chức tại thành phố Đồng Hồ. Những người tham gia đến từ nhiều quốc gia châu Á – Thái Bình Dương như Singapore, Malaysia, Thái Lan, Úc, Myanmar, Lào và Việt Nam. An ninh là ưu tiên hàng đầu, đội cơ động cùng với đội chống khủng b0 dều được điều tới để hỗ trợ, chính là muốn đề phòng tất cả các trường khẩn cấp bất ngờ. Trong một dịp quan trọng như vậy, có biết bao nhiêu cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào, nếu có một sai lầm, truyền thông nước ngoài sẽ làm ầm lên.
Nếu đổi thành người khác, phát hiện ra một vật giống như quả bom, sợ rằng phản ứng đầu tiên là giật mình hét lên rồi.
Phản ứng bình tĩnh của Lâm Mị, hôm nay thực sự xứng đáng với tiếng “cảm ơn” của Phó tham mưu trưởng.
Toàn thân Lâm Mị rụng rời, còn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại sau cú sốc, chỉ nhìn Lý Chiêu Bình, khẽ gật đầu chào.
Hội nghị hôm nay còn 1 tiếng nữa mới kết thúc, mọi người ai nấy cũng đều có nhiệm vụ, cũng không rảnh để tán gẫu. Lý Chiêu Bình sắp xếp xong công việc, lúc gần đi cười nói: “Đồng chí Lục, cậu là trung đội trưởng nhiệm vụ cảm ơn cô Lâm giao lại cho cậu, hai người là đồng hương với nhau, nếu cô Lâm từ xa mà đến đây, bất luận về công về tư cậu cũng phải đón tiếp mời người ta dùng cơm nha.”
Lục Thanh Nhai: “Vâng ạ.”
Khi mọi người đã giải tán, Lục Thanh Nhai run rẩy sờ vào túi quần lấy ra điếu thuốc, châm lửa hít một hơi, sau đó đi đến xem Lâm Mị.
Biểu cảm của Lâm Mị còn vẫn còn hơi choáng váng, nhưng khuôn mặt cô đã khôi phục một chút huyết sắc.
“Sợ?”
Lâm Mị khẽ ngước mắt lên nhìn anh.
Tất nhiên, không có thể không sợ, nhưng tại thời điểm sống chết quan trọng trước mắt, mọi cảm xúc áp đảo tất cả. Trong hơn 2 phút đồng hồ đó, Lâm Mị suy nghĩ rất nhiều, ý nghĩ trong cuối cùng trong đầu chính là muốn trở lại năm 21 tuổi.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.