Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Hồi 2. Thiên thượng Bạch Ngọc Kinh

Bạch Ngọc Kinh không phải ở trên trời, y ở trên lưng ngựa.

Yên ngựa của y đã cũ kỹ lắm, đôi giày và vỏ kiếm của y cũng cũ kỹ như thế, nhưng y phục thì rất mới mẻ.

Vỏ kiếm của y đang va lách cách vào yên ngựa, gió xuân thổi mát rượi trên gương mặt.

Y cảm thấy rất khoan khoái, rất thoải mái.

Yên ngựa cũ ngồi rất êm, giày cũ đi rất êm, vỏ kiếm cũ sẽ không làm suy suyển đến lưỡi kiếm, y phục mới ít nhiều cũng làm cho tinh thần người ta phấn khởi, sức sống tràn trề.

Nhưng điều khiến y khoan khoái nhất, không phải là những thứ đó, mà là đôi mắt kia.

Trước mặt là một cỗ xe lớn, có một đôi mắt thật mê hồn, cứ len lén liếc lại chỗ y, y đã thấy đôi mắt ấy hơn một lần rồi.

Y nhớ lần đầu bắt gặp đôi mắt ấy, là trong một khách sạn ở tiểu trấn nọ.

Y bước vào khách sạn, cô vừa mới bước ra.

Cô đụng vào người y.

Nụ cười của cô đầy vẻ thẹn thùng và biết lỗi, má cô hồng như ráng chiều sau cơn mưa.

Y hy vọng mình đụng cô thêm lần nữa, bởi vì thật tình cô đẹp mê hồn, còn y thì chẳng phải là người quân tử đạo mạo gì cho lắm.

Lần thứ hai gặp cô, là ở trong một quán ăn, lúc y uống đến ly thứ ba, cô bước vào, nhìn thấy y, cô cúi đầu nhoẻn miệng cười. Nụ cười vẫn đầy vẻ thẹn thùng và biết lỗi.

Lần này y cũng cười. Bởi vì y biết, nếu cô đụng phải người khác, nhất định cô sẽ không cười hết lần này đến lần khác như thế.

Y cũng biết mình không phải là người đàn ông đáng ghét gì cho lắm, về điểm đó, y trước giờ rất lấy làm tự tin.

Vì vậy tuy y đi ra trước, nhưng không hề vội vã.

Lúc này, xe ngựa của cô quả nhiên đã bắt kịp y, nhưng không biết là hữu ý, hay là vô ý. Y vốn là kẻ lãng tử, vốn thích đời nay đây mai đó. Trên đường dong ruổi, y từng làm bạn với đủ thứ hạng người.

Trong số đó có những gã râu xồm tóc đỏ ngoài quan ngoại, có những tay thiết kỵ qua lại trong sa mạc, những tên lục lâm hảo hán trừng mắt là giết người, cũng có những kẻ thiếu hiệp giang hồ ý khí khoát đạt.

Trong cuộc đời trôi nổi, yên ngựa, vỏ kiếm của y cũng thành cũ kỹ đi, râu tóc cũng từ từ khô cứng.

Nhưng cuộc sống của y, vẫn mãi mãi mới mẻ và sinh động.

Trước giờ y không bao giờ dự liệu trước được trên con đường phiêu bạt đó sẽ có chuyện gì phát sinh, sẽ gặp những hạng người nào.

Gió càng lạnh.Mưa xuân triền miên, bỗng ồ ạt rơi xuống từ những đám mây xuân, ướt đẫm tấm áo mùa xuân của y.

Cỗ xe đằng trước dừng lại.

Y đi tới đó, bèn thấy rèm cửa cuốn lên, cặp mắt mê hồn kia đang nhìn y chăm chú.

Cặp mắt mê hồn, nụ cười e thẹn, gương mặt trái xoan không trang điểm phấn son, tà áo diễm lệ tím sẫm như ráng chiều.

Cô chỉ xuống đôi chân nhỏ nhắn của mình, rồi lại chỉ vào tấm áo đã bị ướt đẫm của y.

Bàn tay của cô như ngó sen.

Y chỉ vào người mình, rồi lại chỉ vào thùng xe.

Cô gật gật đầu, nhoẻn miệng cười, cửa xe đã mở ra.

Trong xe thoải mái và khô ráo, tấm thảm lót trên sàn xe mềm mại trơn láng như da thịt cô.

Y xuống ngựa, bước vào xe.

Mưa rơi triền miên dày đặc, không những vậy, còn rơi thật đúng lúc.

Mùa xuân, ông trời hình như cứ thích bày ra những chuyện kỳ diệu, cho những người kỳ diệu ngẫu nhiên gặp nhau. Vừa không gượng ép chút nào, cũng không cần phải nói năng, y dường như trời sinh là sẽ nên gặp người này, dường như trời sinh là sẽ ngồi trong xe đó.

Đường sá vắng lặng, người vắng lặng, có ai nói rằng bọn họ không nên gặp nhau không. Y đang định lấy ống tay áo lau nước mưa trên mặt, cô đã đưa cho y một tấm khăn mềm mại màu hồng. Y nhìn cô chăm chú, còn cô cúi đầu vân vê tà áo.

– Đừng ngại.

– Tôi họ Bạch, tên là Bạch Ngọc Kinh.

Cô cười thật tươi nói:

– Thiên thượng Bạch Ngọc Kinh. Ngũ lâu thập nhị thành. Tiên nhân phủ ngã đỉnh. Kết phát thụ trường sinh.

Y cũng bật cười nói:

– Cô cũng thích Lý Bạch sao?

Cô lấy ngón tay cuộn chéo áo, miệng chậm rãi ngâm lên:

– Ngã tịch Đông hải thượng. Lao Sơn xan tử hà. Thân kiến an kỳ công. Thực táo đại như qua. Trung niên yết Hán chủ. Bất yêm hoàn quy gia. Châu nhan tà xuân huy. Bạch phát kiến sinh nhai. Sở kỳ tựu kim dịch. Phi bộ đăng vân xa. Nguyện tùy phu tử thiên ân thượng. Nhàn dữ tiên nhân tảo lạc hoa.*

Ngâm đến câu Lao Sơn, giọng cô tựa hồ ngừng một chút.

Bạch Ngọc Kinh hỏi:

– Lao cô nương?

Đầu cô cúi xuống thấp hơn nữa, nói nhỏ:

– Viên Tử Hà…

Bỗng nhiên tiếng vó ngựa vang lên, ba con ngựa chạy như bay qua bên cỗ xe, ba cặp mắt sắc bén đồng thời nhìn lom lom vào trong xe một cái.

Ngựa chạy như bay qua, người cuối cùng bỗng từ trên yên ngựa búng ngược người lên hai trượng, hạ xuống yên ngựa của Bạch Ngọc Kinh, mũi chân điểm xuống, đã móc thanh kiếm gài trên yên ngựa lên.

Ba con ngựa chạy qua rồi bỗng quay đầu trở lại.

Người này lại tung người lên, nhẹ nhàng đáp xuống con ngựa của mình.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x