Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Thế Giới Nghịch của tác giả Michael Crichton mời bạn đọc thưởng thức.

Phân khu 48 của Tòa án Cấp cao Los Angeles là một căn phòng sàn ốp ván gỗ, nổi bật hẳn nhờ chiếc đại ấn chương bang California. Căn phòng nhỏ bé và gợi một cảm giác hào nhoáng rẻ tiền. Tấm thảm đỏ đã sờn và dính đầy vệt bụi. Lớp gỗ dán ngoài bục nhân chứng đã mẻ, và một trong những bóng đèn huỳnh quang không còn sáng nữa, làm cho khu vực ghế ngồi của ban hội thẩm tối hơn so với những vị trí khác trong phòng.

Các thành viên trong ban hội thẩm vận trang phục ngày thường, quần jean và sơ mi ngắn tay. Ghế của thẩm phán Davis Pike lại kêu cọt kẹt mỗi lần ông quay sang liếc nhìn chiếc máy tính xách tay, một hành động ông lặp lại liên tục trong cả ngày hôm nay. Alex Burnet nghi ngờ vị thẩm phán đang kiểm tra email hay giá cổ phiếu.

Nhìn chung, phòng xử án này dường như là một nơi lạ lẫm để giải quyết những vấn đề phức tạp về công nghệ sinh học, nhưng đó là những gì người ta đã làm trong hai tuần vừa qua với vụ Frank M. Burnet kiện Hội đồng Quản trị Trường Đại học California.

Alex ba mươi hai tuổi, một luật sư thành đạt, là cổ đông nhỏ trong công ty luật cô đang làm việc. Cô ngồi ở bàn nguyên cáo cùng những thành viên khác trong nhóm nhân viên pháp lý bào chữa cho bố cô, và dõi theo bố khi ông bước vào bục nhân chứng. Miệng mỉm cười trấn an nhưng thực tế trong lòng cô đang lo lắng không biết bố mình sẽ thế nào.

Frank Burnet là một người đàn ông có bộ ngực thùng phi, trông trẻ hơn so với tuổi năm mươi mốt của mình. Ông toát lên vẻ khỏe mạnh và tự tin khi đọc lời tuyên thệ. Alex biết rằng vẻ ngoài khỏe khoắn của bố có thể gây bất lợi cho vụ kiện. Và, dĩ nhiên, công luận trước phiên xử tiêu cực một cách gay gắt. Đội PR của Rick Diehl đã ra sức miêu tả bố cô như một kẻ vô ơn, tham lam, vô lương tâm. Một kẻ đã can thiệp nhằm cản trở các nghiên cứu y học. Một kẻ không giữ lời hứa, mà chỉ muốn có tiền.

Chẳng lời nào trong số đó là đúng – trên thực tế, người ta đã đảo ngược toàn bộ sự thật. Nhưng không một phóng viên nào gọi cho bố cô để hỏi về câu chuyện. Đến một người cũng không. Sau lưng Rick Diehl là Jack Watson, nhà từ thiện nổi tiếng. Các phương tiện truyền thông giả định rằng Watson là người tốt, và do đó bố cô là kẻ xấu. Một khi phiên bản của vở kịch về luân lý đó xuất hiện trên tờ New York Times (do phóng viên giải trí địa phương viết), những người khác sẽ hùa theo.

Có một bài báo lớn theo kiểu “tôi cũng vậy” trên tờ L.A. Times, cố gắng đánh bại phiên bản New York trong việc gièm pha bố cô. Rồi chương trình thời sự địa phương lại duy trì nhịp sống thường nhật về một người đàn ông muốn ngăn chặn tiến bộ y học, người đàn ông dám chỉ trích UCLA, cái trung tâm học thuật danh tiếng ấy, cái trường đại học vĩ ại ở quê nhà ấy. Nửa tá máy quay theo chân bố con cô mỗi khi họ bước lên bậc tam cấp của tòa án.

Mọi nỗ lực để tung ra câu chuyện của họ trước giờ chỉ gặp thất bại. Cho dù cố vấn truyền thông mà bố cô thuê có năng lực đến đâu thì cũng không thể so bì được với guồng máy được bôi trơn kỹ càng và dồi dào tài chính của Jack Watson.

Hiển nhiên là các thành viên ban hội thẩm đã xem qua một số bài tường thuật trên báo đài. Và tác động của những bài tường thuật đó càng làm tăng thêm áp lực cho bố cô, buộc ông không chỉ đơn giản trình bày về câu chuyện của mình mà còn phải lấy lại thanh danh của bản thân, phải khắc phục thiệt hại mà báo chí đã gây ra cho ông, ngay cả trước khi ông bước vào bục nhân chứng.

Luật sư của bố cô đứng dậy và bắt đầu phần chất vấn của mình. “Ông Burnet, chúng ta hãy quay lại thời điểm tháng Sáu cách đây chừng tám năm. Hồi đó ông đang làm gì?”

“Tôi làm nghề xây dựng,” bố cô nói, bằng giọng dứt khoát. “Giám sát việc hàn đường ống dẫn khí đốt thiên nhiên Calgary.”

“Và khi nào thì ông bắt đầu nghi ngờ mình bị bệnh?”

“Tôi bắt đầu thức giấc trong đêm. Mình mẩy ướt nhem, sũng nước.”

“Ông bị sốt?”

“Lúc đó tôi cho là vậy.”

“Ông có đi khám bác sĩ không?”

“Không phải ngay lúc đó,” ông nói. “Khi đó tôi nghĩ mình bị cúm hay sao đó. Nhưng mồ hôi vẫn không ngừng chảy. Một tháng sau, tôi bắt đầu cảm thấy sức khỏe yếu đi. Sau đó tôi tới khám bác sĩ.”

“Rồi bác sĩ nói gì với ông?”

“Ông ta nói tôi có một khối u trong bụng. Rồi ông ấy giới thiệu tôi tới một chuyên gia nổi tiếng nhất ở Bờ biển Tây. Một giáo sư ở Trung tâm Y khoa UCLA, Los Angeles.”

“Chuyên gia đó là ai?”

“Bác sĩ Michael Gross. Ông ấy ngồi đằng kia.” Bố cô chỉ về chỗ bị cáo đang ngồi ở bàn bên cạnh. Alex không nhìn về phía đó. Cô vẫn tập trung nhìn vào bố mình.

Rồi sau đó ông có được bác sĩ Gross khám không?”

“Có, có khám.”

“Ông ấy tiến hành khám cơ thể ông?”

“Phải.”

“Lúc đó ông ấy có làm xét nghiệm gì không?”

“Có. Ông ấy lấy máu, chụp X-quang rồi chụp CAT toàn bộ cơ thể tôi. Rồi ông ấy lấy mẫu mô từ tủy xương tôi.”

“Chuyện đó xảy như thế nào, ông Burnet?”

“Ông ấy cắm kim vào xương chậu tôi, ngay đây này. Kim đâm xuyên qua xương và vào trong tủy. Người ta hút tủy ra rồi phân tích nó.”

“Và sau khi những xét nghiệm này kết thúc, ông ấy có cho ông biết chẩn đoán của mình không?”

“Có. Ông ấy nói tôi bị bệnh bạch cầu lympho tế bào T cấp tính.”

“Ông hiểu như thế nào về căn bệnh đó?”

“Ung thư tủy.”

“Ông ấy có đề nghị cách điều trị không?”

“Có. Phẫu thuật và sau đó là hóa trị.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x