Theo Anh Bay Đến Tận Cùng Thế Giới – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
“Được rồi, được rồi… Thiên Vũ. Cô xếp chỗ ngồi cho em nhé…” Cô cười mà bật ra thành tiếng vì lần đầu tiên thấy một em tự tin đến như vậy, nhưng cũng có thể là vì gương mặt đẹp vô đối khi tự cao tự đại của hắn.
“Vậy đi!” Cô nói giọng quả quyết:” Hay là em ngồi cạnh Tuyết Xuân nhé? Bạn ấy là lớp trưởng, học giỏi nhất lớp, lại rất tốt và nhanh nhẹn nữa… Cô tin là bạn ấy sẽ giúp em sớm quen với môi trường học tập ở đây…”
Từ ” hay là” được cô nói hay quá! Hic… Cô hỏi mà như không…ai chẳng hiểu rằng cô đang chỉ định chứ…
Sấm chớp đang ùn ùn kéo đến trước mặt nó. Ôi mẹ ơi, chết mất thôi…
” Dạ được ạ!” Hắn đáp với gương mặt “hớn hở như một đứa trẻ được quà”, tung tẩy chạy đến ngồi cạnh nó. Bất giác nó bồi hồi xúc động. Phải, nó rung cảm trước gương mặt của hắn, bởi vì… trông giống gương mặt của ông Sáu khi nhìn thấy bé Thu lần đầu tiên trong truyện ngắn” chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng quá!
Chắc nó tưởng nó chết ngạt. Nhưng nó đâu có để ý rằng tất cả con gái trong lớp đều nhìn nó bằng ánh mắt ghen tỵ, đều cho rằng kiếp trước nó đã cứu cả thế giới, rằng nó đã được thần linh ban phước kinh lắm, rằng nó đã tu hành vạn kiếp mới được hưởng diễm phúc lớn như vậy… Oài, cần thì tôi cho hết đấy nhé… Nó muốn nói ra nhưng sao được…cô đã chỉ định rồi mà…
” Chào cậu, cậu có cái tên đẹp thật!” Thiên Vũ nhìn Tuyết Xuân, đưa tay ra chờ đợi cái bắt tay của nó. Hắn cười, không chỉ là nụ cười ở trên môi, mà còn là nụ cười nơi ánh mắt. Nó bối rối bắt tay hắn… Chẳng lẽ lại để người ta chờ như vậy. Đó không phải là cách ứng xử của nó, cũng chẳng phải cách cư xử lịch sự… Chẹp, dù gì cũng chỉ là cái bắt tay thôi mà…
Nhưng có thực là nó nghĩ vậy không?
Bất chợt Châu Ngọc vỗ vai nó:” Này, đừng đờ ra như thế!” Nó giật mình, luống cuống.” Ứng xử linh hoạt, linh hoạt đi… tỉ phải chủ động bắt chuyện với người ta một chút. Cơ hội ngàn năm có một đấy…” Nhỏ thì thầm, nhắc khéo nó.
Nhưng lạ chưa, chẳng đợi đến lượt nó đâu nhé. Hắn ngồi đấy, nói chuyện đến quên cả thì giờ. Bọn con trai bị hắn hút lại một chỗ, nói chuyện cười long trời nở đất. Bọn con gái chốc chốc lại đi ngang qua chỗ hắn. Hắn bắt chuyện, rồi lại trêu vài câu… Ái dà, thích nghi nhanh gớm,có khiếu hài hước phết nhỉ…
“Tùng… tùng.. tùng…” Trống vào tiết hai.
Thiên Vũ ngồi bên cạnh nó, chẳng khác nào thằng tăng động.
Than ôi, hắn lại tiếp tục quẩy tung mù cái xóm ấy lên. Ngồi bàn kế bên phải là Châu Ngọc và Minh Tú. Ngồi kế bên trái là Thiên Minh và Tuấn Cường. Ngồi đằng trước là Mỹ Hà và Vũ Thịnh. Hic, đúng là tam giác quỷ mà. Sao số nó khổ quá vậy…
Nhìn bốn xung quanh nó mới thấy bàn dưới để trống. Thảo nào hôm nay nó cứ thấy thiêu thiếu. “Đúng rồi, đại sư huynh đâu rồi đấy nhỉ?”
Cửa lớp hé mở… Một cậu học sinh cúi người, rón rén bò vào lớp…
” Hoàng Đông Quân, đến muộn 90 phút so với quy định của lớp học và nhà trường. Ghi sổ lần thứ ba mươi hai”. Giọng cô giáo vô cùng lạnh lùng, không chút biểu cảm, chỉ để lại trên mặt cậu học sinh kia những xót xa, nghẹn ngào không nói thành lời.
“Ôi chao, đại sư huynh ơi, sao…”
“Ngủ quên, ngủ quên, ehe”
Biết trước được câu hỏi ngàn năm như một của Châu Ngọc, cậu ta trả lời mà không do dự. Ơ, mà sao phải do dự nhỉ. Tội do cậu ta làm thì cậu ta phải biết chứ…
Cậu ta đưa mắt nhìn Tuyết Xuân, chợt bắt gặp một cậu bạn xa hoắc xa huơ đang ngồi vắt chân chữ thập, xoay người 90 độ nhìn mình. Nó cứ tưởng hai người sẽ trố mắt nhìn nhau.Nào ngờ…
Một giây… hai giây… ba giây…”Ô hô, xin chào người anh em. Mới chuyển đến hả?” Với khuôn mặt ngạc nhiên xen lẫn hạnh phúc khó tả, Đông Quân giơ tay ra bắt tay với hắn, trông bộ dạng còn vui vẻ hơn cả lúc huynh đệ chia xa lâu ngày mới gặp.
“Cậu tên gì thế?” Hả, câu hỏi này là sao? Tuyết Xuân ngạc nhiên quá đỗi. Đã đến lúc nó cạn lời với hai tên giặc này.
” này, hai em kia! Hai em đang làm trò vui cho lớp học đó hả. Mời hai em ngồi xuống không tôi cho ra ngoài ngay bây giờ.” Giọng cô quả quyết, nhắc tất cả đang là giờ học.
Hai tên này ngồi xuống. Xong, bây giờ phiên chợ sắp bắt đầu.
Nó là một học sinh ưu tú, xuất sắc trong mắt thầy cô. Sở dĩ nó học giỏi được như vậy , ngoài sự chăm chỉ, nỗ lực ra không ngừng nghỉ của nó ra, có quá nửa là nhờ vào trí thông minh trời phú- đó là cái gốc rễ để làm nên một Tuyết Xuân- một con Phượng Hoàng bay lên lên cao ngút tầm mây mà không có gì ngăn cản được…
Nhưng cái trí thông minh thiên bẩm ấy lại khiến nó trở nên ngang bướng, nghịch ngợm. Nó biết cái gì phải và không phải, nen và không nên. Những tiết nào cần học, nó sẽ học rất tử tế. Nó sẽ thôi miên vào bài giảng. Còn những tiết nào nó xác định chẳng cần học đến, nó sẽ thả hồn hoà chung vào bầu không khí lễ hội buôn dưa lê bán dưa chuột với lớp.
Tiết này buồn ngủ quá. Cô toàn đọc sách cho chép không. Vả lại cũng chẳng quan trọng gì. Thôi thì nói chuyện chút cho khuây khỏa vậy. Thế là phiên chợ có thêm một thành viên mới: Mai Tuyết Xuân!
Nhóm của nó vốn như một cái chợ nhỏ, nhưng công suất thì thuộc top đệ nhất thiên hạ. Nay thêm một thành viên mới, một mình hắn công suất bằng ba người, thì cung xỉ( chúc mừng), chợ đã được thăng bổng thành Đệ nhất chợ( không phải thuộc top nữa nha!)
Ngồi nói chuyện với tên này hay đáo để. Hắn nói chuyện rất hài hước, hắn biết pha trò, biết kết hợp với người khác để duy trì cuộc nói chuyện. Nghe hắn nói, nhìn cách hắn hoà nhập với mọi người, không ai nghĩ hắn chỉ là một học sinh mới chuyển đến đây.
Sách liên quan
Không Lối Thoát – Đọc sách online ebook pdf
Ann-Marie MacDonald
Để Yên Cho Bác Sĩ ‘Hiền’ – Đọc sách online ebook pdf
Ngô Đức Hùng
Cuộc Chiến Sinh Tồn – Đọc sách online ebook pdf
Diana Rowland