Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Cánh cổng mở he hé, sân rải rác lá dâu vàng héo, mấy chậu hoa cảnh khô róc, đất trên bề mặt văn tròn trăng trắng. Cái va ly kéo nặng nề sau chân, vướng vào khấc cửa lôi mãi không bật qua được. Mệt mỏi cô thả ngang ngay cửa bước như lê vào phòng khách, thả người xuống nệm ghế. Cổng ngõ tênh hênh. Chuyến xe đường dài khiến cô lử lả vì say. Có tiếng động trong phòng, cô cất tiếng gọi: Huệ à. Tiếng động lớn dần, tiếng thở, tiếng vật gì đó lăn trên nền sàn, cô giơ tay giữ ngực, cảm giác gấu váy rung rung theo mỗi nhịp run rẩy. Hai đôi dép vải lộn xộn trước cửa, cô rùng mình, cánh cửa lộ một khoảng đủ để cô nhìn rõ tấm lưng bóng mồ hôi của anh, đôi chân ngăm ngăm của Huệ.

Tiếng sập cửa phòng khiến họ giật nảy, Huệ ôm quần áo thút thít chạy vụt. Tờ lịch đỏ chói ngày chủ nhật, chỉ còn 5 ngày nữa là Tết. Anh vật xuống đống chăn nệm sực nồng mùi mồ hôi xen mùi sữa tắm hương nhài dịu mát bay ra từ góc buồng, nơi tiếng nước đang xả rào rào và tiếng ho sặc của cô.

Cô không bắt anh ngủ riêng, gần một tháng cô không lần nhìn anh, bữa cơm nặng nề trôi qua mỗi ngày, con Huệ không được cô cho nghỉ việc, nó quỳ lạy xin tha thứ, nhìn nó khóc cô càng điên tiết. Cái Tết đầu tiên trong đời cô để nhà cửa trống trơ, không hoa quả mứt rượu, không chuông khánh. Cô gầy đi nhưng vẫn rực rỡ trong những trang phục hợp mốt, thanh lịch nói cười khoác tay anh về thăm hai bên gia đình, còn anh hơi chút là giật mình, đi đứng lúng túng, nhiều lần cô phải nhắc anh tập trung lái xe. Cô nén thở dài, lồng ngực như đeo đá cục, chỉ muốn hét lên, gào oang oảng cho bõ ấm ức nhưng không thể, sĩ diện của người đàn bà mang danh trí thức, có lúc cô cười vào mặt mình trong gương. Cô dành toàn sức cho công việc, những hôm cô không về trưa, anh lên cơ quan đón, cô lạnh lùng:

– Hai vị cứ tự nhiên.

Anh lùi lũi đi, cô biết câu nói của cô làm anh thêm đau đớn, ân hận và những buổi trưa như thế anh thường nhịn rồi lên cơ quan, nhưng cô mặc kệ. Đó là cách cô trừng phạt anh. Huệ trốn về quê, nó không chịu đựng nổi khuôn mặt lạnh lẽo của cô và cái nhìn dặt vặt hối lỗi của anh. Nó thừa biết nó chẳng là gì trong suy nghĩ của anh nhưng nó yêu anh phát điên, nếu hôm ấy nó không cố tình cạ cưỡm khi cạo gió cho anh thì anh chắc cũng không đè nó ra vội vã. Nó mê anh như bị bỏ ngải, nó ăn cắp hình thẻ trong hộc bàn làm việc của anh giấu dưới gối, hằng đêm khi cả hai đã ngủ hay đi khỏi nhà nó lấy ra nâng niu ngắm nghía say sưa, nói với tấm ảnh đủ thứ chuyện trên đời bằng giọng điệu âu yếm, nũng nịu. Anh hiền và đẹp hơn tất cả những người đàn ông mà nó từng thấy từ khi nó biết liếc trộm bọn con trai. Cô lúc nào cũng bận. Nhiều hôm chỉ có nó và anh ở nhà, hai người đã cùng ăn cơm nói chuyện thật vui. Nhiều đêm nó không ngủ được vì nhớ và thèm được như cô đang cười đùa nhún nhẩy trong lòng anh. Nhiều đêm nó nín thở ghé mắt nhìn qua rèm trộm xem cảnh họ yêu nhau mà tim muốn nhảy khỏi ngực, cơ thể căng bỏng như có lửa thiêu.

Nó mơ được ân ái với anh, tỉnh dậy nó đỏ mặt đi vội vào phòng tắm. Anh yêu vợ lắm, cưới nhau năm năm mà chưa có con, đi hết các bệnh viện lớn nhỏ bác sĩ bảo cô có bệnh ở buồng trứng nên không thể sinh nở, mỗi lần đi khám về cô buồn phờ phạc, có lúc nó nghe thấy họ bàn nhau xin con nuôi, nhưng cô không chịu, cô bảo sẽ tìm người đẻ thuê, anh sẽ có một đứa trẻ bụ bẫm thông minh giống cha. Nó ước ao mình được làm người đẻ thuê cho anh, nó mơ đến lúc được nằm bên anh, thụ thai đứa con từ lâu anh mong đợi. Cả đời nó chỉ mong đem lại niềm vui cho người mà nó thầm yêu quý hơn bản thân. Công việc nhà họ nhàn, căn nhà không quá rộng, thiết kế giống những ngôi nhà ở trong phim nó hay xem trên ti vi, trong nhà cái gì cũng sạch bóng và chạy bằng điện, một đứa từ bé đến giờ chỉ luẩn quẩn ở cái làng miền núi heo hút giờ được ở thành phố thấy cái gì cũng mới mẻ, hấp dẫn. Nó nhớ lại ngày nó gặp cô lúc làm chân chạy hàng ở nhà bà con xa, cô tới cửa hàng đặt mua cà phê cho cơ quan làm quà biếu, nó ngắm trộm cô vì cô đẹp như mấy cô diễn viên trong phim, lúc cô đi qua nó nghe thơm ngát mùi hoa hồng, họ nói chuyện thật lâu, thỉnh thoảng liếc nhìn nó, đến tối bà cô họ gọi nó lại nhủ:

– Chỗ cái cô hồi chiều ấy là bạn thân của tao, cô ấy giàu có lắm, nhà họ đang cần người giúp việc, thấy mày sáng sủa họ muốn đưa về, ý mày thế nào?

– Cháu đang làm cho cô mà?

– Thì vẫn biết, nhưng chỗ họ là mối hàng sộp của tao vả lại qua đấy cũng nhàn hạ hơn ở đây, lương cũng dầy.

– Tùy ý cô, cháu thì sao cũng được. – Nó trả lời thế nhưng trong bụng chả mấy thích chuyển việc vì nó bắt đầu thạo công việc ở xưởng và nó cảm giác anh Hồng đứng máy xay hình như mến nó.

Một chiều trời mưa nhỏ, anh Hồng trùm lên người nó chiếc áo mưa màu vàng trong suốt chở nó đến nhà cô, nó bần thần mãi mới bấm chuông cổng. Anh Hồng chẳng nói tiếng nào thả nó xuống là quay xe đi liền. Tự dưng nó ứa nước mắt, ngỡ đang bị bỏ rơi.

Cuộc sống vẫn diễn ra như nó vốn thế, cô cũng dần nguôi ngoai, đàn ông nào chả thích ăn ngon và gái, biết anh chỉ nhất thời động lòng, lỗi cũng tại cô, lắm khi mải việc mà sao lãng chăm chút anh, từ ngày Huệ đi cô phải về nhà sớm hơn các buổi chiều lo cơm nước. Bữa cơm có canh nóng, cá kho tiêu thơm phức, tiếng bát đũa va vào nhau lách cách cũng khiến hai người bớt xa cách.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x