
Thiền Mộng – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Trời bịt bùng, ảo mờ. Kim nhướn mắt nhìn ra ngoài cửa kính. Chỉ có màn sương khói bồng bềnh thốc tới. Trong xe người chật ních. Tất cả lạnh lùng dị ảo. Kim mấy lần định cất lời hỏi gã phụ xe song gã chẳng để ý những gì xung quanh. Gã lái xe cũng vậy. Khuôn mặt lầm lì. Vòng vô lăng xoay đi xoay lại. Chiếc xe lao vun vút trên đường.
Đã nhiều năm rời xa, giờ trở về thấy mọi thứ đổi khác. Vừa quen vừa lạ. Thấy nhiều cái giống đã gặp ở trời Tây. Quãng nào là đường rẽ. Lâu quá rồi Kim không sao còn nhớ nổi. Kim đã nhắc điểm xuống với gã phụ xe. Hi vọng gã còn nhớ.
Bên cạnh Kim hai gã trai kẹp zíp một cô gái còn khá trẻ, tóc nhuộm đỏ, ăn mặc kiểu dân híp hốp hè phố dây
xích chằng khắp mình. Một gã trai kề miệng mút dái tai cô gái rồi lùa tay ra sau lưng thọc sâu xuống quần xoa xoa cặp mông. Gã còn lại xòa tay day bầu ngực. Cô gái hưởng ứng ngả người ra sau. Ở nước ngoài anh không mấy lạ với cảnh này song giới trẻ trong nước du nhập nhanh quá khiến anh bất ngờ.
Tiếng xe phanh rít. Kim bị chúi về trước. Tiếng gã phụ xe nói lớn:
– Ai xuống thị trấn Thổ thì ra ngoài.
Kim giật mình. Đó là cái tên quê anh. Nó đã lên thị trấn rồi sao?
– Tôi.
Kim đáp và men ra cửa. Cánh tay khi chạm vào những người ngồi xung quanh khiến anh rùng mình. Có nhiều ánh mắt đuổi theo anh. Chiếc xe đóng sầm cửa vun vút lao đi, bỏ lại Kim. Còn lại một mình anh thấy như thể lạc giữa một nơi xa lạ. Nhưng rồi anh nhìn thấy cây đa cổ thụ. Cây đa càng già tán càng sà xuống mặt đất. Dưới gốc đa là ngôi chùa ẩn hiện. Quê nhà mà khi còn ở xứ người ngày đêm Kim ôm ấp đây. Có sức mạnh vô hình cuốn Kim đi nhanh như chạy.
Thị trấn không còn mấy nét của ngày xưa như anh tưởng tượng. Kể từ khi cha mẹ chuyển lên phố thì nó đã thành cố hương. Chỉ có dòng sông là xưa cũ. Trời tối. Đang bần thần chợt Kim nhìn thấy dưới sông một bóng người. Là một cô gái đang tắm. Bầu ngực vống cao nhếnh nháng nước. Bao năm vẫn còn người ra sông tắm ư? Kim lấy máy ảnh chụp vài kiểu rồi ngồi xuống thảm cỏ bình thản. Cô gái đã nhận ra sự có mặt của Kim. Nhưng cô không tỏ ra xấu hổ.
– Này cô – Kim gọi – Tôi muốn hỏi thăm đường.
Cô gái quay ra. Cô còn rất trẻ, khuôn mặt trắng. Kim có cảm tình với cô ngay lập tức. Cô gái lắc đầu. Anh tưởng cô đùa nhắc lại vài lần nữa nhưng cô vẫn lắc đầu. Có lẽ cô không nói dối.
– Cô không phải người vùng này à?
Cô lắc đầu. Rồi cô nói:
– Anh cứ thử đi theo đường này xem.
Kim nhìn theo tay cô gái chỉ. Khi anh quay lại thì đã không còn thấy cô ở đó. Mặt sông lặng ngắt. Kim ngẩn người tưởng mình hoa mắt. Hồi lâu anh quyết định đi theo lối mà cô chỉ, lòng tự nhủ không biết cô là ai.
Thị trấn có nhiều ngôi nhà tầng nhà trần mới mọc lên. Song vẫn còn nhiều nếp nhà cổ lợp mái âm dương. Không khó khăn mấy Kim nhận ra ngôi nhà cũ của gia đình trước kia. Kim nghe có tiếng chó sủa. Rồi có tiếng bước chân. Cô út. Một phút ngỡ ngàng cô út thốt lên:
– Trời ơi! Kim!
Cô vẫn đẹp vẻ đẹp kiêu sa xưa. Vẫn trẻ trung như thời con gái. Cô út nói vọng vào trong nhà:
– Ông bà ra xem này. Kim nó về thật đấy.
Từ trong nhà ông bà chống gậy vội vã bước ra.
Bà sụt sịt:
– Mày về thật hả cháu. Lúc sáng ông mày bảo hôm nay thế nào thằng Kim cũng về. Rồi khấn xin thổ địa phù hộ cho đi đến nơi về đến chốn. Lại đây con.
Sau một hồi gặp gỡ mọi người cô út dẫn Kim ra giếng rửa ráy. Vẫn cái giếng khơi quen thuộc. Nước trong giếng thấm vào thịt da mát rượi. Cô út bảo cô đã lấy chồng.
Kim nhìn cô ngạc nhiên:
– Bao giờ?
– Cũng một dạo.
Vậy là cuối cùng cô út cũng chịu lấy chồng. Đây
có lẽ là tin khiến anh quan tâm nhất. Kim bảo muốn gặp chồng của cô. Cô bảo không phải sốt ruột. Rồi Kim sẽ được gặp. Buổi tối một người đàn ông xuất hiện.
Cô út bảo:
– Người đó đó.
Kim sửng sốt. Chẳng lẽ người con gái đẹp như cô út lại lấy người đàn ông gù này sao? Cô nhìn anh hồi lâu không nói. Vợ chồng cô út ở trong gian buồng. Sau này còn vài lần Kim hỏi cô vì sao lại lấy người đàn ông không rõ quê hương bản quán và không hề xứng với cô đó. Nhưng bao giờ anh cũng chỉ nhận được sự im lặng.
Hội mở, cô út rủ Kim đi xem. Người già trẻ con trẩy hội đen kịt. Kim nhận ra cô gái tắm sông hôm nào. Cô đứng một mình cô độc. Tim anh loạn nhịp khi bắt gặp tia nhìn của cô. Cô út kéo tay Kim, dặn:
– Đừng bắt chuyện với ai. Tránh xa đám con gái, kể cả con trai.
– Vì sao vậy?
– Hãy nghe theo và đừng hỏi. Tục là thế.
Nhưng Kim không sao xóa hình bóng cô gái
khỏi đầu được. Lúc cô út mải xem hát, Kim xích lại chỗ cô gái.
– Còn nhớ tôi chứ? – Kim hỏi.
Cô nhìn anh mỉm cười. Nụ cười làm Kim chao đảo. Chưa hết hội cô gái đã vội vã ra về. Kim bảo để anh đưa về nhưng cô từ chối.
– Có người đang đi tìm anh đấy – Cô giục.
Cũng lúc đó Kim nghe tiếng cô út gọi.
– Tôi sẽ trở lại – Kim nói.
Cô nhìn anh với ánh nhìn khó hiểu.
Kim hỏi cô út về cô gái lạ. Cô út không đáp, bỏ đi.
Ông nội Kim đi nhiều, biết rộng. Nổi tiếng đa tình. Đào hoa. Ngoài bà nội là vợ chính thức, ông còn nhiều người đàn bà khác rải rác quanh vùng. Đa số họ đều là những người đàn bà nhỡ nhàng, có hoàn cảnh éo le, một thân một mình. Ông đến và ở lại với họ những lúc cơ nhỡ. Chút tình thoảng qua song đối với những người thiếu thốn lại là cái cớ để hi vọng, bám víu vào cuộc sống. Bà biết hết những chuyện của ông. Song bà không ghen tuông.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.