
Thiên Thần Hộ Mệnh – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Thiên Thần Hộ Mệnh của tác giả Julie Garwood mời bạn đọc thưởng thức.
CHƯƠNG 2
“Lạy Đức mẹ linh thiêng!” Monk thì thào. “Tiểu thư thân mến, cô không thể nào nghiêm túc về chuyện đó được.”
Cô vẫn không rời mắt khỏi Caine khi lên tiếng trả lời ông chủ quán rượu. “Ngài chủ quán tốt bụng, tôi đang rất nghiêm túc đấy chứ. Ông có thực sự nghĩ rằng tôi liều mình mạo hiểm đến nơi này của thành phố vào giữa đêm khuya nếu tôi không nghiêm túc không?”
Caine trả lời câu hỏi của cô. “Ta nghĩ là cô mất trí rồi.”
“Không.” Cô trả lời. “Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu như tôi mất trí.”
“Ta hiểu rồi.” Caine nói. Anh đang phải cố gắng điều khiển sự tức giận của mình, nhưng cảm giác thôi thúc muốn quát vào mặt cô làm cho cổ họng anh nhức nhối. “Vậy cô muốn khi nào thì thực hiện cái … cái …”
“Nhiệm vụ?”
“Đúng thế, nhiệm vụ.” Caine hỏi. “Cô muốn ta thực hiện nhiệm vụ này lúc nào?”
“Bây giờ.”
“Bây giờ?”
“Nếu thuận tiện, thưa Ngài.”
“Nếu thuận tiện?”
“Ôi, tôi vô cùng xin lỗi.” Cô thì thào. “Tôi không có ý định làm Ngài bực mình.”
“Tại sao cô nghĩ là cô làm ta bực mình?”
“Bởi vì Ngài đang quát vào mặt tôi.”
Anh nhận ra là cô nói đúng, đúng là anh đã quát lên. Caine thở dài thườn thượt. Lần đầu tiên trong một thời gian dài sự điềm tĩnh của anh đã bị vỡ vụn. Anh tự bào chữa cho thái độ đáng xấu hổ của mình bằng cách tự nhủ rằng bất cứ một ai biết suy nghĩ một chút thôi cũng bị mất cảnh giác trước một đề nghị điên cuồng như thế.
Cô trông vô cùng thật thà và dường như cực kỳ mong manh. Quỷ tha ma bắt, người phụ nữ này còn lấm tấm tàn nhang trên sống mũi nữa chứ, vì Chúa. Đáng lẽ cô phải ở trong nhà phía sau cánh cửa khoá kín và được gia đình yêu quý của cô bảo vệ, chứ không phải đứng trong quán rượu tồi tàn này và bình tĩnh bàn luận về chuyện giết chết chính bản thân mình như thế.
“Tôi có thể nhận thấy tôi đã làm Ngài bực bội đến mức nào.” Cô nói. “Tôi thực sự xin lỗi, Pagan. Ngài đã bao giờ giết một người phụ nữ nào trước đây chưa?” Cô hỏi với giọng đầy vẻ cảm thông. Lúc này cô trông như thể cảm thấy hối hận và hổ thẹn thay cho anh vậy.
“Chưa, trước đây ta chưa bao giờ giết phụ nữ.” Anh nghiến răng nói. “Nhưng cái gì cũng có lần đầu cả, và giờ là lúc đó đúng không?”
Anh cố ý làm cho câu nói đó mang vẻ mỉa mai châm biếm, nhưng cô lại nghĩ là anh nghiêm túc. “Thế mới can đảm chứ.” Cô vội nói, rồi sau đó mỉm cười với anh. “Chuyện này thực sự sẽ không quá khó với Ngài đâu. Dĩ nhiên là tôi sẽ giúp.”
Anh muốn đập đầu lên mặt bàn. “Cô sẵn lòng giúp ư?” Giọng anh thốt lên nghèn nghẹt.
“Chắc chắn rồi.”
“Cô hẳn là mất trí rồi.”
“Không, làm gì có.” Cô phản đối. “Nhưng tôi rất tuyệt vọng. Nhiệm vụ này phải được thực hiện càng sớm càng tốt. Ngài có nghĩ là Ngài có thể nhanh lên một chút và uống hết ly rượu của Ngài đi không?”
“Tại sao nó lại phải được thực hiện sớm như thế?” Anh hỏi.
“Bởi vì chúng sẽ bắt kịp tôi bất cứ lúc nào, thậm chí có lẽ là tối nay. Tôi sắp chết, Pagan, trong tay của chúng hoặc của Ngài, và tôi thực sự thích tự tay sắp xếp kết cục cho mình hơn. Chắc chắn là Ngài có thể hiểu được điều đó.”
“Vậy tại sao cô không tự giết mình đi?” Monk buột miệng thốt lên. “Không phải điều đó sẽ dễ hơn rất nhiều so với chuyện thuê một người khác hay sao?”
“Vì Chúa, Monk, đừng có khuyến khích cô ta chứ.”
“Tôi không có ý khuyến khích cô ấy.” Monk vội vàng bào chữa. “Tôi chỉ đang cố gắng để hiểu xem tại sao một cô gái xinh xắn như thế lại muốn chết thôi.”
“Ồ, tôi không bao giờ có thể tự giết chính mình.” Cô giải thích. “Đó sẽ là tội lỗi. Ai đó khác sẽ phải làm điều đó. Hai người hiểu không?” Caine đã phải nhận đủ những gì anh có thể chịu đựng trong một buổi tối rồi. Anh đứng dậy và làm chiếc ghế lăn kềnh ra trong lúc vội vã, rồi chống hai bàn tay to lớn lên mặt bàn. “Không, ta không hiểu gì cả, nhưng ta hứa với cô là ta sẽ hiểu ra trước khi trời sáng. Chúng ta sẽ bắt đầu từ đầu. Trước tiên cô sẽ bắt đầu bằng cách nói cho ta biết tên cô là gì.”
“Vì sao?”
“Đó là một luật lệ nho nhỏ của ta.” Anh nạt lại. “Ta không giết bất kỳ ai mà ta không biết. Giờ hãy nói cho ta biết tên cô.”
“Đó là một luật lệ ngu ngốc.”
“Trả lời ta đi.”
“Jade.”
“Mẹ kiếp, ta muốn biết tên thật của cô!” Anh ra lệnh với một giọng gần như rống lên.
“Mẹ kiếp, đó là tên thật của tôi.” Cô đáp trả, vẻ mặt của cô hoàn toàn cáu kỉnh và bất bình.
“Cô thực sự nghiêm túc, đúng không?”
“Dĩ nhiên là tôi nghiêm túc rồi, Jade là tên của tôi.” Cô nhún vai thêm vào.
“Jade là một cái tên không bình thường.” Anh nói. “Mặc dù vậy, nó phù hợp đấy. Cô đang tự chứng tỏ mình là một người không bình thường.”
“Quan điểm của Ngài về tôi không xác đáng chút nào, thưa Ngài. Tôi thuê Ngài thực hiện một nhiệm vụ và đó là tất cả. Có phải Ngài có thông lệ tra khảo những nạn nhân của mình trước khi xuống tay với họ không?”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.