
Thôn Quê Liệt Truyện – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Quán hàng của chị Cu Bưởi được đặt làm Trung tâm Uân cúp (World Cup) của làng. Chiếc ti vi 21 inh “đời” second hand (đồ cũ) mua trong Cửa Lò với giá một triệu mốt, chị Cu Bưởi nói vống lên sáu triệu, thế mà khối người tin sái cổ.
Ngày khai mạc World Cup là ngày hội của trẻ con và đàn ông trai tráng trong làng. Quán chị Cu Bưởi ngay từ đầu chiều đã đông nghịt. Mọi ngày một can bia Kim Bài năm lít bán lay lắt, nay đã bán đến can thứ ba.
Cánh máu mê cờ bạc thì thào: “kỳ này tạm nghỉ tổ tôm xóc đĩa. Chơi cá độ bóng đá vui hơn. Vừa giải trí, vừa có “tươi mát” nữa đấy”. Ấy là họ ám chỉ Mộng Huyền, cô em họ đằng chồng chị Cu Bưởi mới từ Hải Phòng lên. Cô nàng chừng ba chục cái xuân xanh. Nghe đâu đã một đời chồng. Gái đầu ba mà còn tơ mỡ nõn nường hơn khối cô 18. Cho nên quán chị Cu Bưởi thực sự là một điểm hẹn, một tình trường hứa hẹn nhiều pha gay cấn trong mùa World Cup.
Một nhân vật cả làng không ai ngờ đến, trước giờ bóng lăn, bỗng xuất hiện ở quán chị Cu Bưởi, là Đào Tiến Ngang.
Ba tháng trước, vào cái buổi chiều Ngang và vợ y, cô Nguyễn Thị Chanh ký đơn ly hôn ở Uỷ ban xã, y tuyên bố xanh rờn: “Tôi thề sẽ không về cái làng này”. Vậy mà kia, chưa đầy trăm ngày, đã ngồi lù lù như tổ mối trong quán chị Cu Bưởi. Rõ là ngang hơn cua.
Không ồn ào, thậm chí còn lặng lẽ và ra vẻ bí mật, từng đệ tử cá cược xin được gặp riêng cô Mộng Huyền để ghi tên đặt cọc. Gặp riêng, là dể cho kín đáo, tránh sự để ý của công an xã, kỳ thực các “thầy đề”, thầy chánh”, “thầy lý” của làng đều muốn lấy cớ để sờ tay, đụng chân, ngó thật lâu, thật sâu vào chỗ ngực áo ngồn ngộn, nõn nường hơn cả trứng gà bóc kia.
Như đi guốc trong bụng tất cả những gã râu dê, Mộng Huyền vừa đặt quyển sổ hờ hững trên đùi, vừa rướn bộ ngực đồ sộ cho các con dê ngắm thoả thích, rồi mới ỡm ở chọc ngoáy chơi: “Ba ngàn chẳng bõ. Anh cứ đánh hẳn con ba chục.
Pháp chấp Sênêgan hai trái là ăn quá non đấy”. Các con giời phấn khích, tay nào cũng cược vống lên, ba ngàn thành mười, mười ngàn lên năm mươi ngàn. Ông Tư Râu mới được con ái đi xuất khẩu lao động ở Hàn Quốc gửi cho năm trăm đô, bị Mộng Huyền khích liền đặt cửa Pháp chấp ba trái rưỡi, anh nào thắng, ông xin biếu một trăm ngàn.
Cả làng chỉ duy nhất mình Đào Tiến Ngang đặt cửa trên cho Sênêgan. Rút từ túi áo ra tờ mười ngàn nhàu nhĩ, gã chậm rãi lấy hai tay vuốt lại cho phẳng, rồi đưa lên ngang mày, kính cẩn như một tín đồ Hồi giáo, gã lim dim mắt, miệng lẩm bẩm điều gì rồi hôn chụt vào giữa đồng bạc, và tuyên bố dõng dạc: “Tôi đặt cửa Sênêgan chấp Pháp một trái rưỡi”.
Dân cá cược của làng nhìn gã như vừa gặp người từ hành tinh khác đến. Rõ là ngang phè. Cả bàn dân thiên hạ người ta đặt cửa cho đội đương kim vô địch thế giới. Thế mà riêng một mình gã dám quay ngoắt một trăm tám mươi độ, đặt cửa cho mấy anh da đen nhà quê mới tập đá bóng sân đất thắng, có là ngu. Vừa ngang vừa ngu. Đã thế thì giết. Cho thằng Đào Tiến Ngang chết bất đắc kỳ tử.
Mộng Huyền. Ghi cho anh cá với Tiến Ngang. Đồng ý Sênêgan chấp Pháp trái rưỡi – Đĩ Chu xưa nay chỉ đi xem nhờ, chưa hề biết đến cá cược bao giờ, bỗng nổi máu ăn thua, rút phắt tờ hai mươi nghìn xanh lè, gí sát mặt cho Ngang nhìn rồi đưa cho nhà cái. Tư Râu cũng rậm rịch khắp người, định nhảy vào cuộc.
Ông gõ gõ hai tờ năm mươi nghìn xanh mầu đô la trên tay, nhưng nhìn thấy cái mặt câng câng của Ngang, lại chần chừ. Chả dại. Chơi với thằng gàn, trên răng dưới các tút kia, đến vợ con nó sờ sờ ra đấy, nó còn bỏ, huống chi chuyện cá cược trời ơi. Có thắng nó, nó cũng chạy làng. Tụt quần nó ra mà đòi tiền à? Tư Râu và mấy tay cá độ chuyên nghiệp nhất tề đưa mắt cho nhau, ngầm bảo nhau thế.
Tiến Ngang rút ra 5 tờ mười ngàn đỏ chói, huơ một vòng.
– Sênêgan chấp Pháp một trái rưỡi. Năm mươi ngàn mới coóng đây. Yêng hùng hảo hớn ở cái làng này đâu hết cả rồi? Còn ai dám cá cược với thằng Ngang này không?
Năm tờ giấy bạc lại huơ lên một vòng kèm theo tiếng cười sằng sặc đầy thách thức, ngạo mạn.
Chỉ có mình Đĩ Chu chấp Ngang.
Thực ra tên bố mẹ đặt cho gã là Sang – Đào Tiến Sang. Nhưng không hiểu từ bao giờ, cả làng đều gọi chệch đi: Đào Tiến Ngang. Bạn học thời phổ thông với gã thì bảo: Cái tên Đào Tiến Ngang là do bạn bè lớp 12 với gã đặt cho gã. Chả là, lần ấy, khối 12 tổ chức kỷ niệm sinh nhật Đoàn 26/3. Cuối buổi liên hoan, cao hứng Sang xung phong đọc một bài thơ về tuổi trẻ hăng hái tiến lên:
“Thanh niên anh dũng tiến lên
Tiến lên phía truớc, tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi tiến đi đâu?
Tiến lên hàng đầu rồi tiến … sang ngang”
Có ai đó hét lên: “Tiến sang ngang, ha ha. Thằng Đào Tiến Sang nó tiến sang ngang. Phen này thằng Tiến Ngang nó giết nhà thơ Bút Tre rồi”. Cả lớp cùng ôm bụng cười. Đúng là câu thơ của Bút Tre: “Tiến lên hàng đầu rồi tiến… lên trên” đã bị Sang sửa thành “… tiến sang ngang”. Thế là cậu tú Đào Tiến Sang được đổi thành Đào Tiến Ngang từ đấy. Cái tên Ngang mới là bản chất của gã. Ngang phè. Ngang cành bứa.
Ngang như cua. Ai dính vào gã cũng thấy tức như bò đá. Ai đời, cả làng thực hiện chủ trương dồn ruộng, tránh tình trạng manh mún, mỗi hộ vài sào nhưng bôi ra ở bốn năm cánh đồng. Riêng Ngang tuyên bố: “Cứ như cũ mà làm. Ruộng đất hợp tác phân khoán, đã có sổ đỏ, hà tất gì phải dồn?” Cả bốn đội trong làng dồn thửa xong. Riêng đội một vẫn “nguyễn y vân- vẫn y nguyên” vì có Ngang ở đó. Rồi chuyện cái cống rãnh qua xóm. Mỗi người góp mười nghìn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.