
Thuyết Đường – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Thuyết Đường của tác giả Vô Danh
Hồi 2
Núi Lâm Đồng, Tần Quỳnh cứu giá
Trang Nhị Hiền, Hùng Tín nổi danh
Thúc Bảo theo bực đá thấp cao, dắt ngựa lên đỉnh núi, vào đền, thấy tường xiêu, mái sụp hương khói vắng tanh. Cảm động, Thúc Bảo đặt gói hành lý một bên, sụp lạy.
Rồi đứng lên nhìn qua bức rèm cũ nát: Pho tượng Ngũ Tử Tư lẫm liêt như đang sống, một đao một ngựa phá thành Ngô. Tự nhiên, Bảo thấy cơn gió lạnh ùa vào rồi mệt mỏi lạ thường, bèn ngồi xuống tựa vào bệ tường ngủ lúc nào không biết.
Đây thuật tiếp chuyện Lý Uyên từ hôm ra đi nay đã năm ngày giờ đã tới Lâm Đồng sơn, thấy vợ con mỏi mệt, Uyên bảo mọi người dừng lại nghỉ ven chân núi.
Vừa toan giở lương khô ra ăn, bỗng nghe tiếng hò reo ở phía trước, ở sau lưng. Rồi một bọn cường đạo bôi nhọ mặt, kẻ cầm đao kẻ cầm mác xông ra. Lý Uyên vớ thanh đại đao bảo Lý Đạo Tôn và con là Kiến Thành đứng bảo vệ gia quyến rồi quát lớn :
– Chúng bây không biết họ Lý ở Lũng Tây à? Sao dám ngăn cản đương đi.
Quát xong, giặc ở khe núi lại kéo thêm ra vây kín cả hai đầu. Uyên cả giận múa đao cùng với bọn gia tướng chém giết quân giặc cỏ. Chúng bị tử thương nằm ngổn ngang nhưng không chịu chạy.
Trong khe núi Tấn vương và cha con Võ Văn Thuật thấy Uyên khỏe như hùm, khiến quân sĩ của mình kinh sợ chẳng dám đến gần.
Tấn vương nghĩ rằng đã cưỡi hổ không thể xuống bèn lấy tấm lụa xanh trùm lên đầu lại cắt râu đi, bôi bùn vào mặt cầm đao xông ra đáng Lý Uyên.
Thấy vậy cha con Văn Thuật cũng bôi nho mặt, từ phía sau ập tới, vây gia quyến Lý Uyên vô cùng nguy cấp.
Giữa khi đó, Tần Thúc Bảo đang ngồi trong miếu ngủ, chợt mơ màng thấy hiện ra một con rồng vàng đang giãy giụa, lượn đi lượn lại như có sự gì nguy biến. Và ở phương đông, mây đỏ như máu, có một loài hình thù hung dữ gớm ghê gầm gừ cố nuốt xé rồng vàng. Rồng chống cự, sau lâu dần đuối sức.
Đang lúc ấy có tiếng người gọi văng vẳng bên tai Thúc Bảo :
– Không đi cứu giá, còn đợi gì nữa đó, Tần Quỳnh?
Bảo ngẩng lên thấy ông nội lờ mờ trong sương khói. Đoạn một con kỳ lân phục ở bên mình, đuôi ve vẩy. Thúc Bảo nhảy lên lưng kỳ lân cầm đồng giản đánh quái vật kia.
Quái vật lăn ra chết, vây đỏ biến ra vàng lóng lánh. Rồng vàng lượn múa trước mặt Thúc Bảo rồi biến vào trong mây. Thúc Bảo giật mình tỉnh dậy, té ra giấc mộng.
Ngoài cửa đền, ngựa long câu rít lên ba tiếng vang rừng chuyển núi.
Thúc Bảo kinh lạ đứng lên ra vỗ vào đầu ngựa nói :
– Có việc gì mà ngươi gầm hí đó?
Long câu lại nhảy chồm lên, Bảo nói :
– Nếu có triệu chứng khác thường, ngươi gõ móng ba cái cho ta biết.
Long câu co chân gõ liền ba cái, rồi lại chồm lên, Thúc Bảo nhảy phăng lên yên nói?
– Nếu vậy ngươi cứ đem ta đi xem nào!
Tức thì tuấn mã lao xuống núi như bay. Thúc Bảo bám chặt vào bờm ngựa, hai vế kẹp chặt lấy bụng long câu, nghe tiếng gió vù vù bên tai như ban nãy cưỡi kỳ lân đành ác thú, cứu rồng vàng trong mộng.
Xuống hết núi, thấy bụi cát bay mù, quân reo vang động.
Thúc Bảo dừng ngựa thấy hai ba tướng kẻ thì trùm lụa xanh kín mặt kẻ thì bôi mặt mũi nhọ nhem, rõ là bọn Đại vương với lâu la, đang vây đánh một người mắt sáng, râu ba chòm, tướng mạo đường đường, bên cạnh lại có một vị phu nhân một tiểu thư và mấy đứa trẻ con và hành lý.
Bảo nổi bất bình thét vang như sấm sét :
– Quân cường tặc không được hại người lương thiện, có ta đây!
Bọn Tấn vương, Văn Thuật đang vây khốn Lý Uyên, nghe tiếng quát vang giật nảy mình nhìn lên, thấy có một người thì chúng không lo sợ nữa, Thúc Bảo phi ngựa xuống múa đồng giản đánh chết một lúc sáu bảy tên lâu la.
Vòng vây rẽ ra, thiếu niên dũng tướng múa đồng giản lóe hào quang đánh chết luồn hơn mười tên nữa. Tấn vương kinh sợ toan lùi chạy. Thúc Bảo phóng đồng giản đánh tới suýt trúng đầu.
Tấn vương số còn được sống nên con ngựa chồm lên, mũi đồng giản chỉ đánh trúng vai, khiến Tấn vương kêu một tiếng mặt tái không còn hột máu phi ngựa chạy. Võ Văn Thuật cũng chạy theo gìn giữ Tấn vương. Lũ quân ôm đầu xô nhau lủi vào rừng núi.
Thúc Bảo cúi xuống nhấc bổng một tên lên yên ngựa gõ thanh giản vào đầu quát :
– Chúng mày là giặc xứ nào, dám ra đây ăn cướp?
Tên ấy run sợ nới :
– Đông Cung thái tử mới được dựng lên vốn có hiềm thù cũ với Đường công Lý Uyên cho nên giả làm quân lạc thảo chặn đường giết chết Lý Uyên đi. Ngươi vừa mới bị đánh trúng vai chính là Đông Cung thái tử tức Tấn vương trước đó!
Thúc Bảo toát mồ hôi ném tên ấy xuống đất cho chạy trốn. Bảo nghĩ :
– Đông Cung thái tử hiềm ghét Đường công Lý Uyên, có can chi đến ta mà ta đã đánh Đông Cung bị trọng thương. Ta phải trốn đi kẻo tai vạ lớn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.