Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Tình Thu của tác giả Phạm Lệ An

Hôm nay là thứ Sáu, ngày cuối cùng trước khi Thủy nghỉ việc. Không biết tháng này có phải Thủy bị sao quả tạ chiếu hay không mà nàng bị xui đủ thứ chuyện. Tuần rồi nàng nhận được thư sa thải với lý do đơn giản là hết việc. Dù đây không phải là lần đầu tiên bị mất việc nhưng Thủy vẫn cảm thấy buồn, nhất là nơi đây đã để lại trong nàng một kỷ niệm khó quên.

Thủy tự an ủi mình rằng có lẽ đây là ý trời muốn giúp nàng mau quên chuyện cũ, để Thủy khỏi phải nhìn cảnh nhớ người. Thủy nhìn đồng hồ, mười một giờ rưỡi. Nàng quyết định hôm nay sẽ xuống nhà hàng ăn trưa. Để nhìn người ta lần cuối và để tìm lại nụ cười đã từng làm tim nàng xao xuyến. Một lần cuối cùng… rồi thôi!

Vừa bước vào cửa nhà hàng Thủy đã nhìn thấy hắn vẫn ngồi ở chỗ cũ, vẫn tờ báo trước mặt. Thủy nghe tim mình đập mạnh, nàng khẽ hít vào một hơi thật sâu để bớt hồi hộp rồi bước đến ngồi vào chỗ nàng thường ngồi.

Cũng may mà chưa có ai ngồi chổ này, Thủy thấy bên kia bàn hắn ngẩng lên nhìn nàng. Bốn mắt giao nhau, hắn cười với nàng, nụ cười giữ lâu hơn mọi khi và môi hơi mấp máy như muốn nói điều gì. Thủy cười nhẹ đáp lễ và vội vàng cúi mặt lẫn trốn ánh mắt của hắn, nàng nghe mắt mình cay cay.

Người hầu bàn đến bên nàng. Vẫn là cô gái tóc vàng quen thuộc, cô ta chào Thủy hỏi nàng khỏe không và nói lâu quá không gặp. Thủy cảm động nói cám ơn và gọi thức ăn. Cả cô hầu bàn mà cũng còn hỏi thăm Thủy… còn người ta… sao vô tình quá người ơi. Thủy ăn uống thật uể oải, nàng len lén liếc nhìn hắn hai ba lần nhưng hắn không nhìn nàng. Hình như hắn đang hí hoáy viết viết vẽ vẽ cái gì đó.

Thủy nhìn đồng hồ, còn mười lăm phút nữa mới tới giờ nhưng tự dưng Thủy cảm thấy chán nản lẫn buồn bã không muốn ngồi thêm. Nàng đưa mắt tìm cô hầu bàn để gọi tính tiền thì thấy cô ta đang đi về phía nàng với một chiếc khay. Thủy chưa kịp nói gì thì cô ta đã lẹ làng đặt trước mặt nàng một dĩa bánh ngọt và một tách cà phê. Thủy lắc đầu:

-Tôi đâu có gọi mấy thứ này…

Cô ta mỉm cười chỉ tay qua bàn của hắn:

-Là ông kia đãi cô đó, ổng nói để chào mừng sự trở về của cô…

Cô ta xoay lưng định bước đi nhưng bổng quay người lại đặt trước mặt Thủy một mảnh giấy nhỏ gấp làm tư:

– À quên, còn cái này nữa, cũng của ông ấy gửi cho cô…

Thủy nhìn qua hắn, hắn giơ tay ra dấu mời Thủy ăn. Thủy nhìn dĩa bánh, nhìn tách cà phê và tờ giấy. Nàng nhủ thầm… thôi kệ, có người mời tội gì không ăn. Thủy hơi hối hận lúc nãy đã nghĩ xấu cho hắn, hắn cũng đâu đến đỗi vô tình. Thủy cho sữa và đường vào tách cà phê rồi dùng muỗng khuấy nhẹ. Nàng xắn một miếng bánh nhỏ cho vào miệng và nghe vị ngọt của nó tan trong miệng. Miếng bánh dường như ngon hơn bình thường.

Thủy hồi hộp mở tờ giấy và ngạc nhiên khi thấy trên trang giấy chỉ có vỏn vẹn một dấu chấm hỏi thật lớn. Bất chợt Thủy mỉm cười, hắn cũng thông minh và có óc khôi hài đấy chứ.

Thủy biết hắn muốn hỏi tại sao mấy tuần nay không thấy Thủy. Nhưng làm sao nói đây? Thủy mở ví tìm cây viết, suy nghĩ một chút, nàng cúi xuống tô đậm một dấu chấm than vào mặt kia của tờ giấy rồi gấp lại để trước mặt. Thủy thanh toán cho xong phần bánh ngọt và uống hết tách cà phê rồi giơ tay gọi cô hầu bàn tính tiền.

Nàng để tờ giấy hai mươi đồng vào cái dĩa nhỏ chờ cô ta đem ra quầy lấy tiền thối. Cô gái nhìn tờ giấy của Thủy và hỏi Thủy có phải gửi cho ông bên kia không? Có muốn cô ta đưa dùm không? Thủy gật đầu và cám ơn cô hầu bàn tốt bụng rối rít. Cô gái quay đi. Thủy thấy cô ta đưa tờ giấy cho hắn, hắn nhìn về phía Thủy và cúi xuống đọc mảnh giấy.

Thủy nhìn thấy hắn cười, hắn lại ngước lên nhìn nàng một chút rồi đứng dậy đi về phía nàng. Thủy nghe trái tim tội nghiệp của nàng đang đập sai nhịp trong lồng ngực.

Hắn đã đứng bên cạnh bàn của Thủy, nàng không nhìn hắn, nàng đang nhìn… những ngón tay của mình và nàng nghe hắn nói, giọng nhẹ và ấm:

-Xin chào cô…”chấm than”…

Dù đang run lắm nhưng Thủy cũng suýt bật cười, nàng nhìn lên bắt gặp ánh mắt như trêu chọc của hắn. Bản chất nghịch ngợm trong người Thủy trỗi dậy, nàng trả đũa :

-Dạ… không dám… chào anh…”chấm hỏi”…

Cả hai cùng cười, hắn tự nhiên ngồi xuống đối diện với Thủy. Cách nhau một chiếc bàn mà sao Thủy vẫn thấy thật gần, gần đến nỗi Thủy sợ hắn nghe được nhịp đập loạn xạ của trái tim nàng.

Thủy tự thấy giận mình quá, không hiểu con người lanh lợi hoạt bát bình thường của nàng biến đâu mất rồi. Đây đâu phải là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với đàn ông con trai, hắn cũng là một người như mọi người mà tại sao lại có thể làm Thủy mất bình tĩnh như vậy? Thủy nghe hắn hỏi :

-Cô khỏe chứ ? Lâu quá không gặp…

Thủy không trả lời câu hỏi của hắn mà lại nêu lên thắc mắc của mình :

-Sao anh biết… tôi là người Việt?

Hắn mở tờ giấy nàng gửi cho hắn, chỉ tay vào cái dấu chấm than :

-Nhờ cái này…

-Nhưng đâu phải chỉ tiếng Việt mới có dấu này…

-Đúng vậy… nhưng mà biết dùng dấu này để trả lời dấu chấm hỏi thì chỉ có người Việt Nam thông minh và dí dỏm mới làm được thôi…

Thủy bắt bẻ :

-Có phải anh đang muốn… khoe là anh cũng có những đặc tính đó?

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x