
Trạm Tín Hiệu Số 23 – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
CHƯƠNG 2
Với tôi, địa ngục tầng thứ mười hai là một viên bi sắt nhỏ rơi từ độ cao hai phân rưỡi, va vào một khối bê tông.
Đấy là tôi nghe tiếng xong đoán thế thôi: những thứ tạp âm bé khốn nạn nhất chỉ xuất hiện khi tôi đang trên giường, cố gắng chợp mắt. Riêng cái âm này chẳng khác nào con gián. Không phải vì nghe nó như tiếng gián – mấy thằng âm thanh khác mới giống tiếng gián – chỉ là nó luôn chường mặt ra mỗi khi tôi tắt đèn phòng, thế rồi lại mất dạng ngay khi tôi dậy đi quanh phòng. Tiếng chân tôi dọa nó chạy mất. Ai giải thích thử coi.
NASA nói mọi thứ trong trạm đều thiết yếu, rằng nếu tôi nghe thấy tiếng ồn tức là có thứ thiết bị đang làm việc của mình. Ý văn học ở đây là tôi nên khớp mỏ lại và lo làm việc của mình đi. Hà. Có lẽ bao than thở cùng yêu cầu của tôi và những trạm viên khác đã khiến Houston lộn tiết. Có lẽ đây là cách họ trả thù chúng tôi. Tôi có thể hình dung cảnh trong Trung tâm Kiểm soát Nhiệm vụ ngay lúc này: một tên sơ mi trắng cà vạt đen đang theo dõi dữ liệu sinh trắc của tôi trên màn hình, còn sếp hắn thì hỏi tôi vào giai đoạn ngủ REM(*) chưa.
“Đã vào, thưa sếp. Ngủ say như chết.
“Tuyệt vời. Bật cái máy kêu bing lên!”
Hoặc cái máy nghe như bi sắt va vào bê tông.
Thứ quái dị trong cái trạm máy trị giá nghìn tỉ đô này khiến tôi vừa tức ói máu vừa lăn lộn trên giường, cố tìm chỗ mát và chút im lặng. Và đúng lúc đó một âm thanh khác nhắc tôi nhớ rằng âm thanh có thể mang tin xấu thực sự. Không chỉ ngứa tai, không chỉ là một nốt lệch nhịp trong bản giao hưởng tĩnh lặng tôi đã cẩn thận điều phối, mà là một âm thanh từ ngày xưa, như tiếng lửa plasma(*) và lựu đạn mảnh, như những câu lệnh cảm tử phát ra từ miệng những kẻ quá chậm chạp, quá già, và đầu quá nhiều sạn nên không cần mặc giáp lính nữa, tiếng ồn như bom nổ và còi báo không kích vang rền. Những âm thanh kiểu thế.
Mới nghe tôi nhận ra ngay đó là tiếng gì: máy GWB sập hoàn toàn. Cả trạm ngưng phát tín hiệu. Tôi biết, bởi vì tôi đã thực hành trong các trạm mô phỏng tại Mojave ti tỉ lần rồi. Tôi biết, bởi vì những lần thực hành đó vẫn khiến tôi gặp ác mộng – ác mộng về những gương mặt râu ria bạc trắng lom lom nhìn qua ô cửa sổ giả mỏng manh trong khi tôi cố mò xem lần này họ chơi tôi kiểu gì.
Tại SIMCOM(*) chúng tôi hay đùa là: NASA chơi khăm phi hành gia của mình đủ điều khi họ còn trên Trái Đất, bởi khi lên vũ trụ, chẳng ai nghe được tiếng la hét nữa.
GWB không thể nào sập được. Các bộ dự phòng có bộ dự phòng cho bộ dự phòng. Để tôi nói cho nghe, ruột gan trạm tín hiệu 23 nhùng nhằng vào với nhau lắm. Sai sót muốn xảy ra thì phải có một chuông báo bị hỏng, và hỏng thêm chuông dự phòng, và hỏng nốt hai mô-đun độc lập cùng làm chung nhiệm vụ và cứ vài giây lại tự kiểm tra xem mình còn khả năng thực hiện nhiệm vụ đó nữa không. Mọi con chip và phần mềm đều có thể tự sửa chữa và tái khởi động. Có khai hỏa một luồng EMP(*) bên trong lòng cục cưng này thì sau hai phát lắc con bé tự bật lên ngay. Muốn nó sập cần tầm hai tá hư hỏng ngẫu nhiên đồng thời ập đến, cộng thêm một lô các trùng hợp vô cùng khó tin chẳng ai nghĩ lại có thể xảy ra.
Đã có lần một tên đầu to mắt cận tại NASA tính toán tỉ lệ đó. Khả năng cực kỳ, cực kỳ nhỏ. Nhưng xét ra, tính đến tuần trước, khắp dải Ngân Hà có 1,527 trạm GALSAT đang hoạt động. Thế thì tôi đoán tỉ lệ chuyện xấu xảy ra với ai đó sẽ tăng dần đều. Nhất là khi các trạm ngày một cũ đi. Và giờ có vẻ nhân vật ai đó chính là tôi.
Sau màn lộn xộn này, mớ tạp âm đột nhiên lại muốn được tìm thấy. Bao chuông báo động tí hon ở khắp mọi nơi réo gọi tôi. Tôi vội vã bật dậy khỏi giường và trèo thang lên khoang điều khiển, người mặc độc cái quần đùi. Thứ đầu tiên tôi kiểm tra là phụ tải điện, và thấy vẫn ngon lành. Tôi kiểm tra con quay hồi chuyển điều hướng và máy quét vùng sao, và trạm vẫn xác định được vị trí của mình. Tôi kiểm tra Máy Cổng thông Lượng tử, nhưng không thấy tin nhắn nào. Tranh thủ lúc kiểm tra, tôi gõ nhanh mấy dòng gửi Houston, mặc dù chắc mẻm họ đã tự động được nhận các mã lỗi nhập nhằng.
Mất điện. 0314 GST.
Trạm giờ hẳn đã báo lại với họ rồi, nhưng ít nhất họ sẽ biết tôi đang tỉnh. Nhân viên hiện trường. Cái tâm thịt của que kem khổng lồ trong vũ trụ của họ.
Tôi tóm lấy vành đường ống dẫn ra tháp hải đăng và lao mình vào máng trượt xuống phía cái máy GWB xa bên dưới. Trò này tôi làm quen rồi, chỉ cần quệt ngón vào thành ống để chỉnh hướng. Ánh đèn đỏ nhấp nháy dọc đường trượt. Một chuông báo động rú inh ỏi phía trước.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.