Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Cô bé đã đi một chặng đường dài an toàn, và gặp bà Norris tại Northampton, bà hãnh diện được phó thác cho bà là người đầu tiên đón Fanny, hướng dẫn cô bé đến với những người khác, và giới thiệu cho cô biết sự tử tế của họ.

Hồi đó Fanny Price vừa tròn mười tuổi, và dẫu diện mạo ban đầu của em không mấy hấp dẫn, em cũng không có gì khiến những người họ hàng chán ghét. Em nhỏ người so với tuổi, nước da không hồng hào, không có vẻ đẹp nào nổi bật, lại quá bẽn lẽn và nhút nhát, em co người lại để khỏi bị chú ý; Dáng điệu của em tuy vụng về song không tầm thường, giọng em dịu dàng, và lúc em nói, vẻ mặt em xinh hẳn lên. Ngài Thomas và phu nhân đón tiếp em rất ân cần, ngài Thomas thấy em rất cần được khích lệ, nên cố vỗ về, nhưng ngài vấp phải thái độ lầm lỳ khó bảo nhất, còn phu nhân Bertram, không bị đến một nửa những rắc rối đó, hoặc vì chồng bà nói mười bà mới nói một, lại có nụ cười vui vẻ trợ giúp, ngay lập tức bà đỡ đáng sợ trong hai người.

Tất cả bọn trẻ đang ở nhà, chúng thể hiện rất tốt lúc được giới thiệu, khá vui vẻ và không hề bối rối, ít nhất là mấy cậu con trai đã mười bảy và mười sáu, cao lớn so với tuổi, cả hai đều oai vệ trong con mắt của cô em họ bé bỏng. Hai cô con gái lúng túng vì họ bé hơn và sợ cha hơn, ngài đã dặn dò chúng nhân dịp này khá kỹ lưỡng. Nhưng chúng đã quá quen với khách khứa và được khen ngợi, chẳng có gì giống như sự bẽn lẽn tự nhiên, và sự tự tin của chúng tăng lên khi biết cô em họ thiếu hẳn cái đó, ngay lập tức chúng quan sát kỹ càng mặt mũi và bộ váy yếm của cô em với thái độ dửng dưng vờ vĩnh.

Họ là một gia đình quyền quý, các cậu con trai rất khôi ngô, các cô con gái rất xinh đẹp, tất cả đều cao lớn so với tuổi, càng nổi bật sự khác biệt giữa mấy anh chị em họ, cũng như nền giáo dục họ được hưởng, và không ai nghĩ mấy cô bé xấp xỉ tuổi nhau như thực tế. Thực ra, cô út chỉ lớn hơn Fanny hai tuổi. Julia Bertram mới mười hai, còn Maria lớn hơn em gái một tuổi. Trong lúc ấy, vị khách bé bỏng khổ sở hết mức. Em sợ tất cả mọi người, ngượng vì bản thân, và nhớ căn nhà mà em vừa rời xa, em không biết làm thế nào để nhìn lên và chỉ lắng nghe mà không thể cất tiếng, và không dám khóc. Suốt dọc đường từ Northampton, bà Norris đã nói chuyện với em về vận may kỳ diệu của em, về sự biết ơn đặc biệt và phải cư xử sao cho phải phép. Fanny càng thấy khốn khổ hơn khi ý thức được mình không tỏ ra vui vẻ là một điều xấu xa. Sự mệt nhọc vì chuyến đi dài như thế sớm trở thành một điều có hại không nhỏ. Sự hạ cố đầy thiện chí của ngài Thomas và những lời báo trước lăng xăng của bà Norris rằng em sẽ là một cô bé ngoan; nụ cười của phu nhân Bertram trở thành vô hiệu, lúc bà bảo em ngồi lên sofa vói mình và con Pug, ngay cả cái bánh tạc nhân dâu nhằm dỗ em cũng vô hiệu nốt; em không thể nuốt nổi hai miếng, nước mắt đã làm em nghẹn ngào, và giấc ngủ hình như là người bạn phù hợp với em nhất, em chấm dứt nỗi buồn thương của mình trên giường.

– Đây chẳng phải là một khởi đầu hứa hẹn gì lắm, – bà Noris nói lúc Fanny đã ra khỏi phòng. – Sau mọi điều em đã nói với con bé dọc đường, em ngỡ nó phải cư xử khá hơn; em đã bảo nó tất cả phụ thuộc rất nhiều vào việc nó xử sự tốt lúc đầu. Em hy vọng con bé đỡ sưng sỉa đi – người mẹ tội nghiệp của nó đã có một cuộc thoả thuận hòi, nhưng chúng ta phải chiết bớt chi phí với một đứa trẻ như thế – và em không lường được nó buồn vì xa nhà thực ra là có hại cho nó, vì về mọi mặt, đây đã là nhà nó, vậy mà nó vẫn không hiểu nó đã biến đổi để tốt hơn biết chừng nào, nhưng rồi mọi việc sẽ không có gì thái quá đâu.

Tuy nhiên, mất một thời gian dài hơn bà Norris muốn, để Fanny hòa hợp với những điều mới lạ của trang viên Mansfield và tình trạng bị chia cắt với những người ruột thịt. Em quá nhạy cảm, lại quá ít hiểu biết để chú tâm đúng cách. Chẳng ai có ý định không tốt, nhưng không người nào thoát khỏi lề thói riêng của mình để làm cho cô bé thoải mái.

Hôm sau là ngày nghỉ cho các tiểu thư Bertram rảnh rỗi, làm quen và vui chơi với cô em họ, để hòa hợp dần. Họ không thể không coi thường cô bé khi thấy nó chỉ có hai cái khăn quàng và chưa học tiếng Pháp bao giờ; Lúc các cô thấy Fanny hơi ngẩn người với bản duet[2] mà họ chơi thành thạo, họ chẳng biết làm gì hơn là hào phóng cho cô bé vài món đồ chơi ít giá trị nhất của họ và để mặc em lại một mình, trong lúc họ tụ tập chơi trò gì đó cho ngày nghỉ thú vị, làm những bông hoa giả hoặc phung phí thứ giấy màu vàng.

Fanny dù ở gần hay xa các anh chị họ, dù ở trong phòng học, phòng khách hay ở nơi có nhiều bụi cây vẫn thấy bơ vơ, thấy sợ mọi người, mọi nơi. Em mất hết can đảm vì sự lặng lẽ của phu nhân Bertram, kính sợ vẻ mặt nghiêm trang của ngài Thomas, sợ hết hồn vì những lời răn dạy của bà Norris. Các cô chị họ cao lớn hơn nhiều làm em xấu hổ vì những lời chỉ trích vóc dáng em, em luống cuống khi họ chú ý đến sự bẽn lẽn của em. Cô Lee ngạc nhiên vì sự dốt nát của em, các cô hầu gái chế nhạo quần áo của em; và khi những nỗi khốn khổ ấy thêm vào ý nghĩ các anh chị họ là những người có quyền thế, là bạn chơi, là người hướng dẫn và trông nom, sự nản lòng càng đè nặng trĩu trái tim em.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x